1041 Thình lình Nam Thiên Chân Quân phát ra một hiệu lệnh, đột nhiên trong đám người năm đại kiếm phái bao vây xung quanh, bạo phát dao động kỳ dị. Dao động này hóa thành thanh âm mênh mông, giống như tiếng lưu ly vỡ nát, sắc nhọn chói tai tới cực điếm.
1042 Vương Thư Nguyên khoanh chân xếp bằng ngồi xuống, giọng đầy đại nghĩa, dõng dạc nói to:- Sư phụ, Vương Thư Nguyên con cũng là đệ tử Hiên Viên kiếm phái.
1043 Thời gian trôi qua, mặt trời mặt trăng thay phiên mọc rồi lặn, thoáng cái đã ba ngày ba đêm trôi qua. Lúc này màn sương đen Tâm Ma Tàn Ảnh đã bị luyện hóa chỉ còn hình dạng một quả cầu khí đen to chừng ba tấc.
1044 Đế Thích Thiên kia cũng không ngăn cản bọn họ tế bái, chỉ mỉm cười nhìn bọn họ. Năm vị chưởng môn bọn Nam Thiên Chân Quân tế bái như vậy chừng một khắc, nhưng vẫn không có biến hóa gì.
1045 Đột nhiên một thanh âm rơi vào tai các Nguyên Anh Chân Quân của năm đại kiếm phái:- Ta là Hoằng Tiêu của Hiên Viên kiếm phái, trận chiến này ta sẽ cùng chết với phân thân Đế Thích Thiên, phân giải hoàn toàn Tâm Ma Tàn Ảnh.
1046 Lập tức có vô số thanh âm vang lên:- Ta bằng lòng, đệ tử bằng lòng. . . Nam Thiên Chân Quân nói tiếp:- Ưu tiên người có lực Thần Uy, kế đó là Chân Nhất Thần Quân, kế nữa mới là Nguyên Anh Chân Quân.
1047 Nói dứt lời, trên thân Tâm Ma Tàn Ảnh hiện lên một gợn nước rất lớn, có chừng trăm trượng. Nháy mắt gợn nước biến hóa thành kiếm quang màu trắng bạc, kiếm quang này kín kẽ vô cùng, giống như một mặt sương.
1048 Sau đó Tâm Ma Tàn Ảnh nhìn thoáng qua kiếm cưu từ trên trời đang bổ xuống mình, quát lớn:- Cưu Kiếm thuật ư, dám đấu với ta ư, xem ta phá đây! Long Kiếm.
1049 Giữa hai lực lượng này cũng không xung đột với nhau, cũng chỉ là pháp môn vận chuyển lực lượng, cũng không có cái gọi là bên mạnh bên yếu. Quan trọng là ở năng lực của người sử dụng nó, bởi vì không có pháp thuật hùng mạnh nhất, mà chỉ có người sử dụng hùng mạnh nhất.
1050 Hiện tại đai lưng này đã tan nát, phù văn linh thạch trên đó không còn, chỉ có thể cho vào lò làm tài liệu luyện khí. Trên đó vẫn còn vết máu, xem ra Phong Sư sư tổ lành ít dữ nhiều, có lẽ đã hoàn toàn tiêu vong trong trận chiến này.
1051 Tâm Ma Tàn Ảnh kia vẫn tăng tốc bỏ chạy, dần dần nó mới phát hiện ra mình không thể trốn khỏi Dư Tắc Thành. Đối phương đang cố ý bức bách mình, nó bèn dừng lại không chạy nữa, chờ Dư Tắc Thành đuổi tới.
1052 Kiếm này vừa chém xuống, kiếm quang phòng ngự của Tâm Ma Tàn Ảnh như bằng giấy móng, lập tức tan nát. Dưới kiếm quang hùng mạnh này, Tâm Ma Tàn Ảnh cũng tiêu tan rất nhanh, không còn lại gì cả, triệt đê tử vong.
1053 Thình lình Nam Thiên Chân Quân quát lớn:- Đệ tử năm đại kiếm phái nghe cho rõ đây, mặc dù Tâm Ma Tàn Ảnh đã bị tiêu diệt, nhưng trận chiến chân chính chỉ mới bắt đầu.
1054 Nam Thiên Chân Quân lắc đầu nói:- Không, tự con hãy đưa nàng tới thảo nguyên ấy. - Ta đã già rồi, nếu như phải chết, hay là để ta chết đi, con còn sống sẽ có ý nghĩa hơn ta rất nhiều.
1055 Ba ngàn năm trước, đại chiến xong, Hiên Viên kiếm phái tổn thương thể thảm và nghiêm trọng, vô số cường địch xâm lấn trả thù. cuối cùng thiếu chút nữa diệt môn.
1056 Đại hội này lập tức biến tướng, từ đại hội tuyên thệ trước khi xuất quân của liên minh Lục Kiếm, đổi lại thành đại hội diễu võ dương oai của Vô Thượng Cảm ứng tông.
1057 Dư Tắc Thành nhìn công tác thu hoạch ở đây, chợt hỏi:- Vì sao trông nơi đây chẳng khác gì quê ta trồng khoai tây vậy?Người mặt sắt đáp:- Quả thật là như vậy, đây là thành quà đạt được ngờ lai ghép cây Ngọc Thạch và khoai tây.
1058 Sau khi Nhất Đạo Chân Nhân kể xong điển tích nhà cỏ nơi này, ông bèn nhắm mắt lại, lặng lẽ tĩnh tọa. Dư Tắc Thành nhìn Hiên Viên Thần Kiếm chừng một khắc, sau đó mới đứng lên rời khỏi.
1059 Dư Tắc Thành na di tới một vùng đất hoang trên Gò Hiên Viên, chuẩn bị thử nghiệm lực Thần Uy của mình. Hắn bắt đầu sử dụng, thi triển kiếm ý, lặng lẽ hóa thành lực Thần Uy, nhưng không có chút phản ứng nào cả.
1060 Nguyên Anh Chân Quân của Hiên Viên kiếm phái gần như tử trận không còn, có một số phi kiếm cửu giai của bọn họ sử dụng được Kiếm các thu thập về, số còn lại hoàn toàn thất lạc.