1 Chap 1 Hôm nay là buổi học đầu tiên của năm học mới, nó đang tung tăng đạp xe đến trường thì bỗng "xìiiiiiiiiiiiiiii". - chết lủng lốp rùi sao, ngày đầu tiên muk thế này đây ak? Nó đang loay hoay và không biết làm cách nào đến lớp đây thì bỗng: - bạn cần tôi giúp gì ko? một giọng con trai vang lên.
2 Chap 2 Vừa bước vào lớp nó đã ton ton chạy vào chỗ con bạn thân-Diễm Hồng: - hello, sao hôm ni mày tới sớm zậy? nó cất giọng - Sớm gì nữa mày, tao pải hỏi mày mới đúng chứ sao đến trễ zạ? - uk tại trên đường có xảy ra vấn đề tí ak.
3 chap 3 6h tối tại nhà hát trưng vương: - mày đứng đây tao đi gởi xe nha. - Diễm Hồng vừa nói vừa chạy đi - uhm. nhanh lên nha. Nó gọi theo Một lúc sau, khi 2 đứa đi tung tăng vừa ăn kẹo mút, bỗng: - Áaaaaaaaaa!!!!!!!!!!!!!!.
4 Từng cơn mưa rơi rơi hay máu tim anh nhỏ giọt rơi Như có ai bóp tim anh nghẹn đau rất đau Vì em nói đôi ta là bạn thế thôi không gì hơn Nhưng bạn bè có thể nhớ nhau được không? Miss you so much And I Love You Tựa như tình yêu trong tay của anh Và muôn trùng xa xôi trong mắt em Trái tim gầy hao anh giờ biết sao Miss you so much And I Love You Mất em điều anh không bao giờ nghĩ đến Hãy nghĩ suy dù mai hỡi em Anh không muốn ta là bạn bình thường thế đâu Vẫn biết rằng sẽ không thay đổi Trái tim này sẽ thôi ước mơ Mà anh không thể ngăn nỗi nhung nhớ Cứ hay gọi tên em khi nhớ em Ngày qua người quan tâm anh để chi Để bây giờ anh không thể thiếu em Miss you so much And I Love You Mất em điều anh không bao giờ nghĩ đến Hãy nghĩ suy dù mai hỡi em Anh không muốn ta là bạn bình thường thế đâu vừa hát vừa nhìn nó, lúc này nó cũng cảm nhận được là cậu muốn nó hỉu nhưng nó làm lơ, phải công nhận là cậu ta hát rất hay lần đầu tiên nó nghe vì trên lớp có khi nào cậu ta hát đâu, hát cứ như ca sĩ ấy.
5 Hoang tu kieu ngao: bạn ở đâu ? bao nhiu tuổi ? Tieu thu nha ngheo: mình ở đà nẵng, 17t, and you ? Hoang tu kieu ngao: mình cung zậy. Mình học trường Ngũ Hành Sơn còn bạn ? Tieu thu nha ngheo: mình học trường Ngô quyền Hoang tu kieu ngao: bạn có wc hay arvart gì hok ? co mình xem tí dc hok ? Tieu thu nha ngheo: xin lối mình hok có, mình xấu nên hok mún chụp ảnh tí nào ? Hoang tu kieu ngao: uhm zây hả ?hay là bạn khiêm tốn wa zậy ? Tieu thu nha ngheo:heheh, đâu có đâu sự thật là thế mà, thui mình có tí việc nc sau nha Hoang tu kieu ngao: uhm,pp.
6 chap 6 Tối đến, nó lại suy nghĩ về lời cậu ta nói, nó càng bực mình, tưởng mình là ai chứ, đồ kiêu ngạo, chảnh…nó **** cậu ta một hồi rùi ngồi dậy lên mạng Hoangtukieungao : 222222222,mới lên hả ? Tieuthunhangheo : 2222,uhm cậu lên lâu chưa ? Hoangtukieungao : lâu rùi, ở nhà bùn quá chẳng có gì chơi nên lên đây suốt ak Tieuthunhangheo : sao ko rủ bạn bè đi chơi, con trai gì muk Hoangtukieungao :uk, tại tính tui thế đó, ko thik kết bạn nhìu.
7 chap 7 Một ngày đối nó thật tồi tệ, nó thầm trách cô sao nhẫn tâm zậy. Nhưng cho đến một ngày cũng giờ đó ko hiểu vì vô tình hay cố ý mà cô lại để quên sổ điểm trên bàn, nó thấy vậy liền lên xem thử điểm cô cho vào sổ như thế nào, bỗng nó hét lên vui sướng : - gì mà mày vui thế - Diêm hồng không khỏi ngạc nhiên - cô, cô ko cho ta zero mày ak, mà là 9 đó, zui wa.
8 Nó thất vọng vì đã không tìm được Gia Kiệt. - Có muốn đi đâu hok hay về? - Thiên Hoàng hỏi nó - ra biển. - nó trả lời Đến nơi, nó liền chạy một mạch ra ngoài mặc cho Thiên hoàng gọi theo.
