41 –—Im đi phút giây, lão quái nhân vẫn bằng một giọng điệu trầm đều:- Trong vòng tám năm lão phu và lão Đông Tà đã đấu nhau ba trận, mỗi trận là một ngày một đêm, bất phân thắng bại, dĩ nhiên, lão sử dụng theo võ công âm đạo, còn lão phu thì dương đạo, vì võ công xung khắc lẫn nhau nên trận đấu kéo dài.
42 –—Vô Cực Dị Nhân khuyến khích Tần Bảo:- Lão phu đã xem qua cân cốt, tư chất của Tần thiếu hiệp rồi, hiện nay thiếu hiệp có trên một trăm năm nột lưc, vượt xa hơn bọn đệ tử của lão phu thập phần.
43 –—Đông Tà và Tần Bảo đứng đối diện cách nhau khoảng chừng hai trượng vừa tầm chưởng lực cho những đại tuyệt cao thủ công lực thượng thặng giang hồ. Tần Bảo lấy danh xưng đệ tử đời thứ năm của Vô Cực Dị Nhân, giao đấu trận cuối cùng.
44 –—Một giờ trôi qua. Trên đỉnh đầu Tần Bảo bốc lên một làn khí trắng như sương, mặt ngọc có phần biến đổi, mồ hôi tháo ra ướt đẫm cả bộ võ phục, hơi thở nặng nề.
45 –—- Ha ha ha… Ha ha… Ha ha ha…Vô Cực Dị Nhân ngửa mặt lên trời gióng từng loạt cười chấn động bốn bề cánh rừg già, gió hốt rào rào khua đống lá cành xào xạc.
46 –—Tới một thị trấn mua một con tuấn mã sắc lông đen tuyền với giá hai mươi lạng vàng ròng. Tần Bảo và Chử Đồng tiếp tục lên đường thiên lý. Hai người đi không một hướng định, cứ thế đi mãi để truy tìm căn cứ địa Đoạn Hồn giáo, tung tích Tuyệt Thế Hằng Nga Đông Thi và Thiên Tà Đại Ma Tôn cùng thanh Mạc Da Hùng Kiếm.
47 –—Gã thiếu niên áo gấm đã tới gần. Nhận rõ gương mặt gã Tần Bảo bật à lên một tiếng và thốt:- La Hải !Gã thiếu niên áo gấm chính là La Hải đã gặp chàng lúc ở cánh đồng cỏ bao la nơi biên thùy Trung Thổ và Hồi Thổ lúc nọ.
48 –—Vào sâu trong dãy núi Ngũ Nhạc trùng điệp khỏang chứng hai mươi dặm, trước mặt Tần Bảo xuất hiện một tòa trang viện nguy nga đồ sộ, không kém gì một cung điện của các vường hầu.
49 –—Tần Bảo chợt bừng tỉnh nhớ lại một chuyện khẽ gật:- Chử huynh phân tích rất đúng. Tiểu đệ đã quên đi mất một điều này chắc chắn tên bắt cóc đệ không phải là bọn sát thủ Đoạn Hồn giáo, nhưng đệ suy nghĩ mãi không tìm ra thủ phạm là ái, trước kia có oán thù gì với đệ lại mưu hãm hại đệ.
50 –—Nhìn theo La Hải cho đến khi khuất dạng, Tần Bảo buông tiếng thở dài:- Tội nghiệp cho gã. Xem ra gã cũng là một kẻ chí thành, vì tình yêu mà phải dời bỏ gia trang.
51 –—La Yến đáp:- Lão Ô Sào dược sư vì muốn độc quyền về kịch độc Đoan Trường thảo nên sai thuộc hạ sát hại Hắc Lợi lão nhân và phá huỷ khu trồng kịch độc của đối phương.
52 –—Hàng ngàn chiếc hoa đăng bật sáng khắp cả trong ngoài toà trang viện La gai trang. Quan khách vẫn tiếp tục ăn uống, nói cười, vừa nhìn ra phía cổng mãi vẫn chưa thấy chiếc kiệu tân nương tới.
53 –—Tới cánh vườn tùng bách, Trang chủ Lan Hán phất tay về phía hai mươi tên xạ thủ ám khí Quỷ Kiến Sầu quát:- Bao vây tất cả, đừng cho tên tiểu sát tinh chạy thoát.
54 –—Trang chủ La Hán bí thế quát:- Nhưng đây là chuyện riêng tư của La môn, các ngươi không được can dự vào. Lão nhân trỏ tay vào Tần Bảo:- Hãy bỏ tên tiểu sát tinh đó xuống, bằng không đừng trách lão phu độc ác.
55 –—Chử Đồng ngạo mạn:- Bình sinh ta không bao giờ đấu với những kẻ vô danh, đấu với kẻ đó dù có thắng cũng không vinh quang, lão hãy báo danh cho ta biết lão là ai ?Lão nhân râu quai hàm cất cao giọng sang sảng như tiếng chuông đồng:- Tư Mã Phòng Tứ Xuyên đệ nhất đao chính là lão phu, chắc ngươi đã nghe danh rồi chứ ?Chử Đồng khinh khỉnh:- Tư Mã Phòng Tứ Xuyên đệ nhất đao ư ? Đúng rồi, ta nghe tên lão danh trấn giang hồ, đêm nay ta đổi lại cho lão cái tên là Tế Độ nhất đao, lão bằng lòng chứ ?Tư Mã Phòng giận dữ:- Lão phu xem tuổi tác của ngươi đến nay hãy còn quá trẻ, nhưng tự phụ quá cao, dưới mắt chẳng xem ai là gì cả.
56 –—Bên phía Chử Đồng và hai vị lão nhân áo gấm, trận đấu vẫn quá quân bình. Nhờ Thượng Quan Linh lâm chiến, Tư Mã Phòng phấn chấn tinh thần, lão sử dụng Huyền ảnh đao pháp càng kinh động hơn trước.
57 –—Trang chủ La Hán hậm hực:- Tên tiểu sát tinh Tần Bảo đã giết ái nữ La Yến của lão phu trong cánh rừng tùng kia, gã phải đền lại món nợ máu đã vay, cô nương đừng can dự làm chi vô ích.
58 –—Chỉ vì sự xuất hiện bất ngờ của Vu Sơn Ma Nữ đảo lộn cả tình thế, đấu trường trở nên im bặt. Bọn Chử Đồng và năm vị lão nhân áo gấm thảy điều thu hồi đao, kiếm, hướng mắt nhìn Vu Sơn Ma Nữ và Trang chủ La Hán, chờ nghe cuộc đối thoại gay go giữa hai người.
59 –—Không nghe Trang chủ La Hán đáp lời, Vu Sơn Ma Nữ nổi giận tròn xoe đôi mắt. Nàng giơ bàn tay ngọc cầm ám khí Đoạn Trường châm lên hét:- Tránh ra, ta phóng ám khí Đoạn Trường châm này vào ngực lão trước.
60 –—Chẳng bao lâu đoàn người kỵ mã Vu Sơn Ma Nữ, Chử đồng đã rời khỏi La gia trong khoảng gần ba mươi dặm, tới một quan đạo ngã ba. Một đường thẳng tới thị trấn Sơn Đầu, một đường sang cánh rừng già dài năm mươi dặm.