41 “Ngươi tra tới đâu rồi?” Trương Ba ngồi ở bàn làm việc hỏi“Ân, gần đây Ngôn tiểu thư cùng cái tên Thiệu Đường kia rất thân thiết, nhưng…” Sợ nếu chính mình nói tiếp đối phương chịu không nỗi nên dừng lại không dám nói tiếp“Hơn nữa cái gì…? Nói ngay” Trương Ba đập bàn hỏi“Hình như các nàng ta không chỉ đơn giản là bạn tốt, cử chỉ đối với nhau không chỉ là bạn, mà là….
42 “Ta không có việc gì đâu” Ngôn Nặc buồn cười cau mày nhìn Thiệu Đường bị chính mình làm cho lo lắng“Hiện tại ta muốn ngươi đi bệnh viện”“Hừ”“Ngươi như thế nào không cận thận như vậy? Lớn như vậy rồi vẫn không biết chăm sóc bản thân a” Thiệu Đường đem tay nàng bỏ vào miệng thổi thổi nhưng đột nhiên Ngôn Nặc lại rút tay về“Làm sao vậy?” Thiệu Đường ngẩng đầu thì thấy sắc mặt Ngôn Nặc ửng đỏ, thì ra ở phía thang máy có nhiều người đang nhìn bọn họ“Ách” Thiệu Đường trấn tĩnh kéo Ngôn Nặc rời thang máy kêu xe tới bệnh viện“Nặc! Đừng nháo!Để ta bôi thuốc” Thiệu Đường lấy tay Ngôn Nặc đang làm loạn ở tóc mình“Nấu cơm”“Biết rồi, vậy ngươi cho ta bôi thuốc xong ,ta liền đi nấu cơm!” “Không cần, tay của ta đã bị ngươi bôi ngươi nắn hơn nữa tiếng rồi, ta đói” Ngôn Nặc tỏ vẻ đáng thương nhìn Thiệu Đường“Được rồi” Thiệu Đường bất đắc dĩ đồng ý tiến vào phòng bếp“Đại tiểu thư cũng biết nấu cơm nữa a?” Thiệu Đường lấy tay sờ sờ phát hiện nơi đây không có một hạt bụi“Ta không có làm cơm Trung, chỉ biết vài món Tây đơn giản, với lâu rồi ta cũng không có dùng tới cái bếp” Ngôn Nặc mắc cỡ nhìn Thiệu Đường“Hắc Hắc” Thiệu Đường mang đồ ăn vừa rồi mua ở siêu thị“Nặc, ngươi đi xem tivi đi chút nữa ta làm xong ta kêu ngươi nga” Thiệu Đường đẩy Ngôn Nặc rời đi “Nhưng ta muốn nhìn ngươi nấu mà”“Ngốc, nấu cơm thôi có gì đâu mà xem! Đứng đây hít khói, dầu mỡ không tốt cho da và sức khoẻ” nhéo mũi Ngôn Nặc rồi Thiệu Đường cũng đi vào nhà bếpLúc Thiệu Đường đi ra phòng khách cũng không thấy Ngôn Nặc, thì ra nàng đã chui vô nhà bếp ăn vụng lúc nào “Chờ chút đi” Thiệu Đường bưng đồ ăn lên sau đó đem cơm đặt trước mặt Ngôn Nặc“Ngươi thực chậm, ta đói” Ngôn Nặc nhíu mày nhưng tay thì gắp đồ ăn vào chén“Như thế nào? Ngon không?”“Cũng được a, nhưng không nghĩ đến ngươi như vậy mà lại biết nấu cơm! Có vẻ như hơi mặn”“Mặn sao? Ngại quá, chắc là khẩu vị của ta trước giờ không được tốt” Thiệu Đường vội vàng đi lấy nước cho Ngôn Nặc“Ngươi đừng nhìn ta vậy, ngươi cũng ăn đi” Ngôn Nặc thấy Thiệu Đường chỉ gắp ình ăn mà không hề động đũa“Lúc ăn ngươi cũng thật đẹp” Thiệu Đường bất tri bất giác tới gần Ngôn NặcNhìn Thiệu Đường tới gần, Ngôn Nặc dự đoán được điều gì đó liền chậm rãi nhắm mắt lạiRốt cục