21 Đêm nào đó, trong một rừng cây nhỏ cây cối rậm rạp. Một lão nhân toàn thân mặc áo bào màu đen đứng yên lặng dưới cây nhỏ, mây đen che hết trăng sao, cũng làm cho khuôn mặt hắn trở nên sâu sắc u ám hơn, nhìn không rõ diện mạo.
22 Sau khi quyết định tham gia thi đấu trong môn phái của Cửu Hoa Môn, Từ Thanh Phàm vừa sáng sớm ngày hôm sau cùng sư huynh đi đến báo danh. Sau khi báo danh nhận được một lệnh bài thân phận của đệ tử tham gia thi đấu.
23 Ngay sau khi Trương Hoa Lăng tuyên bố cuộc thi đấu bắt đầu, Từ Thanh Phàm mê hoặc nhìn đám người trên quảng trường, không hiểu Trương Hoa Lăng muốn mình cùng người nào thi đầu.
24 Mặc dù Nam Cung Thanh Sơn cũng thành công thăng cấp làm cho Từ Thanh Phàm có chút khó chịu, nhưng nhìn thấy Nhạc Thanh Nho và Kim Thanh Hàn đều nhẹ nhàng thăng cấp, Từ Thanh Phàm nói chung vẫn rất vui mừng.
25 Lý Vũ Hàn nhìn thấy Từ Thanh Phàm đột nhiên trong chớp mắt tạo ra rất nhiều hoa tươi, trong tiềm thức cảm thấy không ổn, nhưng khi hắn muốn dùng tay điều khiển những thạch rối tránh những đóa hoa xinh đẹp mà nhìn như vô hại đó, thì đã không kịp nữa.
26 Khi Từ Thanh Phàm lên tinh thân cho thân thể đang uể oải, đi đến lôi đài số sáu, thì Nhạch Thanh Nho trên lôi đài đã tiến nhập vào hồi kết. Đối thủ của Nhạc Thanh Nho lần này là một trung niên tu luyện Kim Hệ đạo pháp.
27 Sườn núi của Cửu Hoa Sơn, Một trúc xá an tĩnh ưu nhã nằm sâu trong một rừng trúc, sương mù vườn xung quanh, chim bay trùng kêu, càng tạo nên khung cảnh xa xưa.
28 Trước khi thi đấu, dưới lôi đài số năm. Người xem xung quanh chờ đợi trận đấu bắt đấu, lần lượt thảo luận với nhau. "Sư huynh, ngươi nói xem trận nay ai thắng?""Thế thì khẳng định là Đông Phương Thanh Linh rồi, nàng vẫn là người có khả năng nhất tiến vào vọng mười sáu người mạnh.
29 Sau khi Từ Thanh Phàm chiến thắng Đông Phương Thanh Linh, cuối cùng tiến vào vòng mười sáu người, mà Từ Thanh Phàm ở trận đấu này cũng là trận đấu kết thúc cuối cùng.
30 Khi Từ Thanh Phàm chào tạm biệt Kim Thanh Hàn, trở về đến động phủ của mình ở hậu sơn, mới phát hiện, sau khi sư huynh Nhạc Thanh Nho của hắn mất đi, nơi mà được hắn xem là "Nhà" này, bây giờ lại chỉ có một mình hắn.
31 Trận đấu đầu tiên là của Thịnh Vũ Sơn với một người tên là Vương Thanh Phong. Mà người thắng trong trận đấu này, cùng với người thắng trong trận Từ Thanh Phàm và Nam Cung Thanh Sơn đều có tư cách tiến vào cánh cửa bát cường.
32 - Đệ nói trận tỉ thí này ai sẽ là người thắng?Bạch Thanh Phúc chậm rãi nhìn về hướng trường đấu rồi nhìn đến bóng lưng Từ Thanh Phàm, hỏi Kim Thanh Hàn bên cạnh.
33 - Sư phụ, người có thấy không? Ta đã vì sư môn mà trừ hại. Sư huynh ah? Đệ đã bào thù cho huynh rồi đấy. Sư huynh, đừng trách đệ đã phế đi đạo hạnh của hắn, với tính cách quá cực đoan của Nam Cung Thanh Sơn, thực lực càng mạnh thì chỉ càng gây họa lớn mà thôi.
34 Ngày tiếp theo, Cửu Hoa Sơn trời vẫn trong xanh nắng ấm, tiếng hạc lảnh lót tầng mây, cảnh sắc như tiên gia một cõi. Trên quảng trường từng đoàn người tụ tập lại làm cho Cửu Hoa Môn càng thêm vẻ đông vui, náo nhiệt.
35 Trong lúc đó, mùa xuân đột nhiên trở nên mờ mờ ảo ảo, ánh mặt trời chói chang rọi vào tầm mắt. Khi Từ Thanh Phàm từ trên lôi đài thi đấu bước xuống, lập tức thấy khuôn mặt của Đông Phương Thanh Linh với má lúm đồng tiền, tươi cười đang đứng trước mặt.
36 Sau khi trận tỉ thí chấm dứt, mọi người đều không tự chủ mà nhìn chăm chú vào bộ dáng ngạo nghễ của Phượng Thanh Thiên đang đứng ở trên lôi đài, tựa như tất cả ánh sáng rực rỡ trong thiên địa đều tập trung vào người hắn vậy, cực kỳ chói mắt.
37 Sau khi các trận tỷ thí tranh vào tứ cường chấm dứt, Từ Thanh Phàm cáo biệt hai người Bạch Thanh Phúc, Kim Thanh Hàn rồi trở về động phủ ở hậu sơn của mình.
38 Khi Từ Thanh Phàm đứng trên đài, nhìn Phượng Thanh Thiên tuấn mỹ nhưng biểu tình lãnh đạm, khóe miệng vẫn mang theo một nét cười châm chọc, cảm nhận được một cỗ uy áp nhàn nhạt đang đè lên người mình.
39 -Lại lần nữa đi, xem Hỏa điểu của ngươi nhiều hay tốc độ của ta nhanh!Nhìn Hỏa điểu đầy khắp bầu trời đang bay đến chỗ mình, Từ Thanh Phàm vẫn không khẩn trương mà hít một hơi thật sâu.
40 Ngày hôm sau cuộc tỷ thí với Phượng Thanh Thiên, ở chỗ Từ Thanh Phàm, thời gian đã tới quá ngọ. Ánh mặt trời xuyên qua khe cửa sổ, chiếu vào căn phòng của Từ Thanh Phàm, tạo thành các vệt sáng lốm đốm.