Về phần Di Lạc Côi Bảo, căn bản ngay cả một cái ảnh tử đều nhìn không thấy.
- Ngươi nói rằng nó nằm ở đây?
- Sẽ không sai đâu. Nơi này là cấm địa của Yêu Ngư Tộc - Ngư Lệ Thủy Điện.
Yêu Ngư công chúa sâu kín thở dài, giờ phút này thần sắc của nàng hết sức phức tạp.
Từ Huyền mắt thấy Yêu Ngư công chúa, chậm rãi tiếp cận thủy điện trạng thái dịch.
Nàng nhắm mỹ mâu lại, vung cánh tay trắng như tuyết lên, Thiên mệnh Thiên mệnh vương miện Thủy Lam mỹ lệ hiển hiện đỉnh đầu, một tia lam tử thủy ba nhàn nhạt dung nhập Ngư Lệ Thủy Điện, giờ phút này nàng giống như đang câu thông với thủy điện như đã câu thông với đại cổ bối trước kia.
Ông oanh --
Bỗng dưng, thủy điện trạng thái dịch lay động, lúc đầu rất nhỏ, rồi sau đó càng ngày càng mãnh liệt.
Một tầng ánh sáng Thủy Lam mắt thường có thể thấy được coi đây là trung tâm, hướng bốn phương tám hướng của thủy quyển dũng mãnh tràn ra.
- Bên kia có động tĩnh!
Tu giả rải rác bên trong Thủy Hồn Điện kinh hãi nhìn về phía bên trong.
Từng vòng ánh sáng chói lọi Thủy Lam vẫn giống như gợn sóng dùng Ngư Lệ Thủy Điện làm trung tâm, rung chuyển toàn bộ thuỷ quyển.
Rất nhanh, toàn bộ Yêu Ngư thành cổ đột nhiên nổi sóng dữ dội, những nơi xa hơn thì còn có chấn động không ngừng.
Chỉ sau mấy nhịp thở, Ngư Lệ Thủy Điện vốn có khe hở Thủy Lam bắn ra ra ngàn vạn quang hà màu sắc rực rỡ màu sắc rực rỡ tráng lệ hiện lên hình dáng quầng sáng bao phủ phạm vi trăm dặm.
Chợt trong thiên địa, mọi âm thanh đều yên tĩnh, hết thảy mọi vật dưới nước đều bao phủ bởi gợn sóng rực rỡ với ráng ngũ sắc.
Ngay sau đó, một hồi âm thanh của tự nhiên, từ trong Ngư Lệ Thủy Điện truyền đến động lòng người, dư âm còn văng vẳng bên tai.
Ở bên trong Yêu Ngư thành cổ rất nhiều tu giả bỗng nhiên đứng yên tại chỗ, trong lòng một tràng bi thống sầu não, nước mắt bỗng dưng chảy xuống.
Thân hình Từ Huyền chấn động, trong lòng dâng lên một cỗ cảm giác đau xót khó hiểu, trong đầu hiển hiện nguyên một đám thân ảnh, đầu tiên là phụ thân của mỏi mệt già nua dưới ánh mặt trời đã khuất bị quất roi... Một khắc này, càng hiện ra ký ức thê thảm đau đớn khi Tinh Vũ Sơn nhất mạch bị diệt môn.
Hết thảy những thứ này cũng thôi, vậy mà cuối cùng trong óc Từ Huyền hiển hiện một dung nhan tuyệt mỹ lạ lẫm lại quen thuộc tự oán sâu bi, ôn như mà giống như khóc... Nàng kia, không phải một vị nữ tử của đời này, mà là Lê sư muội của kiếp trước.
Từ Huyền mạnh mẽ lắc đầu, tỉnh táo lại, phát hiện con mắt cũng ẩm ướt.
Mà lúc này, dị biến phát sinh.
Hưu....hưu...!!! Ông!
Ngư Lệ Thủy Điện Ngư Lệ Thủy Điện lưu chuyển trạng thái dịch, nó ở bên trong thủy dịch xoay tròn, ẩn hiện một huyễn cảnh tốt đẹp như lưu ly thủy đoàn. . .