môi hai người cũng dán lại cũng nhauKhông biết khi nào hai người từ nhà ăn ra đến phòng khách! Men theo phòng khách là đến phòng ngủ, cuối cùng thượng ở giường của Ngôn Nặc“Ta yêu ngươi” Thiệu Đường dùng thanh âm khàn khàn nói đồng thời tay cũng di chuyển từ hông lên ngực Ngôn Nặc“Không được!!!!” thời điểm Thiệu Đường chuyển tay xuống bụng Ngôn Nặc liền đẩy ra, một lần nữa nói “ Không được”Thiệu Đường kinh ngạc nhìn Ngôn Nặc “Có thể không cần nhanh như vậy được không? Ta không thích” Ngôn Nặc nhắm mắt lại không dám nhìn Thiệu Đường“Ta hiểu được! Thực xin lỗi” Thiệu Đường ngồi ở mép giường chậm rãi vuốt má Ngôn Nặc, vén mấy sợi tóc ra rồi hôn lên trán nàng“Ngươi đi đâu?” Ngôn Nặc cảm giác người cạnh bên dường như đang đứng lên liền mở mắt hỏi“Ta đi thu dọn bên ngoài’ Thiệu Đường che ánh mắt cô đơn, xoay người rời điThiệu Đường chậm rãi thu dọn bàn ăn“Thiệu Đường, nàng cùng các cô gái trước kia không giống nhau, nàng không phải một người tuỳ tiện! Nàng là cô gái tốt a! Ngươi không thể ích kỉ như vậy được” Thiệu Đường ngồi trên ghế cố gắng khuyên bảo mình! Nhưng không thể nào quên khoảnh khắc nàng đẩy mình ra với ánh mắt quyết liệtDọn dẹp xong, nhìn lại vừa rồi mình vừa mới làm gì trên sô pha thì cười khổ.
43 Không nghĩ đến ba người họ nhìn bên ngoài thì giống như lưu manh nhưng hình như là có một chút võ aNếu chỉ có một người thì Thiệu Đường sẽ không lo lắng, nhưng sau khi đánh nhau Thiệu Đường không chắc phần thắng, bây giờ chỉ biết ôm lấy đầu gối mặc cho bọn họ đánh“Vì sao?” Thiệu Đường nhìn đau mê mang hỏi“Không phải nữ nhân nào ngươi cũng có thể đụng đến” người đang nói thật sự bội phục nàng, bị 3 người vây đánh lâu như vậy vẫn không mở miệng xin tha“Là ai?”“Thiếu gia chúng ta”“Vậy thiếu gia các ngươi là ai?”“Ngươi không cần biết nhiều như vậy” một người ném cái ống rời đi kéo theo hai người khác cùng đi khỏiThiệu Đường chịu đựng cơn đau đứng lên.
44 “Đừng tưởng rằng có tiền là ngon a, có thể thao túng hết mọi việc”“Có tiền đương nhiên không thể giải quyết hết mọi việc nhưng có thể lấy mạng một ngươi” Trương Ba hống hách“……”Hừ trong mắt bọn nhà giàu mạng một người có thể dùng tiền mà lấy đi.
45 “Muốn nói gì với ta sao?” Ngôn Nặc nằm Thiệu Đường đang nằm với cái chân bị treo lên“Nói cái gì là cái gì???????”“Ngươi vẫn còn muốn giấu sao?” “Thật ra hôm qua ta uống rượu hơi nhiều, giữa đường tự nhiên gặp một đám người không biết vì sao lại vây đánh ta” Thiệu Đường vô tội nói“Thật không?”“Thật a” Thiệu Đường khẳng định“Vì sao lại uống rượu?”“Không biết” Thiệu Đường thấp đầu chính mình cũng không hiểu tại sao đêm qua lại như thế.
