61 ***Tiếng nói ấy vừa dứt cánh cửa lớn đã mở toang, một ông cụ gầy gò cao lớn bước vào. Ninh Hòa nắm tay vợ thật chặt, với giọng run run nói :- "Đàm lão tiền bối đã tới nơi rồi !"Võ Lâm Nhất Quái cười nhạt mấy tiếng rồi hỏi :- "Chẳng lẽ không nên tới đây hay sao ?"Nói xong, ông ta đi vào giữa khách sảnh, nghênh ngang ngồi xuống với giọng lạnh lùng nói tiếp :- "Lão phu ân oán phân minh, các ngươi cứ yên tâm việc này không liên quan gì đến người nhà hết.
62 ***Cha con Ninh Hòa vợ và con dâu đều bị điểm huyệt nhưng thần trí chưa mất, trông thấy cháu và con cưng của mình sắp bị toi mạng dưới bàn tay ma của lão quái người nào người nấy đều tức giận và nước mắt úa ra như mưa.
63 ***Nguyên Thông điều tức một hồi đã thấy người hết mệt mỏi liền đứng dậy chào mọi người. Nhược Hoa vội chạy lại nắm lấy tay chàng, nức nở hỏi :- "Nguyên đệ, bệnh của cha chị ra sao ? Hiền đệ đừng có giấu giếm phải nói thực cho tôi hay !"Nguyên Thông đáp :- "Bệnh của nhị bá phụ không sao đâu, chị cứ yên tâm.
64 ***Phủ Cát An là một thị trấn rất phồn thịnh, và cũng là cố hương của u Dương Tu, một nhà đại nho thời Tống. Hôm đó, trong thành bỗng xuất hiện hai thiếu niên ăn vận lối văn sĩ, áo may toàn bằng đoạn mềm bằng mầu thiên lam.
65 ***Mười ngày trước đại hội khai phái của núi Vạn Dương, núi nhộn nhịp vô cùng. Tổng đàn sửa soạn để đón tiếp các cao thủ võ lâm ở các nơi về dự hội. Lãnh Thiến Thiến cũng về núi trong dịp này mang theo hai thiếu niên và giới thiệu với các tay cao thủ của núi Vạn Dương là cháu bà ta tên là Lãnh Tú và Lãnh Tâm.
66 ***Hôm mùng năm tháng năm tại Vạn Nhưỡng Cung trên núi Vạn Dương trông rất nhộn nhịp, Nguyên Thông đứng lẫn trong đám đông, cố chen vào trong cửa cung, vì chàng không muốn để người khác phát hiện hành tung của mình, cho nên đã hoá trang và làm ra vẻ ngớ ngẩn quê mùa cục mịch.
67 ***Người đó vào tới trong điện đưa mắt nhìn trận đấu một hồi rồi cau mày lại, tiến tới gần, cất tiếng cười quái dị nói:- Ứng lão ma chỉ biết hà hiếp tiểu bối thôi, lại đây, chúng ta thử tài với nhau một phen xem ai hơn ai kém nào.
68 ***Nguyên Thông xông vào trận Tứ Tượng tấn công. Lúc ấy trong đai điện ai nấy đều im hơi lặng tiếng để theo dõi trận đấu, đến nỗi cái kim rớt xuống cũng có thể nghe thấy được.
69 ***Bốn đại hán cầm khí giới hình người, khiến ai cũng thắc mắc. Các nhân sĩ chính nghĩa có vẻ hoảng sợ. Đường Toại hỏi ý kiến mọi người tằng:- Diệu Thủ Nhân Y đa tài đa nghệ, nên làm đầu rồng của chúng ta, tiểu đệ đề nghị xin mời ông ta chỉ huy đại cuộc.
70 ***Tích tố và Đàm Anh mỗI ngườI đứng một nơi, còn Nguyên Thông thì phi thân vào ngăn cản Nhất Quái và nói:- Mời ông lui sang bên để Nguyên Nhi đối phó với y cho.
71 ***Vạn Dương sơn chủ Ứng Thành Luân cúi đầu xuống chán nản vô cùng, vì sự tai biến đột ngột khiến cho y mất tinh thần chiến đấu. Sự thật y chưa mất công lực ngay, thuốc độc Tản Công tán này cũng không phải là một thứ thuốc độc tuyệt đối không có cách cứu chữa, có thể kéo dài bốn mươi chín ngày mới mất dần dần hết công lực.