61 “Cái gì? Nàng không muốn gặp bọn ta?” Thiệu Phong cùng mọi người đến tận nơi mà lại nhận được tin là Thiệu Đường không muốn gặp. “Có lầm không a?”“Đúng vậy, tuy đây chỉ là nhà tù nhưng nhân quyền của mỗi người vẫn được tôn trọng nên nàng không muốn gặp bọn ta cũng không thể ép” “Nhưng ngươi có nói là bọn ta tìm không?” Thiệu Hiền chưa từ bỏ ý định“Ta đã nói rồi, nàng nói bất luận kẻ nào cũng không muốn gặp”“Tại sao lại có thể như vậy?”“Quên đi, có thể tâm tình Thiệu Đường bây giờ không tốt cho nên chờ vài ngày sau quay lại đi” Lí Phiêu thở dài xoay người đi“Mụ mụ” Thiệu Hiền nhìn nhìn Thiệu Phong“Mụ mụ, hiện tại có lẽ tâm trạng Thiệu Đường không tốt, qua một thời gian có lẽ sẽ gặp a”“Đúng vậy! Đường Đường ngoan như vậy chắc nó có nỗi khổ” lão cha nắm tay mụ mụ lên xe“Ai….
62 “Đừng nói về chuyện đấy nữa” Thiệu Đường lấy lại phi tiêu giấu vào“Các ngươi xem đi, nhị ca đã lâu không làm vũ khí rồi! Sao đột nhiên lại làm cho nàng ta a”“Ai nha, hay chúng ta đến tìm nhị ca đi a” M dẫn đầu mọi người chạy ra ngoài“ta đi nữa”“Còn có ta”Quay qua quay lại mọi người đã muốn đi hết.
63 “G, ngươi tới nơi này mới được gần một năm mà mọi lĩnh vực đều gần như lợi hại hơn ta rồi a!” W đứng bên cạnh nhị ca nhìn Thiệu Đường“hắc hắc…” Thiệu Đường cười xấu hổ“W có thể là ngươi lười biếng đó, nếu ngươi giống G luyện ngày luyện đêm thì ngươi sẽ thắng thôi” Nhị ca thực sự rất bội phục Thiệu Đường một lòng chuyên tâm học tập“Ta là người chứ không phải quái vật như nàng! Ta không muốn giống nàng ta”“Ngươi không phải là người tốt” G khinh bỉ nhìn W“Ngươi nói cái gì?”“Mặc kệ ngươi! G ngơi nên nghỉ ngơi đi” F lo lắng nhìn Thiệu Đường“Mà ngươi lần này ra ngoài có mua giúp ta đồ không”“Đây này, ta nhớ rõ mà” F lấy vĩ thuốc mua được ở ngoài đưa cho Thiệu Đường“Nàng có khoẻ không?’ Thiệu Đường chuẩn bị rời đi liền hỏi người kia“yên tâm đi, nàng ta tốt lắm”“Cám ơn” Thiệu Đường cầm gói thuốc biến mất“Nàng gần đây càng ngày càng phụ thuộc vào thuốc sao?” Nhị ca hỏi W“Đúng vậy! Khống chế không được”“Ai nha….
64 “Kiến thúc a, không phải người mê miếng ngọc đó chứ?” Ngôn Hằng trêu “Không phải, ta nhìn nó có vẻ quen a” Lí Kiến nhìnCó thể đưa cho ta xem một lát được không?”Ngôn Nặc tuy rằng không biết vì sao Kiến thúc lại kích động như vậy nhưng vẫn tháo xuống đưa cho Lí Kiền“Ai! Ai đưa cho ngươi cái này, là ai?” Lí Kiền nắm chặt hai vai Ngôn Nặc“Kiền thúc đừng kích động! Đau chị ấy” Ngôn Hằng kéo Lí Kiền ra vì hẳn là có rất nhiều người nhìn hướng này“Chúng ta qua bên kia đ!i” Ngôn Hằng giúp đỡ“Nặc Nặc cầu ngươi nói cho ta biết ai đưa ngươi miếng ngọc này” Lí Kiền chậm rãi nói“Đừng như vậy con sẽ nói cho người biết! Đây là bạn con tặng a”“Vậy bạn ngươi giờ đang ở đâu? Ở đâu nhanh cho ta biết! Mang ta đi gặp người ấy đi, nhanh nhanh” Lí Kiền lại kích động“Nàng đang ở căn cứ Ngôn gia”“Lập tức đi gặp a”“Nhưng chỗ đó không được cho người ngoài đi vào”“Cái gì mà người ngoài với người nhà, con nít như ngươi thì biết cái gì? Cha ngươi đâu, vừa rồi còn thấy hiện tại đâu mất rồi?”“Cha đến đây” Ngôn Hằng chậm rãi kêu cha mình“Ngôn lão nhân ta muốn tới căn cứ của ngươi được không?”“Đi làm cái gì a?” Ngôn Khải Hào khó hiểu“Ta hỏi là được hay không?”“Bằng hữu nhiều năm như vậy tất nhiên là được”“Vậy đi! Đi liền! Phải đi bây giờ nga” Lí Kiền lôi kéo Ngôn Khải Hào đi ra“Mà ngươi nói ta biết ngươi tới đó làm gì?” Ngôn Khải Hào giữ chặt người Lí Kiền“Ta tìm con”“Cái gì? Con người sao?” Ngôn Nặc nhìn Lí Kiền với ánh mắt cực kì kinh ngạc, nàng không tin vào tai mình“Không phải con ngươi….
