21 Thiên Thiên mở to mắt nhìn mỹ nam tử trước mặt,tuy không tuấn tú bằng Hoàng Di,nhưng hắn lại mang một vẻ anh khí của võ tướng,phong thái cũng rất tiêu sái.
22 Vọng Nguyệt lâu là một trong hai kỹ viện nổi tiếng nhất kinh thành,nơi đây quy tụ những cô nương tài mạo phi phàm,cầm,kỳ,thi,họa,không gì không biết,không gì không giỏi.
23 Thần Vũ sơn trang là một thế gia trong võ lâm,địa vị trên giang hồ rất cao,cùng với Nam Cung các,Bạch Vân sơn trang và Phụng Kiếm sơn trang hợp thành tứ đại thế gia.
24 Âu Dương Ngọc và Dương Thiên Thiên cúi đầu run lập cập. Phen này thì chết rồi,nghe nói nữ nhân cổ đại vô cùng coi trọng danh tiết. Hai nàng đi thanh lâu chơi,bị phát hiện không biết sẽ ra sao.
25 Ba con tuấn mã phóng nhanh trong đêm. Mài mông trên lưng ngựa đã lâu,Thiên Thiên đã sớm mất cảm giác. Trời cũng đã khuya,gió thổi thật mạnh,tuy đang là mùa hè nhưng sương đêm cũng rất lạnh giá.
26 Ngôn Thần Triệt quan sát tấm lệnh bài. Chỉ những nhân vật đầu não của Hắc Long Bang mới có lệnh bài này. Xem ra thủ lĩnh của nhóm này là kẻ có địa vị trong bang.
27 Thần Vũ sơn trang cách khách điếm không xa,nhưng vì Âu Dương Ngọc bị thương không thể cưỡi ngựa,Thanh Phong đành phải thuê một cỗ xe ngựa,trở thành người đánh xe cho hai nàng.
28 Thiên Thiên hơi cựa mình,chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức,khiến nàng nhớ tới những ngày đầu mới học Karatedo,bị “dần” tới bến luôn. Nàng từ từ mở mắt,nhận thấy mình đang ở trong một nơi đổ nát,dường như là một ngôi miếu bỏ hoang đã lâu.
29 Thiên Thiên kinh hoàng nhắm chặt mắt. Bên tai nàng tiếng gió ù ù,con ngựa cứ thế phi nước đại mang nàng trên lưng. Toàn thân đau nhức,nhưng người bị trói đặt ngang lưng ngựa,nàng đến cựa quậy cũng không thể,chỉ đành phó mặc cho con ngựa muốn đưa đi đâu thì đi.
30 Thiên Thiên áy náy nhìn bộ dạng thê thảm của nam nhân trước mặt. Chân hắn xem ra là bị gãy xương rồi,nơi này sơn cốc hoang vu,làm sao chữa trị đây. Nàng không phải bác sĩ,chỉ được học một chút về sơ cấp cứu,chỉ có thể giúp hắn cố định lại xương,nhưng nếu để lâu thì thật nguy hiểm,có thể thành tật sau này.
31 “Ý ngươi là Nam Cung các thuộc triều đình sao ? Nếu không tại sao ngươi có thể sai khiến người của Nam Cung các được ?”Phương Quân Di nhìn gương mặt kinh ngạc của nàng chỉ một mực cười khẽ.
32 Thiên Thiên ngồi trên kiệu,một đường bị tống thẳng về Vạn Điệp cung. Nàng còn chưa kịp nhận thức mọi chuyện đã thấy Tần Nhi lao vào lòng khóc lớn. “Tiểu thư,ô ô,tiểu thư đã trở về.
33 Hồng Nhan Cung là một tổ chức cực kỳ nổi tiếng trên giang hồ. Đứng đầu là hai nữ tử vô cùng thần bí. Trước giờ chưa có ai nhìn thấy mặt thật của hai nàng.
34 “Đã tìm được chưa?”“ Hoàng thượng thứ tội,vẫn chưa. Nàng ta đã mất tích,thần đã cho người tìm kiếm nhiều ngày,nhưng vẫn chưa có tin tức. Có khả năng nàng ta đã chết.
35 Đối diện ánh mắt ôn nhu kia,Thiên Thiên có chút ngượng ngùng,trái tim đập mãnh liệt. Nàng dùng sức lắc mạnh đầu muốn xua đi những suy nghĩ linh tinh,lãnh đạm mở miệng:“Ta không sao,ngươi không cần lo cho ta.
36 Thiên Thiên chậm chạp mở mắt,ánh sáng bên ngoài khiến nàng cảm thấy hơi chói,lại vội nhắm mắt lại. Bên tai nghe một thanh âm trầm thấp đầy lo lắng,lại có vẻ mừng rỡ:“Thiên Nhi,nàng tỉnh rồi?”Thiên Thiên một lần nữa từ từ mở mắt ra,trước mặt nàng là gương mặt tuấn mỹ của Phương Quân Di.
37 Trường Xuân cung. Hoàng Thái hậu nửa nằm nửa ngồi trên ghế quý phi,tay nâng một chung trà,đưa mắt nhìn Phương Quân Di một thân hoàng bào ngồi bên dưới.
38 Phương Quân Di một thân hoàng bào,không để ý tới ánh mắt kinh hãi của đám cung nữ,thi triển khinh công về phía cung Trường Bình,theo sát phía sau là Dương Thiên Hạo,thần sắc vô cùng lo lắng,bàn tay âm thầm siết chặt.
39 Hai ngày đường,lại thêm một ngày đi trên sơn đạo quanh co hiểm trở,đoàn người cuối cùng cũng trở về Hồng Nhan Cung. “Cung nghênh cung chủ trở về!”Thiên Thiên bị tiếng hô làm cho giật mình,nàng đưa tay,vén rèm xe nhìn ra bên ngoài.
40 “Thiên Thiên! Thiên Thiên!”Thiên Thiên giật mình, ngơ ngác quay đầu nhìn Hồng Lăng Tiêu. “Muội lại ngẩn người rồi. ” Hồng Lăng Tiêu thở dài nhìn nàng, vươn tay cầm lấy ngân châm trên tay nàng.