1 Một trận tất tất tốt tốt rất nhỏ vang lên,Quan Hiên Thần từ trong giấc ngủ sâu bị đánh thức.
Hắn bản năng nhíu lại đôi lông mày rậm,ánh mắt còn không có mở ra,lỗ tai đã khôi phục sự tinh nhạy,xác định cỗ dị thanh kia đến từ trong tẩm phòng,nhưng lại liên tục không ngừng,hơn nữa trong không khí truyền đến hương khí của đồ ăn,làm Quan Hiên Thần càng lúc càng hỏa đại,quyết định nhìn xem là ai dám mượn gan lão thiên gia,dám vào làm phiền giấc ngủ của hắn.
2 Dương Châu –
"Ân……"Giờ khắc Quan Hiên Thần chân chính thanh tỉnh, bên ngoài sắc trời đã sáng rồi. "Thạch Đầu,chúng ta đã đến Dương Châu sao?"
Gã sai vặt nghe được câu hỏi của chủ tử,vội vàng lại gần.
3 Giờ Thân –
"Nghe nói Hàng Châu Quan gia Tứ thiếu gia hôm nay đã tới?" Mạnh Văn Nghĩa một ngày bôn ba bên ngoài,sau khi trở lại trong phủ,nghe nói ban ngày có khách tới thăm,liền cho nô tài đi gọi nữ nhi thỉnh lại đây,cẩn thận hỏi qua tình hình.
4 Ba ngày sau –
"Tứ thiếu gia còn ngủ sao?"Phương quản sự đợi lại chờ, không thể không đến thúc giục. "Tổng không thể làm cho khách nhân chờ lâu,nhanh chút lại đi vào gọi hắn.
5 "Ngươi……cách xa ta một chút!" Mạnh Doanh Doanh kiều rống.
Tỳ nữ thấy thế,cũng vội vàng tiến lên bảo vệ chủ. "Không cần tới gần tiểu thư nhà ta!"
"Quyên nhi,chúng ta đi.
6 Tiểu tuyết,nhiệt độ không khí chuyển đột ngột.
Mạnh Doanh Doanh y theo ước định,ở buổi sáng ngày thứ năm, lại nhân danh nghĩa đến trong miếu dâng hương để xuất môn,đi vào phủ đệ Quan Hiên Thần ở tạm,hy vọng hắn mau chóng triển khai hành động.
7 Lại qua một ngày –
Quan Hiên Thần lại lần nữa đi vào Mạnh phủ,hôm nay cuối cùng chính mắt nhìn thấy vị giả mạo Triệu gia đại tiểu thư này.
"Vị này chính là Quan gia Tứ thiếu gia,theo Hàng Châu đến xem ngươi.
8 Qua một cái canh giờ,Mạnh Doanh Doanh trên người cái gùi cùng tế lai quần tuy rằng còn không có hoàn hảo,nhưng là có thể mặc trở lại,sau đó chuẩn bị dẹp đường hồi phủ.
9 Mạnh phủ –
Lại qua năm ngày,thời tiết lạnh hơn, bất quá mùa đông Giang Nam, tuyết thế còn không về phần quá lớn.
"Nương. " Mạnh Doanh Doanh chỉ cần rảnh rỗi,sẽ đến chỗ mẫu thân nói chuyện giải sầu,nghe tỳ nữ nói nàng hôm nay không có dùng bữa,liền vào phòng thăm hỏi
Mạnh phu nhân thân hình kiều nhỏ ngồi ở trước gương đồng,ở trên đầu trang điểm châu báu điền hoa, nhìn thấy nữ nhi vào cửa,vội vàng nghe ý kiến của nàng.
10 "Ta biết. "Đại Trụ Tử mở to miệng rộng. "Ngươi cũng là người tốt. "
Nghe thấy Đại Trụ Tử câu này ngu đần trong lời nói, Quan Hiên Thần không khỏi đánh trống lảng nói:"Sai lầm rồi, ta cho tới bây giờ sẽ không là người tốt,cũng không muốn làm người tốt, bởi vì như vậy quá mệt mỏi, ta chỉ quản chuyện làm ta để ý,quản người ta để ý……" Mà hắn để ý Mạnh Doanh Doanh, cho nên chuyện này cũng chẳng khác nào là chuyện chính mình.
