121 Tô Triệt tiếp tục truyền âm nói ra:- Ta chỉ là đến tìm kiếm bảo vật, cùng những tầm bảo giả kia đồng dạng, đều là vì nguyên nhân nào đó bị buộc bất đắc dĩ, mới có thể tiến vào Thánh Địa Vu tộc.
122 Sở dĩ nàng có thể nói như vậy, đó là bởi vì, toàn thân Tô Triệt bao phủ Thanh lưu của hắc thạch, nàng căn bản nhìn không thấu tu vi thực lực của Tô Triệt, chỉ có thể thuận theo tư duy quán tính mà kết luận, bất kỳ một người có huyết thống Vu tộc nào, cũng có thể thoải mái giết chết mình.
123 Trong nội tâm Tô Triệt phán đoán:- Trước đó lần thứ nhất thông qua khảo nghiệm, để cho ta ngâm trong chất lỏng màu xám, đoán chừng là vì tăng lên năng lực biến thân của Vu tộc; Lúc này đây, thì là một thanh chiến phủ, ban cho Vu nhân một vũ khí nên có.
124 - Ta chính là dũng sĩ Vu tộc, đặc biệt tới lấy tánh mạng của ngươi. Tô Triệt không chút khách khí đáp lễ nói:- Nhìn bộ dáng của ngươi, người không ra người, quỷ không ra quỷ, ngươi mới là cái quái gì?- Oa ha ha ha.
125 Tu La đứng lên, lau miệng, hét lớn:- Đến đây đi, tiểu tử, động thủ đi, lão tử liều chết cũng muốn gặm ngươi mấy ngụm. Vừa nghe lời này, giọng điệu kia của hắn tự nhận là hẳn phải chết không thể nghi ngờ, lại không biết, Tô Triệt chẳng qua là một tiểu nhân vật giai đoạn Luyện Khí, căn bản không có năng lực giết chết một Tu La Kim Đan kỳ.
126 Lập tức, liền có một cổ sóng tinh thần động truyền vào trong óc, phảng phất là trăm ngàn cự nhân ngửa mặt lên trời rống giận:- Lệnh kỳ hiện, Di Tiên hợp; Vu Thần trở về, lại đoạt tạo hóa.
127 - Đoán không ra. Lão Hắc trầm thấp trả lời:- Dù sao, nghe cũng không phải là chuyện gì tốt. Ba chữ Di Tiên hợp kia tương đối dễ lý giải, đoán chừng mà nói, lệnh kỳ vừa ra, hai Di Tiên cảnh sẽ hợp đến cùng một chỗ a?- Ừ, ta cũng cho là như vậy.
128 Bởi vì, nếu Tu Chân Giới xảy ra kịch biến gì, siêu cấp môn phái như Thiên Huyền Tông tất nhiên là đứng mũi chịu sào, chịu ảnh hưởng trước nhất. Bọn họ là người cầm quyền cao nhất cả tông môn, tất nhiên không thể trốn tránh các loại trách nhiệm.
129 Huyền Cơ Tôn Giả đầu tiên là cầm lên một bình sứ nhỏ, nói:- Trong cái bình này có hai quả Trúc Cơ đan, cảnh giới của ngươi đã là Luyện Khí Đại viên mãn, lập tức sẽ phải trùng kích Trúc Cơ.
130 - Ặc?Huyền Cơ Tôn Giả đang uống trà suýt nữa bị sặc, điều chỉnh khí tức thoáng một chút, lúc này mới trách cứ nói:- Trùng kích Trúc Cơ, há có thể coi như trò đùa như thế? Không có chuẩn bị cùng súc tích mấy tháng, sao có thể đơn giản nếm thử như thế? Phải biết rằng, thất bại một lần, tiếp theo khó khăn sẽ gia tăng gấp bội.
131 Tô Triệt hàm ý rất sâu nói:- Huống hồ, ngươi lại có một phen phúc duyên trong người, thành tựu tương lai bất khả hạn lượng. - A?Trịnh Dung bỗng nhiên cả kinh, hoảng sợ nhìn Tô Triệt, trong lúc nhất thời, thật sự nghĩ không ra, làm sao Tô Triệt biết được bí mật của mình.
132 Còn nữa, Tô Triệt cảm thấy, bây giờ còn không phải thời điểm giải trừ Tình Ti kia, bởi vì, một khi giải trừ Tình Ti, nàng rất có thể sẽ trở mặt vô tình, như vậy, vì bảo trụ chút ít bí mật của mình, còn cần hạ quyết tâm giết người diệt khẩu.
133 - Chuyện gì, nói đi. Tô Triệt còn có chút không cho là đúng nói. - Ngày thứ mười sau khi ngươi thành công Trúc Cơ, Tiên Ngục bảo tháp tự động hiện ra phương pháp mở tầng thứ hai.
134 Tô Niệm Nhân đứng ở trước cửa tiểu lâu tinh mỹ thuộc về nàng, si ngốc nhìn bóng lưng huynh trưởng, trong tâm linh còn nhỏ, cũng không biết suy nghĩ cái gì.
135 Vì vậy, Tô Triệt liền miêu tả đặc điểm cấm chế trong cơ thể Phỉ Vân kỹ càng ra. Lại nói tiếp, đối với Tô Triệt mà nói, phương pháp giải cứu Phỉ Vân tốt nhất, đương nhiên là cầu trợ sư tôn Huyền Cơ Tôn Giả, tin tưởng, dùng tu vi và kiến thức Kim Đan hậu kỳ của hắn, giải trừ đạo cấm chế này hẳn là không thành vấn đề.
136 Tu Chân Giới quá lớn, muốn bắt được một người, không khác gì mò kim đáy biển. Bởi vậy, đối với Tô gia mà nói, tán tu như vậy tìm tới cửa, thường thường đều là cục diện khó giải quyết nhất.
137 Tu sĩ vóc dáng thấp chắp tay nói ra:- Chúc mừng, chúc mừng, nghe nói là tôn thiếu gia Tô gia đã trở lại, chúng ta đặc biệt tới hỏi thăm một tiếng. - Thiên Huyền Tông đệ tử Tô Triệt, gặp qua chư vị đạo hữu.
138 Từ lúc mấy năm trước, người Tô gia tống tiễn hắn hơn mười dặm, tiễn hắn đi Thiên Huyền Tông, trong lòng mọi người chính là còn có chờ đợi: Tô gia, tất cả đều trông cậy vào đứa bé này.
139 - Tô huynh đệ, khuyên người phải có lòng khoan dung, tha ta một mạng, coi như là kết một thiện duyên, như thế nào?- Bỏ qua ngươi?Tô Triệt lạnh lùng cười:- Cho ngươi sau này tìm được cơ hội, thừa dịp ta không ở nhà, lại đến hại Tô gia chúng ta phải không?- Không…Tu sĩ vóc dáng thấp lắc đầu liên tục:- Ta dùng tâm ma thề.
140 Một hồi đại họa, đơn giản là tôn thiếu gia trở về, cứ như vậy mà hóa giải. Tô Triệt tận khả năng buộc mình dung nhập vào niềm vui vẻ của bọn họ, bất quá, vẫn để cho cha mẹ cảm thấy cảm giác lạ lẫm thật lớn.