161 Nhưng mà, U Minh Quỷ Giới trước mắt chỉ là một cái xác không, không chuẩn bị bất luận phương tiện trừng phạt hay ban thưởng gì, càng không có trật tự cùng công năng sinh tử luân hồi kia, cho nên.
162 - Cánh hoa Hắc Vực tiên liên. Tô Triệt thản nhiên nói ra. Cái vấn đề này, Tô Triệt đã sớm nghĩ kỹ đối mặt như thế nào, bởi vì, không riêng gì Thiên Âm sẽ hỏi, sau này, tất cả những người đã từng thấy qua mình kia đều có thể hỏi như vậy, mình cũng phải đưa ra trả lời.
163 Thiên Âm nhìn Tô Triệt truyền âm dặn dò:- Huyễn Ma Giáo Mộng Lưu Ma Nữ, tu vi Kim Đan trung kỳ, nàng cũng không phải là người bình thường, nếu thật sự động thủ, ngươi phải chú ý cẩn thận một chút.
164 Một câu nói của Tô Triệt, khiến cho hai nữ tu Huyễn Ma giáo tâm thần đại loạn, chẳng lẽ sư tôn của mình thật sự bị tổn thất nặng, đã bại ở trong tay Thiên Âm.
165 - Những thứ này là việc nhỏ. . . Thiên Âm thấp giọng trầm ngâm, trong mắt hiện lên một tia do dự, thoáng dừng lại, mới nói:- Nhưng mà, ngươi phải đáp ứng ta, ngày bảy tháng bảy năm năm sau, phải đi Vô Cực Môn gặp ta một lần.
166 Tô Triệt sớm đã nghĩ thông suốt, chuyện tình có quan hệ tới Hắc Vực tiên liên, căn bản không tồn tại khả năng giấu diếm sự thật, quỷ bà tử U Ngăn Quỷ Cơ kia muốn nói, ai cũng không thể làm cho nàng im lặng.
167 - Huyền Cơ, ta chỉ là vì sống lâu vài ngày, cũng không phải tận lực nhằm vào người nào đó. Tiếng nói Quỷ Cơ khàn khàn:- Nói tóm lại, các ngươi có điều kiện gì, cứ mở miệng là được.
168 Chỉ có điều, tạm thời còn không có pháp bảo quỷ khí thích hợp cho những Quỷ bộc này sử dụng, thực lực chân chính của bọn nó, so ra còn kém nhân loại tu sĩ đồng cấp.
169 Tóm lại, làm cho Tô Triệt sinh ra một loại cảm giác là lạ, cảm thấy vị Phong Ngạo Lão này son khí đặc biệt đậm đặc, phương diện tính cách cũng không giống một nam nhân.
170 - Huống hồ, có vô số người có thể chứng minh, người hành hung chính là hai vị Nguyên Anh Lão tổ của Thái Ất Môn. Đối với điều này, Thái Ất Môn lại không giải thích sao cho hợp lý được, chỉ có thể hướng các phái Tiên đạo phát ra thỉnh cầu cầu viện.
171 Chỉ có năm tòa núi lớn cao ngàn trượng, nhưng tụ tập hơn mười vạn môn đồ, không khỏi có người muốn hỏi, nhiều người như vậy chen chúc cùng một chỗ tu luyện, trong phạm vi nhỏ thiên địa linh khí khẳng định không đủ bọn họ hấp thu, chẳng phải là làm trễ nãi tất cả mọi người tu luyện tiến cảnh?Sẽ không như thế.
172 - Vài khối là đủ rồi. Tô Triệt cười nói:- Đệ thì càng nhiều càng tốt, mấy trăm khỏa cũng chẳng phải là nhiều. Ngọc Thanh hơi sững sờ hỏi:- Muốn nhiều như vậy làm chi? Linh sủng mỹ nữ kia của đệ, ăn yêu đan như cơm ăn sao?- Không riêng gì xà mỹ nữ, đệ còn nuôi rất nhiều linh thú.
173 Đoạn Thiên Nhai đang đấu trên bầu trời, cùng với vài vị Kim Đan trưởng lão khác, thông qua thần thức bản thân, tất cả đều thấy được một màn này. Ngoài khiếp sợ ra, nhưng trong nội tâm Đoạn Thiên Nhai khẽ động, nổi lên mừng rỡ nhàn nhạt.
174 Tô Triệt và Ngọc Thanh chỉ có thể cho nhục thuẫn chắn trước người. Xích, xích, xích, xích, xích…Liên tục năm thanh âm, mười quỷ bộc xếp thành một chuỗi dài, liên tiếp bị đạo đao mang hình Nguyệt Nha nọ xuyên thấu năm con, cuối cùng bị quỷ bộc thứ sáu ngăn chặn.
175 - Ngay từ đầu, ta và sư đệ cố ý giảm thấp uy lực thần thông xuống, chính là vì làm tư tưởng của ngươi buông lỏng, cho ngươi tận khả năng đánh giá thấp chúng ta.
176 Trong phường thị vẫn hỗn loạn như lúc trước, bọn người Đoạn Thiên Nhai còn đang giao chiến ngang nhau cùng thế lực đối thủ, lại không có người nào dám giao phong cùng Kim Đan hậu kỳ kia của địch nhân.
177 Bất quá, Tô Triệt cho rằng, mình chỉ là Trúc Cơ kỳ, cái gì Linh giới hay không Linh giới, cách mình quá mức xa xôi, nói cách khác mà nói, nghe một chút thì được; Coi như là Tu Chân Giới đại loạn, hình như đối với mình cũng không có ảnh hưởng quá lớn.
178 - Chỉ cần có thể còn sống, đó chính là chúng ta lập công lớn, thật khó có được cơ hội tốt như vậy. Ngọc Thanh cười nhạt một tiếng, gật đầu nói:- Chỉ có điều, nghe ra khó khăn không nhỏ.
179 Việc đã đến nước này, cũng không cần phải dấu diếm những chuyện kia nữa, Tô Triệt giải thích với hắn nói:- Độc thủ sau màn lần biến cố này, hẳn là chút ít đại nhân vật ở thượng giới.
180 Một canh giờ đi qua, Tô Triệt còn đang điên cuồng thu lấy linh dịch. . . Nửa ngày trôi qua, vẫn là không có người tới quấy rầy. . . Hết một ngày trôi qua.