Ở bên trong vòng xoáy thủy quang mông lung, mơ hồ có thể thấy được một cái thủy đoàn thần bí tách ra mộng ảo tốt đẹp như ánh dương quang, nó cùng với thuỷ quyển quanh quẩn dưới đáy biển và thanh âm của tự nhiên hỗ trợ lẫn nhau.
Quang Đoàn thần bí kia không nhìn thấy rõ ràng, màu sắc không thể hình dung nhưng lại khiến cho người ta có một cảm giác chờ mong tuyệt mĩ.
Nhưng chẳng biết tại sao, ở bên trong khu vực có cảnh tượng tuyệt đẹp đó, phần đông tu giả cùng sinh linh ở bên trong, âm thanh của tự nhiên trên mặt hiển hiện thống, tiếc nuối, sầu não...rất khó hiểu.
Giờ khắc này, toàn bộ Yêu Ngư thành cổ, đều quanh quẩn một tầng mộng ảo tốt đẹp như ánh dương quang sáng lạn và âm nhạc du dương.
Cách nơi này hơn trăm dặm, cổ thanh cự kình từng nuốt Khô Lâu Vương, trong những lốc xoáy do nó thở ra, đôi mắt khổng lồ của nó chảy ra những giọt nước khiến dòng nước ba động.
- Cái đó là...
Một ít tu giả rải rác bên trong Thủy Hồn Điện ánh mắt si mê say mê, nhìn chằm chằm vào thủy đoàn thần bí hiển hiện vòng xoáy thủy quang, không thể tự kềm chế.
Vèo hưu....hưu...!!! --
Cách nơi này hơn hai mươi dặm, một đạo quang ảnh Hắc Thủy lướt trên một tràng kinh lan thủy ba cấp tốc hướng về phía Thủy Hồn Điện, nữ tử bên trong Hắc Thủy quang mang mắt lộ vẻ cả kinh gấp gáp:
- Không tốt! Nhân Ngư Chi Lệ rõ ràng sắp xuất thế!
Nàng cắn răng một cái, thúc dục bí thuật, bốn phía hội tụ ra một tràng thâm hắc sắc thủy quang vặn vẹo đáng sợ, thân hình dung nhập trong đó hóa thành một cái Hắc Thủy quang thúc, như thiểm điện lướt một cái rồi biến mất.
Trên mặt nước của tử hải, Cổ Ngư tiểu quần đảo, một quầng sáng xinh đẹp nhấp nháy, ở dưới đáy biển sâu khiến nó như Hải Thị Thận Lâu (cảnh tượng mộng ảo).
Phụ cận mặt biển, một ít tu giả may mắn còn sống sót mơ hồ nghe được âm nhạc được ưu mỹ động lòng người lại không hiểu bi thống thương tâm, nước mắt chảy xuống.
- Đây chính là Nhân Ngư Chi Lệ sao?
Từ Huyền trước cung điện thủy dịch, hắn ngưng mắt nhìn chăm chú vòng xoáy thủy quang thấy rõ ở bên trong, thủy đoàn thủy đoàn thần bí một viên nhãn lệ như thủy tinh sáng long lanh.
Nhãn lệ kia ước chừng đầu ngón cái, nhưng to hơn trân châu thủy tinh, óng ánh sáng long lanh tràn ngập dụ hoặc.
Âm thanh thiên nhiên là những mỹ âm tốt đẹp tràn ngập trong thiên địa, nguyên nhân chính là do nhãn lệ như trân châu này và nó cũng chính là một trong chín kiện Di Lạc Côi Bảo của Thần Hoang đại địa.
Thời khắc khi Di Lạc Côi Bảo Nhân Ngư Chi Lệ hiện thân, tuyệt đại đa số tu giả, đều lâm vào trạng thái thương cảm bi thống không còn có năng lực đi tranh đoạt.
Từ Huyền không khỏi thở dài, Di Lạc Côi Bảo, nhất định cùng tuyệt đại đa số người trên thế gian này không có duyên.
Dù là hắn thân là Viễn Cổ thể tu. Khí Huyết Thần đều ngưng tụ ở bên trong thân thể, cộng thêm tồn tại của Ký Ức Tinh Hải mới khó khăn lắm ngăn cản được lực lượng thần bí này.