46 “Như thế nào còn chưa tới?” nháy mắt một cái trời đã tối“Ngươi đang chờ ai?”“Văn! Sao ngươi lại tới đây? Ai nói ngươi là ta đang chờ người?”“Hắc, Ngôn Nặc nói với ta đó, nàng ấy còn phải họp mà sợ ngươi chán nên mới bảo ta qua đây chơi với ngươi” Thiệu Văn ngồi trên sô pha bắt đầu lấy táo gọt“Ta không ăn táo, ta muốn lê” Thiệu Đường thấy Thiệu Văn gọt táo khủng hoảng“Ta biết! Ta đương nhiên nhận thức được ngươi không thích ăn táo, ta gọt để mình ta ăn mà” nói xong còn cắn một miếng“Ngươi chết đi Văn” Thiệu Đường cầm lấy gối ném Thiệu Văn“Ách, ta ăn xong rồi sẽ gọt cho ngươi! Chân ngươi sao rồi, như thế nào lại thành ra thế này” Thiệu Văn hỏi “Coi như ngươi còn có lương tâm biết đến ta! Vợ ngươi đâu?”“Nàng đi mua vài thứ rồi”“Mua cái gì?”“Nàng nói đến thăm bệnh nhân nên mua ít quà cho ngươi” Thiệu Văn thấy Tuyết Nhu đi đến cửa nhưng không vào lại đi mua thuốc bổ“Nàng không phải quản lí tài chính của công ti Nặc sao? Sao nàng có thời gian mà Ngôn Nặc lại không”“Hắc.
47 “Ta xin ngươi bình thường lại được không a?”“Là ngươi muốn ta thay đổi mà! Hiện tại ta đã đổi nhưng ngươi lại muốn ta trở lại nguyên hình” Thiệu Đường cười gian‘Ngươi biến thế nào cũng cùng một dạng, tốt nhất là đừng đổi”“Hắc, nhưng ta yêu ngươi là được”“Lúc nào ngươi cùng nói lời ngon tiếng ngọt vậy sao” Ngôn Nặc nằm trong lòng Thiệu Đường, tay đánh vào ngực Thiệu Đường“Ngươi đừng khiêu khích ta! Ta sợ nhịn không được” Thiệu Đường bắt lấy tay Ngôn Nặc đang lộn xộn trước ngực mình“Phải không?”“Ta muốn uống nước” Thiệu Đường lúc này thật sự miệng khô lưỡi cũng khô“Tốt lắm, không đùa nữa! Ngươi nghỉ ngơi đi” Ngôn Nặc xuống giường giúp Thiệu Đường rót nước“Tốt rồi! Ngủ đi” Ngôn Nặc lấy li nước Thiệu Đường uống xong đặt lại chỗ cũ, lại hướng nằm vào lòng Thiệu Đường“Ta thích ngày nào cũng ôm ngươi ngủ! Thân thể ngươi ôm mềm mềm nha, thoải mái quá” chỉ ngủ thôi cũng thấy thích “Ân” Ngôn Nặc đã muốn đi vào mộng“Nặc cám ơn ngươi đã đồng ý ở cùng chỗ với ta” Thiệu Đường ôm lấy Ngôn Nặc nhẹ giọng nói, đáng tiếc lời nói ngọt ngào như vậy Ngôn Nặc lại không nghe thấyThiệu Đường tĩnh lại sờ sờ chỗ bên cạnh.
48 Hết bảy ngày mới có thể ra viện nhưng ngày mai là ngày đại thọ của lão cha rồiĐúng rồi! Hai mắt Thiệu Đường sáng lên. Mang giầy mặc áo khoác vào. Ta thật ngốc, Nặc không cho ta đi ra ngoài ta có thể trốn đi mà.
