621 Nguyên Anh đại tu sĩ đặt ở bất kỳ nơi nào Nội Hải, thân phận địa vị đều rất cao thượng. Không có bất kỳ thế lực nào lại dễ dàng kết thù cùng Nguyên Anh đại tu sĩ, cho dù là thế lực siêu cấp Nội Hải cũng không ngoại lệ.
622 Dưới cái nhìn chăm chú của mấy ngàn tu sĩ, Niệm Băng miệng phun máu tươi, sắc mặt trắng bệch, khó coi đến cực điểm, lại càng mất hết thể diện.
623 Toàn bộ Tam Linh Sơn đột nhiên lay mạnh một cái, một khe sâu dài đến vài dặm từ dưới chân Dương Phàm vỡ ra. - Không tốt, muốn sụp đổ rồiHắn nhắm mắt lại, lẳng lặng đứng yên trên hòn đảo hỗn loạn chưa từng có giống như tận thế, nghe được tiếng kêu khủng hoảng sợ hãi của vô số tu sĩ, cảm thụ đại địa dưới chân run rẩy lay động.
624 Một cơn gió màu xám nhạt như hư vô giống như màn đêm, khuếch tán lan tràn từ xa, che trời phủ đất, khiến cho một mảnh thiên địa gần Tam Linh Sơn trở nên tối tăm tiêu điều.
625 Hồ Phi há to miệng, cảm thấy không thể tin được. Chúng tu sĩ Nguyên Anh bậc cao lão Nho tu áo tím, cũng cảm thấy không thể hiểu nổi.
626 Giữa Nội Hải mênh mông, ba người bay đi mấy chục vạn dặm, hạ xuống một hòn đảo nhỏ xanh mướt. Hòn đảo này ước chừng một hai chục dặm, cảnh sắc hài hòa, chim hót hoa thơm, trong rừng cây hoa mọc thành bụi.
627 Hồn Căn cũng cùng loại như Nguyên Anh tu sĩ bình thường, nhưng nó có thể ngao du đại địa, có thể hiểu được thiên địa, càng thêm huyền diệu.
628 Thiên Dực Vương giọ sắc nhọn, làm vô số con dơi đen ngừng rít gào, lại vô cùng đắc ý nói:- Chậc chậc! Ai nói luận bàn thì nhất định phải đơn đả độc đấu? Huống hồ những dơi đen này đều là con dân của bản vương.
629 ẦmTheo tiếng nói của Dương Phàm vừa dứt, một cỗ trọng lực kinh thế hãi tục từ trên trời áp bách xuống, vô số đạo bóng đen trên bầu trời liền như mưa rơi, phát ra những âm thanh ầm ầm liên tiếp.
630 Một trước một sau, một chạy một đuổi. Chạy ở phía trước là một nam tử với hai cánh sau lưng rất tà dị, sắc mặt hoảng hốt. Trong quá trình chạy trốn, thân hình phiêu hốt bất định.
631 Dưới ánh xạ của Tiên Hồng không gian, Dương Phàm thậm chí thấy được Vân Vũ Tịch đang ngồi trên vai Cự Thạch Tinh. Hồ Phi có chút suy yếu nhưng nhờ có Vân Vũ Tịch cứu trị cho nên cũng không có gì đáng ngại.
632 Ngọn núi xanh um có phạm vi lên tới mười dặm, linh khí lượn lờ, nổi lên giữa Thiên Cầm Nội Hải vô biên vô tận. Tam Linh Sơn dung nạp hơn một vạn tu sĩ, là một thành lũy trên biển.
633 Khổng Tiểu Tước mân mê cái miệng nhỏ nhắn, khua đôi tay trắng như phấn, dường như có chút uy hiếp. Lão yêu tu Biến Hoá hậu kỳ bên cạnh này đột nhiên biến sắc, âm thầm đổ mồ hôi lạnh.
634 Đám người Chu Hồng trong lòng "thình thịch" một hồi, trên trán toát mồ hôi lạnh thần sắc cứng đờ. Mấy lão quái Nguyên Anh, hơn trăm bậc cao Kim Đan tại tràng hô hấp dồn dập.
635 Yêu khí khủng bố này gần như áp lực khoảng không nửa bầu trời, gần như không thấy bóng dáng thành lũy trên biển của nhân loại nào.
636 Lão Nho tu tử bào nói đến nửa câu sau cố ý hạ thấp giọng, giọng điệu trang nghiêm. Trong mắt Dương Phàm lóe thần quang, cảm thấy ngạc nhiên vui mừng cùng bất ngờ.
637 Thanh âm bình thản vô cùng của Thiên Thu Vô Ngân lại khiến gợi nên sóng gió ngập trời trong lòng Dương Phàm. Cảnh giới sau Chứng Quả kỳ, hắn cũng đều không phải không hoàn toàn nghĩ tới.
638 - Tốc độ tu luyện của nàng làm sao có thể nhanh như vậy?Trong mắt Dương Phàm hiện lên vẻ kinh sợ. Mặc dù giữa hắn cùng Đặng Thi Dao có nhiều tầng cách trở, nhưng là thần thức cảm quan đều thấy được đối phương.
639 Thế cục chuyển biến vượt qua dự đoán trước của Dương Phàm. Đặng Thi Dao dưới trạng thái tuyệt đối bình tĩnh tỉnh táo phân tích lý tính nhất tự biết không thể đồng thời lực kháng hai tông sư.
640 Sau nửa canh giờ, khí sắc Đặng Thi Dao lại chuyển biến tốt đẹp, khuôn mặt hơi có chút đỏ hồng, trong mắt còn có vài tia đau đớn. Lúc này hai người Dương Phàm ngừng tay, sắc mặt ngưng trọng.