Yêu Ngư công chúa chịu ảnh hưởng rất nhỏ bởi cỗ lực lượng này, có lẽ là bởi vì thân phận chủng tộc của bản thân nàng, cũng có thể do nàng có được Thiên mệnh vương miện.
Đuôi cá màu tím xinh đẹp đong đưa, Yêu Ngư công chúa bơi về phía Ngư Lệ Thủy Điện.
Rất nhanh Yêu Ngư công chúa thông suốt xuyên qua thủy dịch động thái chập chờn của đại điện, để cho Từ Huyền có chút ngoài ý muốn.
Hắn cũng phi thân xuyên hướng thủy dịch đại điện.
Ông phanh!
Trong thủy dịch đại điện sinh ra một cỗ lực lượng kì dị, đem Từ Huyền ngăn trở.
- Xảy ra chuyện gì?
Từ Huyền có chút khiếp sợ, vì cái gì Yêu Ngư công chúa có thể đi vào mà chính mình lại không có cách nào tiến tới.
Hắn hít sâu một hơi, ngưng tụ một thân cự lực, hung hăng vọt tới thủy dịch đại điện. Dùng thực lực ngày nay của Từ Huyền thì cho dù là một tòa kim thiết đại điện, cũng có thể đụng nát.
Nhưng mà thời điểm khi thân hình hắn đụng vào thủy dịch đại điện, lực lượng kinh khủng tuyệt luân kia lại như là đá chìm đáy biển, như đánh vào bịch bông.
- Không vào được?
Từ Huyền hoài nghi phải Yêu Ngư công chúa đùa bỡn bịp bợm hay không, cuối cùng ngừng động tác lại.
Lúc này Yêu Ngư công chúa đong đưa đuôi cá, chậm rãi hướng Nhân Ngư Chi Lệ y hệt mộng ảo trân châu.
Nhưng càng tới gần "Nhân Ngư Chi Lệ ", tốc độ cùng động tác của nàng trở nên càng ngày càng chậm, trên mặt khi thì thoáng hiện một tia bi thống.
Rất nhanh bên cạnh Từ Huyền lại nhiều ra một hai cái thân ảnh dị tộc nghĩ cách muốn vào Ngư Lệ Thủy Điện, nhưng cuối cùng đều không thể mà dừng lại.
Như cấp độ công kích của Ngưng Đan kỳ cường giả, đánh vào thủy điện trạng thái dịch căn bản không có bất cứ tác dụng gì, tất cả lực lượng đều bị hấp thu như cục đá ném vào biển cả.
Đúng lúc này, ngoài Thủy Hồn Điện truyền tới thanh âm, nước chảy chấn động cấp tốc phi hành, cũng truyền đến một tiếng nói lạnh lùng của nữ tử:
- Hừ, không phải Yêu Ngư chủng tộc, cũng muốn tiến vào Ngư Lệ Thủy Điện thật sự là si tâm vọng tưởng.
Từ Huyền trong lòng rùng mình, cảm giác có chút quen tai, ghé mắt xem xét, chỉ thấy một đạo hắc sắc thủy quang trong khoảnh khắc xuyên thẳng qua trước mặt, hắn phát hiện một nữ tử áo đen tay cầm hắc trượng, sắc mặt hơi có vẻ tái nhợt, khí sắc rất khó coi.
Thánh cô áo đen!
Từ Huyền chấn động, thầm nghĩ, người này làm sao cũng tới được đây?
Lần trước cùng thánh cô áo đen gặp nhau, còn không có tiến vào tử hải, vẻn vẹn là ở phụ cận Cổ Thông Hà.
Vù!
Đuôi cá nửa người dưới của Thánh cô áo đen nhoáng một cái, cũng thông suốt tiến nhập Ngư Lệ Thủy Điện.
Từ Huyền xem như triệt để đã minh bạch, Ngư Lệ Thủy Điện căn bản là ngăn cản không phải Yêu Ngư chủng tộc đi vào. Nếu không, dù là mạnh như Nguyên Đan Kỳ, đều khó có khả năng công phá. Nếu như muốn mạnh mẽ đột phá, trừ phi cường hoành đến cấp độ vô địch như Bất Hủ Kim Đan.