65 “Bá phụ” Thiệu Đường nghe thấy hắn nói vậy nên hiện tại cung kính gọi là bá phụ'“Ân được rồi”'“Không biết bá phụ tìm ta gấp vậy là có việc gì ah?” Thiệu Đường nhìn sang hướng Ngôn cha“Ân có chuyện quan trọng, lão Nhị ngươi về trước đi nàng ở nơi này có ta là được rồi”“Đã biết lão gia” Lão Nhị quay qua gật đầu chào Thiệu Đường“Mặt phật mà ngươi đưa cho Nặc Nặc là từ đâu mà có?” Ngôn Khải Hào sợ bạn tốt của mình nhận lầm người“Mặt dây chuyền sao?” Thiệu Đường phát hiện miếng ngọc mình đưa cho Ngôn Nặc lúc này không còn ở trên cổ nàng nữa“Đúng vậy, đó là của ngươi sao?”“Đương nhiên là của ta, cái đó từ nhỏ ta đã mang bên người” Nếu không chính mình trừ bỏ miếng ngọc thì cũng chẳng còn gì quan trọng“Vậy là được rồi! Ngươi theo đi đến đây” Ngôn Khải Hào dẫn đường lên lầu, Ngôn Hằng cũng vội vàng đi lên, chỉ còn lại Thiệu Đường và Ngôn Nặc“Ta rất nhớ ngươi” Thiệu Đường ôm chặt lấy Ngôn Nặc“Hừ! Nhớ ta sao? Không phải cùng Hằng gạt ta sao” Ngôn Nặc mở tay Thiệu Đường ra“Thực xin lỗi! Là ta không đúng, để ta giải thích được không?” Thiệu Đường giữ chặt tay Ngôn Nặc đem nàng ôm vào trong lòng.
66 Thiệu Đường lôi kéo Ngôn Nặc đi vào khách sạn, cầm chìa khoá lên phòng, nhưng phải nói rằng có rất nhiều người để ý hai người họ nha“Đường………” Ngôn Nặc nhìn Thiệu Đường nắm tay mình kéo đi“Làm sao vậy?” Thiệu Đường ôm Ngôn Nặc ngồi trên sô pha“Ngươi….
67 “Đường, ngươi không muốn vào với ta sao?”“Ta ở bên ngoài chờ ngươi là được rồi” Thiệu Đường cầm vé máy bay đứng bên ngoài chờ Ngôn Nặc“Yên tâm, ta sẽ luôn nơi này chờ ngươi đi ra”Thiệu Đường ngồi ven đường nghĩ tới chuyện hôm qua “Nếu hắn đúng thật là ba của ta thì ta biết phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ sẽ nhận lại sao? Không được.
68 Thiệu Đường uỷ khuât ngồi trên máy bay nhìn người bên cạnh không nói được lời nào mà trên mặt một chút sắc mặt cũng không có. Cảm thấy không biết làm sao với người bên cạnh Thiệu Đường đành nhắm mắt nghỉ ngơi.
69 “Đúng vậy, dục tốc bất đạt a, Đường Đường ngày nay không giống với Hinh tỷ lúc trước. Con người nàng không chịu nổi kích thích huống chi là lần này chuyện lớn như vậy! Người bình thường còn chịu không nổi đã vậy ngươi còn…” Thiệu Hoa không nói tiếp“Các ngươi đã sớm biết nàng ta là con ta phải không?” Lí Kiền trừng mắt nhìn Thiệu Hoa“Biết chứ! Lúc thấy nàng đang mang mặt ngọc kia ta đoán được nàng cũng ngươi ắt có quan hệ” Thiệu Hoa nói thẳng“Biết sao? Thế nào lại không nói cho ta?” Làm hại chính mình suy nghĩ rằng trên đời này chẳng còn ai là người thân“Ngươi không có hỏi ta nga với lại ngươi với chúng ta là người hai thế giới khác nhau, ta sợ Đường Đường với không tới” Thiệu Hoa khinh bỉ“Ngươi vẫn còn hận ta sao?”“Bây giờ đã qua nhiều năm rồi cũng không còn oán hận, nếu ngươi muốn nhận lại Đường Đường thì phải nghe ta” “Ngươi đừng quên nàng là con của ta” Lí Kiền cắn răng nhìn “Con ngươi như thế nào? Ngươi cũng đừng quên nó đang gọi ta lão cha.