49 “Lão cha sinh nhật vui vẻ. Chúc cha phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn” Thiệu Đường nắm tay lão cha“Các ngươi có thể đổi lời khác không! Nhiều năm đều chỉ chúc ta có một câu, ta chưa phiền thì người nghe cũng thấy phiền” Thiệu Hoa nhận quà rồi ai oán nói“Thiệu bá, đừng nóng! Hôm nay là sinh nhật người, vui khoẻ là được rồi, mỗi ngày sống sảng khoái là bí quyết trường thọ a.
50 “Đường, vừa rồi cùng hắn nói cái gì vậy?” Ngôn Nặc không rõ vì sao sau khi nói chuyện với Phong thì Thiệu Đường lại nhíu mày“Hăn nói nhìn chúng ta như vầy, thật hâm mộ chúng ta” Thiệu Đường cúi đầu“Thật không?”“Thật mà.
51 “Thế nào? Thông suốt chưa? Ngươi hẳn là thông rồi phải không? Còn nữa cơ bản ngươi không thể nào mang lại cho Ngôn Nặc hạnh phúc. Điều dễ thấy nhất ngươi chỉ là nữ nhân” Trương Ba nhìn Thiệu Đường đang nằm co mình lại trên đường.
52 “Hắc, rốt cục cũng thoát khỏi bọn họ” Thiệu Đường ngồi ở trong văn phòng Ngôn Nặc cười“Như thế nào? Không thích nhìn thấy bọn hắn sao?” Ngôn Nặc buồn cười nhìn Thiệu Đường“Không phải đâu! Chỉ là nhiều bóng đèn thì ta thấy không thú vị gì hết” Thiệu Đường ôm Ngôn Nặc tựa đầu vào ngửi mùi hương thoang thoảng trên tóc Ngôn Nặc“Ách, hắc hắc”“Nguoi dùng loại dầu gội gì vậy?” Thiệu Đường ngẩng đầu hỏi Ngôn Nặc“Loại thảo mộc”“Rất thơm, đừng đổi nha! Ta thực thích mùi này”“Được! Chiều ý ngươi”“Tổng giám đốc, đã đến giờ họp” thư kí Ngôn Nặc không trực tiếp đi vào mà đứng ở ngoài gõ cửa nhắc nhở tổng giám đốc nên đi họp“Ta đi họp a! Ngươi ngoan ngoãn ở đây nga”“Đi đi! Nhưng nhanh nhanh về với ta” Thiệu Đường ngồi ở ghế Ngôn Nặc quay vòng vòngThiệu Đường ngồi trong cửa hàng nhìn ra người đi đường“Đường tỷ vì sao lại trầm ngâm như vậy” Tiểu Vĩ không rõ Thiệu Đường đang ngắm thú vui gì ở ngoài kia“Ngươi thì biết cái g씓Ta chỉ là không thắc mắc thôi! Đường tỷ a, ngoài kia có xe đẹp quá” Tiểu Vĩ chỉ vào xe đang đậu trước cửa“Ân” xe đó hình như có vẻ quen quen“Đường, ngươi có điện thoại” Tiểu Vĩ kêu “Alo” “Đi ra xe”“Ngươi là ai?” Thiệu Đường buồn bực“Đến đây, ngươi sẽ biết”Thiệu Đường tò mò cúp điện thoại “Ta đi ra ngoài ngươi ở đây canh tiệm nga”Thiệu Đường nhìn nhìn cửa xe.
53 “Ngươi muốn làm gì ta?” Thiệu Đường nhìn Trương Ba cầm cái gì đó trong tay nhịn không được lên tiếng hỏi“Không muốn làm gì cả! Chỉ muốn cho ngươi nếm thử cái gọi là khoái hoạt” Trương Ba cười lạnh“Không cần, ngươi đừng làm bậy” từ nhỏ đến lớn luôn sống ở nơi hỗn tạp hiễn nhiên bây giờ thấy thì biết hắn đang muốn làm gì“Xằng bậy sao, ta thích làm chuyện như vậy nhất trên đời a?” Trương Ba lấy ống chích làm cho Thiệu Đường hoảng “Ngươi nói ta nên như thế nào a?”“Đè nàng ta lại” Trương Ba lên tiếng“Đừng nhúc nhích, ngoan ngoãn, đợi lát nữa có thể thư thái a? Hiểu chưa? Haha”“Ngươi đừng làm bậy” Thiệu Đường bắt đầu mất bình tĩnh“Ta nói cho ngươi biết ta sẽ cho ngươi sống không ra sống.