11 Không đến nửa canh giờ, cỗ kiệu đã đi vào đồng dạng vị ở dài xuân hồ cách đó không xa chỗ ngồi này trạch để (???), cũng là địa phương Quan Hiên Thần ở tạm, bởi vì rất nhiều cự cổ hào phú đều thích duyên hồ tạo viên, cho nên hình thành kiêm cụ tú lệ cùng hùng vĩ Dương Châu lâm viên.
12 Lời này ý tứ là hắn thích nàng sao? Mạnh Doanh Doanh nghe xong lại là ngượng ngùng, lại là cảm động, bởi vì Quan Hiên Thần nói sẽ cùng chính mình đứng ở cùng trận tuyến, không cần lại một mình chiến đấu hăng hái, nhưng là…… Lại có chút chần chờ, này chần chờ làm cho nàng không biết nên trả lời như thế nào.
13 Giờ Tuất –
Quan Hiên Thần theo trong mộng tỉnh lại, không nói từ nào, hắn mí mắt giật vài không ngừng, một lòng cũng bất ổn,làm hắn không thể an tâm ngủ.
14 Nàng thật sự phải chết ở trong này sao?
Mạnh Doanh Doanh trong lòng có bao nhiêu không cam lòng, cũng thẹn với người cha đã chết, không thể thay người báo thù, hiện tại ngay cả bản thân đều phải chết ở trong tay kẻ thù giết cha.
15 Mạnh Doanh Doanh nghe hắn nói như vậy, trong lòng càng khó chịu.
"Chỉ tiếc mặt ta thành cái dạng này, đại khái không có một cô nương nguyện ý gả cho ta……"
"Ta gả! Ta nguyện ý gả!" Không đợi hắn nói xong, Mạnh Doanh Doanh liền vội vàng tiếp lời.
16 Mọi người thất chủy bát thiệt(???), muốn Mạnh phu nhân cho cái đáp án.
Mạnh phu nhân mãnh liệt lắc lắc hoa châu ngọc tấn trang trí bên trán(???),gương mặt hoang mang lo sợ nhìn nhìn mọi người chất vấn.
17 Tin tức Mạnh Văn Nghĩa ngoài ý muốn bỏ mình,cũng mới từ nha môn tri phủ trở về miệng Phương quản sự, ở buổi trưa, Quan Hiên Thần cùng Mạnh Doanh Doanh đều biết.
18 "Như vậy đâu?" Mạnh Doanh Doanh không cần nghĩ ngợi ôm chặt hắn.
Nhắm chặt mí mắt Quan Hiên Thần phát ra mơ hồ thấp nam. "Vẫn là thật lạnh……"
Nàng đưa hắn ôm càng chặt hơn.
19 Sau khi tiết tiến vào mưa, chân chính "Dương Châu Triệu gia" Đại tiểu thư cũng về tới chỗ tổ tiên lưu lại Triệu gia nhà ở, có thể trở lại nơi này, lại từ nơi này xuất giá, đối với Triệu Huy Anh mà nói là tâm nguyện lớn nhất cuộc đời này của nàng, nay nguyện vọng trở thành sự thật, không còn có tiếc nuối.
20 "Ta nói ngươi một lần ăn nhiều như vậy, cũng không sợ tiêu chảy. " Hắn thuận miệng nói lại một lần.
Lần này xác định không có nghe sai, Thập muội không có vui vẻ, ngược lại là quá sợ hãi, chỉ thấy tay nhỏ bé của nàng bưng khay đồ ăn đều phát run, sau đó xoay người chạy trở về, còn một mặt kêu to –
"Đại ca, không tốt…… tứ ca trúng tà…… mau kêu người đi mời đạo sĩ……"
Đứng ở tại chỗ Quan Hiên Thần khuôn mặt tuấn tú đều tái đi.