Khi thánh cô áo đen tiến vào thủy dịch đại điện, thế cục lập tức sinh ra biến hóa.
- Nhân Ngư Chi Lệ, không nhất định thì thuộc về Yêu Ngư hoàng tộc ngươi.
Bên ngoài thân Thánh cô áo đen lưu chuyển một tầng đạm hắc thủy quang hướng Nhân Ngư Chi Lệ chậm rãi bức tới.
Đồng thời trong mắt nàng lệ quang lóe lên, trong tay hắc trượng vung lên, một tràng hắc thủy ba nhận mang theo phong mang tầng tầng điệp gia, thẳng hướng Yêu Ngư công chúa.
Trên mặt của Yêu Ngư công chúa lộ vẻ kinh hoảng, ngọc thủ hướng trước người hợp lại, ngưng tụ ra một đạo lam tử sắc quang thuẫn, một đầu tóc xanh bay múa, pháp lực tuôn ra mạnh mẽ ý đồ muốn củng cố quang thuẫn phòng ngự trước người.
Xùy~~ ông
~ Tại tầng tầng hắc thủy ba nhận công kích đến, lam tử sắc thủy quang thuẫn trước người của nàng bỗng nhiên ảm đạm, tạo nên một hồi rung động, lập tức khó có thể bền bỉ.
Đây còn là do thánh cô áo đen thúc dục bí thuật chạy đi, nguyên khí đại thương, thân thể thừa nhận tổn thương rất lớn, giờ phút này thực lực chỉ có thể phát huy năm sáu thành.
Còn nữa, trong đại điện thủy dịch đã tước đi không ít lực lượng trong công kích của thánh cô áo đen nên phòng hộ của Yêu Ngư công chúa mới tồn tại được.
Hắc trượng trong tay Thánh cô áo đen tiếp tục sinh ra phong mang điệp gia hắc thủy ba nhận, lực công kích cường đại mà lại không ngừng.
- Chủ nhân. . . Cứu ta!
Yêu Ngư công chúa hoa dung thất sắc, lập tức lam tử thủy quang thuẫn trước người ảm đạm cực hạn, sáng tối bất định tùy thời có khả năng bị nghiền nát.
Từ Huyền lộ ra một chút do dự, hắn đối với Yêu Ngư công chúa có mấy phần nghi ngờ.
Nếu là bỏ mặc không cứu, Tuyết Vi hẳn phải chết không thể nghi ngờ, như vậy thánh cô áo đen có khả năng rất lớn chiếm hữu Nhân Ngư Chi Lệ, đến lúc đó Từ Huyền gặp phải uy hiếp khó có thể ngăn cản. Vốn có Di Lạc Côi Bảo, Nguyên Đan Kỳ thánh cô áo đen, thực lực có thể tăng vọt đến trình độ nào, hắn không cách nào biết trước được.
Nhưng mà, ở trước mặt hắn đang có một nan đề: phải giúp như thế nào?
Từ Huyền cũng không phải là Yêu Ngư Tộc, căn bản không cách nào tiến vào thủy dịch đại điện, công kích cũng không cách nào thẩm thấu đi vào.
Phốc phốc!!
Lam tử thủy quang thuẫn trước người Yêu Ngư công chúa bị chia năm xẻ bảy. Hắc thủy ba nhận phong mang điệp gia lướt đến trước người nàng.
Lập tức thân thể mềm mại mảnh khảnh hoàn mỹ lập tức sẽ bị hắc thủy ba nhận chém thành vài đoạn.
Một khắc này mỹ mâu mỹ mâu Yêu Ngư công chúa bị vô tận sợ hãi tuyệt vọng chiếm cứ.
Trên khuôn mặt Thánh cô áo đen băng lệ ẩn hiện một tia vặn vẹo, đắc ý phi thường.
Chỉ cần giết chết Yêu Ngư công chúa, trên trận không người nào có thể cùng nàng tranh đoạt Nhân Ngư Chi Lệ. Một khi có được Di Lạc Côi Bảo. Tương lai Thần Hoang lại sinh ra đời một vị Bất Hủ Kim Đan, xếp vào truyền kỳ Vương Tọa.