54 “Ha ha, mấy ngày qua ngươi thế nào?Sung sướng chứ?” “Có bản lĩnh thì giết ta đi” Thiệu Đường ở trong đây đã nhiều ngày rồi, cũng bị bọn họ làm cho nghiện mất, không nghĩ mình lại sa đoạ như vậy nhưng ngày nào bọn họ cũng tiêm thứ kia vào người thực chịu không được a“Hừ? Giết ngươi? Yên tâm đi ta sẽ không giết ngươi đâu a, chỉ là vừa ra khỏi cửa ngươi sẽ bị cảnh sát tóm, ngươi muốn biết vì sao cảnh sát toàn thành phố đang truy nã ngươi không?”“…………” Sao lại như vậy “Ngươi biết được ai báo cảnh sát bắt ngươi không? Ngươi nhất định không thể ngờ tới nga….
55 “Ta muốn thấy nàng, các ngươi đã bắt nàng ta dựa vào cái gì không cho gặp” Lí Phiêu nhìn đám cảnh sát“Nàng ta là trọng phạm nên không thể gặp”“Tội giết người có thể gặp nàng vì sao không thể?” Thiệu Hiền nói vào“Không thể là không thể”“Muốn tiền sao! Ta cho các ngươi” Thiệu Văn đưa ra tờ chi phiếu“Ta nói cấp trên ta không cho”“Tuyết Nhu có cách nào không?” Thiệu Văn quay đầu hỏi“Có” Vương Tuyết Nhu lấy di động gọi ai đó“Thế nào?” Thiệu Văn lo lắng hỏi“Bất quá lát nữa gặp Ngôn Lâm sẽ biết” Vương Tuyết Nhu lo lắng đáp“Nàng ta tới đây làm gì?”“Ta cũng không biết, nàng đã gần tới rồi”“Mụ mụ chờ một lát sẽ có thể gặp Thiệu Đường”Thiệu Văn an ủi lão cha cùng mụ mụ“Ngôn Lâm đến rồi” Vương Tuyết Nhu chỉ ra ngoài cửa“Ân”“Lâm a”“Ân, các ngươi cùng vào đi” Ngôn Lâm nói xong liền đi vàoLí Phiêu cùng mọi người đi vào nhìn Thiệu Đường đang ngồi bên trong“Đường.
56 “Ngươi có thể kể lại toàn bộ sự việc không?” vị chánh án hỏi Thiệu Đường“Ta đang ở văn phòng của Ngôn Nặc thì có một vị thư kí tìm ta nói có người cần gặp vì thế ta đã đi ra ngoài” Thiệu Đường nhìn Ngôn Nặc“Nói cách khác vị thư kí kia có thể làm chứng cho ngươi sao?”“Đúng vậy”“Nhân chứng có phải ngươi đã nói với bị cáo là có người tìm nàng”“Không có! Ta chỉ hỏi nàng có muốn uống chút nước không hay mà thôi” Vị thư kí nhìn Thiệu Đường chột dạ nói“Ngươi gạt người, sao ngươi có thể nói như vậy, ngày đó rõ ràng ngươi…” Thiệu Đường kích động“Bị cáo mời ngươi im lặng” Chánh án gõ bàn“Nhân chứng ngươi khẳng định không có nhớ nhầm”“Ta không có, ta nhớ rõ lúc ấy nói nàng có muốn uống gì không, sau đó nàng lắc đầu rồi rời đi”“Ân vậy nàng rời đi là tư thế ra sao”“Lúc nàng ta rời đi còn nhìn tới nhìn lui.