9 Chap 9 Tối đó tại nhà nó, Tiểu thư nhà nghèo: buzz! ek có pải cậu biết mh là ai hok zạ? Hoàng tử kiêu ngạo: sao cậu nói zạ? mh đâu biếtc ậu là ai đâu? Tiểu thư nhà nghèo: thế tại sao hôm qua cậu nói giống y như thật ấy, biết trước mọi việc xảy ra với mh lun á.
10 Sáng hôm sau tại lớp nó: - Các em tuần sau trường chúng ta sẽ tổ chứ đi du lịch trên Tây nguyên, có bạn nào hok muốn đi ko? – cô chủ nhiệm hỏi khóe chứ thừa biết là bọn nó thik đi còn hok hết nữa là từ chối.
11 Chap 11 Mỗi lớp sẽ phân chia ra từng khu vực. Đến nơi, xe lớp nó dừng lại ở một nhà dân, người dân lấy làm lạ, nhưng sau khi nghe về mục đích tụi nó đến đây người dân đón tiếp rất niềm nở, tuy nghèo về vật chất nhưng người dân nơi đây rất giàu về tình củm, vì nhà nhỏ nên chúng pải cắm trại trước nhà dân cái này đã nằm trong kế hoạch sẵn của chúng rồi, tuy nhà nhỏ nhưng đất ở đây rất rộng.
12 Chap 12 Đang đi nó cảm thấy hơi chóng mặt, đi được vài bước thì bầu trời bỗng tối sập lại, nó cảm giác thế rồi bất tỉnh nhân sự, Thiên Hoàng thấy vậy hoảng lên, kêu mãi nó cũng hok cử động gì hết, ko biết làm gì cậu ta liền xốc nó lên lưng chạy hối hả về nhà người dân một đoạn đường khá xa nhưng hok biết động lực nào khiến chàng ta đủ sức đễ cõng nó tới nơi nữa? Đến nơi làm mọi người trong nhà cũng hốt hoảng, liền đỡ nó lên giường: - có chuyện gì vậy cháu? - một bác hỏi - dạ cháu cũng hok hỉu nữa ạ, đang đi thì cô ấy.
13 chap 13 Một lúc sau nó tỉnh dậy, thấy G. Kiệt ngồi đó, nó hơi ngạc nhiên ko biết xảy ra chuyện gì, nó đảo mắt nhìn quanh như muốn tìm ai đó: - cậu tỉnh rồi ak, cậu làm mội người lo quá trời lun ak.
14 chap 14 Một tuần trôi qua lặng lẽ, chẳng có gì xảy ra, rồi một hôm nó đang đi thì nó tông pải một người phụ nứ cũng trông có vẻ rất sang trọng: - cháu xin lỗi cô ạ! - nó hối hả cuối đầu xin lỗi - ko sao đâu cháu ak, hôm sau đi cẩn thận hơn đó.
15 Chap 15 Tối hôm đó tại nhà nó: - sao hôm nay con đi đâu mà về trễ vậy, mẹ gọi sao con không nge máy. – mẹ nó - dạ con xin lỗi, hôm nay bạn con bị tai nạn giao thông đang nằm bệnh viện, con quên mất gọi về nhà.
16 Chap 16 Chiều đó 2 đứa nó đi chơi thật vui vẻ, lần đầu nó thấy Hoàng cười, một nụ cười thật sự từ trước giờ hok miễn cướng, rất vui vẻ, nóc ảm thấy rất hạnh phúc, sau cùng tụii nó ra biển chơi đùa: - My! Mình thik cậu.
17 chap 17 - Nhưng ông cho nó rồi có ảnh hưởng tới sức khỏe không đó. – mẹ cậu lo sợ - Tôi không sao đâu, nhưng Con khoan vội mừng đã. – câu nói này làm cậu cũng hơi lo lắng một chút và cậu phần nào cũng đoán được điều kiện của ba mình là gì.
18 Ca phấu thuật thành công, nhưng trái tim của nó cũng đã chết từ đó, kế hoạch của tụi nó đi chơi hè 1 tháng cũng tan biến, nó chỉ biết lao đầu vào học và học, làm ọ người ai cũng lo lắng nhưng trong thời gian này Kiệt lun ở bên nó, chăm sóc nó rất nhiều: - mình hok sao đâu, giờ chỉ lo học để sau này ba mẹ mình hok pải lo lắng vì mình nữa? - nó - tao thấy mày hok như điên ấy, cũng pải đi chơi để thư giản đầu óc đi chứ, tao thấy mày như thế sẽ quỵ xuống mất1 tháng trôi đi rồi mà dường nư mày chưa quên được hén hả? hén chẳng đáng để mày như thế đâu? – D.
19 chap 19 Tối đó tại nhà nó: Hoàng tử kiêu ngạo: hi, hôm nay sao rùi, đã đỡ bùn chưa zạ? Tiểu thư nhà nghèo: mình cứ tưởng đã quên dc cậu ấy rùi nhưng thật ra hok pải thế.
20 chap 20 - Thảo hả con, vào đây nào! Bác có chuyện muốn hỏi cháu. Cháu có biết vì sao mấy hôm nay Hoàng nó hay về trễ vậy ko? Về nhà thì nồng nặt mùi rượu nữa chứ? – bác gái.