Nhưng vào lúc này, một cổ nóng rực và tiếng tim đập quỷ dị lan tràn ra trong thuỷ quyển.
Phanh!
Phanh phanh!
Phanh phanh phanh. . .
Tiếng tim đập khóa chặt thánh cô áo đen, thân hình của nàng run lên, huyết mạch trong cơ thể phập phồng bất định, hắc trượng trong tay dừng lại. Hắc thủy ba nhận bất định cũng đình chỉ.
Phốc phốc!
Cùng lúc đó, trên thân thể mềm mại mỹ lệ của Yêu Ngư công chúa hiện lên huyết quang, đập vào mắt là lưu lại vài vết thương kinh tâm.
Nhưng nàng cũng thở phào một hơi, công kích của thánh cô áo đen tại thời khắc cuối cùng dừng lại làm cho mình tránh được một mạng.
Giờ phút này, tiếng tim đập vô hình vẫn chưa đình chỉ mà khóa chặt tại trên người thánh cô áo đen.
Thánh cô áo đen thân là Nguyên Đan Kỳ cường giả, đối với huyết mạch thần thông của Từ Huyền có được sức chống cự rất mạnh.
Nhưng bản thân nàng nguyên khí đại thương, vừa rồi lại kiệt lực công kích, bỗng nhiên tập kích nên lập tức kiệt lực không kịp vận lực chống trả.
Kế tiếp, tiếng tim đập cùng một cỗ nóng rực khiến thánh cô áo đen không cách nào ngăn chặn lại có thể đối với nàng tạo thành ảnh hưởng, thực lực trở nên suy yếu.
- Tiểu tử nhân loại kia...
Thánh cô áo đen nghiến răng nghiến lợi liếc qua Từ Huyền bên ngoài.
Nhưng hết lần này tới lần khác lúc này đúng là thời khắc mấu chốt, Yêu Ngư công chúa cố nén đau đớn, chậm rãi tới gần "Nhân Ngư Chi Lệ ", hơn nữa đỉnh đầu hiện lên "Thiên mệnh vương miện ", sức chống cự đối với lực lượng thần bí gia tăng thật lớn.
Yêu Ngư công chúa cách Nhân Ngư Chi Lệ, càng ngày càng gần.
Mà thánh cô áo đen lại đồng thời thừa nhận lực lượng thần bí cùng tim đập thần thông song trọng ảnh hưởng, dù là nàng có được ưu thế thật lớn thì giờ phút này cũng khó có thể kéo ra khoảng cách.
Rốt cục, sau mấy hơi thời gian, tay của Yêu Ngư công chúa miễn cưỡng đụng chạm lấy "Nhân Ngư Chi Lệ ".
Ông oanh!
Nhân Ngư Chi Lệ chớp động một tia kỳ dị lệ quang, bốn phía của hải vực bắt đầu khởi động Kinh Đào Hãi Lãng.
Yêu Ngư công chúa hừ nhẹ một tiếng, chợt trên mặt đẹp lộ ra bi thống, tiếc nuối, đau buồn ...
Không xong!!!
Từ Huyền thầm kêu không tốt.
Trong Nhân Ngư Chi Lệ lại truyền ra thanh âm thúc dục tâm linh càng cường liệt chẳng những để cho Yêu Ngư công chúa lâm vào trầm mê, càng làm cho thân hình thánh cô áo đen bất động, khó lòng di động nửa bước.
Trong chốc lát, toàn bộ Yêu Ngư thành cổ, hoàn toàn yên tĩnh.
Cơ hồ tất cả tu giả, lâm vào trạng thái bi thống mất phương hướng một cách khó hiểu.
Tâm thần Từ Huyền chấn động, trong mắt thoáng hiện một tia hối hận chính mình cuối cùng đánh giá thấp uy năng của Di Lạc Côi Bảo.
Rất nhanh hắn cũng lâm vào thanh âm mỹ hảo hấp dẫn, tiếp theo trên mặt lộ ra các loại đau buồn thống khổ, trong mắt trở nên ướt át.