57 “Ta cũng không hứng thú nhìn ngươi thảm như thế nào, ta muốn ngươi đồng ý với ta một việc” Trương Ba đưa ra yêu cầu chứ không phải thoả thuận“Ta còn có cái gì để ngươi lấy nữa sao với lại ngươi còn dùng bọn họ uy hiếp ta, ta muốn không đồng ý cũng không được.
58 “Đường, ta nhất định chờ, ta cũng nhất định sẽ giúp ngươi giảm hình phạt, sẽ làm hết sức ta có thể”“Đừng chờ ta, ta không thương ngươi nữa, ta tiếp cận ngươi cũng chỉ vì tiền” Thiệu Đường cắn răng nói bởi vì biết chờ một người là rất khổ là rất gian nan, nếu đã như vậy buông tay để người kia được hạnh phúc“Đường ta mặc kệ ngươi không thương ta cũng được, ta sẽ chờ ngươi! Chờ ngươi trở ra” Ngôn Nặc hôn hai má Thiệu Đường“Nặc” Thiệu Đường nhìn lên trên không để không rơi nước mắtThiệu Đường chậm rãi tháo sợi dây chuyền mặt phật mang lên cổ Ngôn Nặc“Nếu gặp người khác, đừng chờ ta” Thiệu Đường vuốt mặt Ngôn Nặc, nói không chừng đây là lần cuối mình có thể cùng nàng như vậy“Ba” Ngôn Nặc sinh khí liền tát Thiệu Đường một cái“Thực xin lỗi” Ngôn Nặc vuốt chỗ mình đánh, dù sao mình đối với Thiệu Đường như vậy mà nàng lại có thể nói ra những lời như thế“Ta yêu ngươi’ Đời này cũng chỉ yêu ngươi! Thiệu Đường ôm Ngôn Nặc, coi như lần cuối cho tham lam ôm ngươi vậy“Ngôn tổng, bên ngoài xe đã đến”“Ân, ta đi trước! Ở trong đó nhớ hảo chiếu cố mình” Ngôn Nặc hôn Thiệu Đường rời liền quay đi vì không muốn nhìn Thiệu Đường bị áp lên xe tùThiệu Đường ngồi trong xe nhìn nơi ngoài kia “Trại cai nghiện” trong lòng không khỏi lo lắng, trước kia nghe Tiểu Chí, a Vĩ nói trong đây rất ghê“Vào đi” bọn họ đẩy mạnh Thiệu Đường vào phòng giam rồi khoá cửa rời điThiệu Đường nhìn quanh bốn phía chỉ có một tia ánh sáng có thể xuyên qua, còn lại là bốn bức tường với một cái nơi để vệ sinh cá nhân“Ai” Thiệu Đường ngồi trên giường, ở đây cứng hơn so với ở cô nhi việnThiệu Đường ôm đầu quay mặt vào tường“Tái nghiện sao?” Vị bác sĩ gọi hỏi“Ngươi cũng thật thoải mái sung sướng nha, một mình một gian” vị bác sĩ bắt đầu trò chuyện “Ngươi có ý gì?” Thiệu Đường cắn răng“Mấy nơi khác đều là mười mấy người trụ một gian, ngươi một mình một phòng không thoải mái sao? Khẳng định có người giúp” vị bác sĩ tiếp tục nói “Ngươi thực sự có ý gì?” Thiệu Đường hỏi ngược lại“Rõ ràng ngươi biết những thứ thuốc kia là chết người, sao tuổi trẻ các ngươi lại tích cực sử dụng vậy” người kia buông tiếng thở dài“Ai nha” Thiệu Đường dùng gối ôm đầu không tiếp âm thanh xung quanhỞ trong này buổi tối nào cũng nghe loại âm thanh này khó trách a Vĩ nói ở lâu sẽ sớm vô bệnh viện tâm thần.