70 “Phong, nàng hạnh phúc là được rồi” Nhiều năm qua chỉ có Thiệu Hiền hiểu được tấm lòng Thiệu Phong. Ánh mắt hắn từ trước đến giờ chỉ nhìn có mình Thiệu Đường.
71 “Ai nha, ngươi chịu buông quá khứ là tốt rồi, trước kia ngươi rất thích tiểu Đường, lúc nhặt được Thiệu Đường ngươi suy nghĩ thật lâu, ta biết vốn ngươi định cho tiểu Đường mang họ Lý nhưng đến cuối cùng lại lấy họ Thiệu, ta không biết tại sao ngươi lại đặt là Thiệu Đường chứ không phải Lí Đường nhưng ta biết ngươi rất yêu thương nàng ta.
72 Đi làm ba năm, hiện tại Thiệu Đường suy nghĩ về việc báo thù ụ mụ. Chuyện đầu tiên khi lên được chức giám đốc là điều tra Trương Kế, Trương Ba. Thiệu Đường cầm lấy sấp tư liệu thư kí đưa ình, càng nhìn lòng càng kinh ngạc.
73 “Nặc, ta thật sự phải đi sao?” nhìn người mình yêu thay đồ Thiệu Đường đã hỏi không biết bao nhiêu lần“………”“Ta muốn lấy cái màu đen”Thiệu Đường thấy Ngôn Nặc chuẩn bị một cái mũ ình“Đây này” Ngôn Nặc nhìn bộ mũ trước mắt lấy cho Thiệu Đường“Không phải chứ,không phải mũ lưỡi trai sao?”“Ách, ngươi đi gặp trưởng bối ngươi nghĩ mang mũ này được không?”“Ta không phải đi gặp trưởng bối, ta cũng không thể gặp hắn cũng được mà” Thiệu Đường uỷ khuất nói“Thực không có cách nào với ngươi, ngươi chờ ta đi thay đồ nga”“Khoan khoan” Thiệu Đường giữ chặt Ngôn Nặc lại“Sao vậy?????”“Không cần thay, không được ăn mặc quá đẹp” Thiệu Đường không muốn cho Trương Ba hiểu lầm Ngôn Nặc mặc đẹp là để tới gặp hắn“Ai nha….
74 “Nặc. . ” Thiệu Đường vỗ vỗ kính xe nhưng người trong lại khoá cửa. Đành phải đứng năn nỉ kêu nàng mở Ngôn Nặc trừng mắt nhìn Thiệu Đường, gạt ta nói ngươi cùng bạn ăn cơm sao thì ra là cùng tình nhân cũ ăn cơm.
75 “Nhưng nàng đã trở lại” Ngôn Nặc bất mãn nhìn Thiệu Đường rời đi“………. . ” Thiệu Đường khựng lại trước cửa“Thực xin lỗi, là ta không đúng trước, ngươi đừng rời ta đi” Ngôn Nặc hoảng sợ khi Thiệu Đường quay lưng bỏ đi“Nặc.
76 Thiệu Đường nhíu mày nhìn Trương Ba nằm trên mặt đất không nghĩ tới mới có mấy tháng mà trông hắn thực giống ăn mày, còn đâu mà người thừa kế Trương thị“Chị, ta sai rồi ngươi tha cho ta đi” Trương Ba nghe thấy Thiệu Đường thở dài vội vàng xin tha thứ“Nếu ngày xưa ngươi tha cho ta là tốt rồi” Thiệu Đường nghe hắn gọi mình bằng tỷ tâm dao động! Nói cho cùng hắn cũng là anh họ của mình, là người thân a“Ngày trước là ta không đúng! Nhưng ta biết sai rồi, thả ta đi” Nhiều ngày trôi qua Trương Ba hiểu được trước đây những việc mình làm thật quá đáng“Đường Đường…” Ngôn Nặc vội vã đẩy cửa đi đến nhìn Trương Ba đang quì trên mặt đất“Sao lại tới đây” Thiệu Đường nhìn Ngôn Nặc ngạc nhiên“Đường mọi chuyện đã qua! Dù sao hắn cũng đã trả giá rồi” Ngôn Nặc nhìn người trên mặt đất, dù sao mọi chuyện xảy ra mình cũng có một phần trách nhiệm“Đúng vậy! Chị, ta thực xin lỗi’ Trương Ba cảm kích nhìn Ngôn NặcThiệu Đường đứng lên bưng ly cà phê hướng cửa sổ nhấm nháp.