59 “Bên ngoài có người tìm” Thiệu Đường vừa được châm cứu mới nằm xuống không bao lâu thì lại có người kiếm“Ai vậy?” Thiệu Đường tò mò“Ta nào biết hình như là người có chức a, bởi vì ngục trưởng còn phải sợ người đó a”“Ngươi nhanh lên đi thực phiền toái” tên quản ngục gặp Thiệu Đường đứng ngơ ngác một chỗ liền thúc giục“Nga” Thiệu Đường vội vàng ra khỏi phòng“Là ngươi?” Thiệu Đường ngơ ngác“Ân, trong này thế nào? Đã cai được thuốc chưa?” Ngôn Hằng ngồi trên ghế nhìn Thiệu Đường“Cũng tốt a! Ta đã từ bỏ được rồi”“Tốt nhất là ngươi phải như vậy! Đúng rồi, chuyện của ngươi ta đã điều tra rõ rồi a”“Nga” Thiệu Đường giờ phút này hiểu rằng không thể lật lại vụ án được nữa“Ngươi không hỏi tại sao ta không báo cảnh sát” Ngôn Hằng kinh ngạc“Hắc hắc” Thiệu Đường chính mình chỉ cười mà không nói“Thực không hiểu ngươi, ta cảm thấy ngươi theo chị ta không hợp nga” Ngôn Hằng nó ra ý đồ của mình“Không thích hợp? Trước kia không phải ngươi………” Không phải trước đây hắn tích cực tác hợp mình cùng Ngôn Nặc sao“Trước kia ta cho là ngươi đủ bản lĩnh bảo vệ chị ta nhưng hiện tại qua mọi chuyện thì không phải như ta nghĩ” Ngôn Hằng chậm rãi nóiThiệu Đường cúi đầu không biết nên nói như thế nào“Bất quá ta cho ngươi một cơ hội”“Ngươi có ý gì?”“Ta muốn xem ý chí của ngươi, một tuần sau ta lại đến tìm ngươi” Ngôn Hằng vỗ vai Thiệu Đường“Ai, ngươi thật là”“Như thế nào? Có nghi vấn gì sao?”“Không, vì sao lại giúp ta?” Thiệu Đường hỏi“Vấn đề này cũng phải hỏi sao, nếu không thay đổi thì làm sao có thể với chị ta, ngươi tương lai có thể thành “anh rể” của ta, chẳng lẽ ta không giúp ngươi sao? Cúi chào “anh rể” tương lai a” Ngôn Hằng liền li khai=======================“Chị cả, sao ngươi lại có thể làm vậy?” Ngôn Hằng ngồi trong xe nói chuyện điện thoại với Ngôn Lâm“Có ý gì?” Ngôn Lâm nhíu mày“Không có gì, ngươi rõ ràng biết là Thiệu Đường bị Trương Ba gài bẫy.
60 “Ngươi tìm ta? Chắc đã suy nghĩ thông suốt” Ngôn Hằng nhận được điện thoại từ nơi Thiệu Đường bị giam liền chạy như bay đến“Đúng, ta có thể ra ngoài sao nhưng ngươi tính như thế nào?”“Ngươi không cần lo lắng, lát nữa có cảnh sát dẫn ngươi đi tới chỗ giam khác, lúc đó ta sẽ có cách” Ngôn Hằng có vẻ rất chắc“Nga” Thiệu Đường nhìn Ngôn Hằng gọi điện cho ai đó“Chờ một chút có hai xe cảnh sát, ngươi phải tự biết làm sao”“Được”Ngôn Hằng lấy bật lửa nhìn có vẻ rất đắc đưa cho Thiệu Đường “Đây là chị ta tặng sinh nhật ta, nay ta tặng lại cho ngươi”“Cám ơn ngươi”“Không cần ngươi cám ơn, chỉ cần về sau đối tốt với chị ta là được”“Đương nhiên rồi”“Đúng rồi, chút nữa có người đưa ngươi tới một nơi rất an toàn, tới đó sẽ có người tiếp đón ngươi.