41 Chương thứ bốn mươi lăm: Trứng rồng Trường Uyên là gối đầu trên đùi Nhĩ Sanh tỉnh lại, lúc ấy nàng đang dùng ngón tay trỏ xoa nhẹ hàng mi của hắn dù đang ngủ những vẫn nhíu chặt.
42 Chương thứ bốn mươi sáu: Thần Chử chết. Trên Cửu Trùng Thiên, trong Thiên cung. Thiên đế ngồi trên giường, trên người chỉ mặc một kiện trung y, vết thương mới lành, sắc mặt hắn còn chút tái nhợt, khó coi.
43 Chương thứ bốn mươi bảy: Nửa người nửa ma “Ô, ta đang được chứng kiến cảnh gì đây?” Kẻ vẫn luôn trầm mặc đứng bên cạnh xem kịch vui, Khổng Mỹ Nhân, bỗng nhiên nói: “Một đám lão nhân tu tiên bất tử mượn danh nghĩa trừ ma vệ đạo, lấy nhiều bắt nạt ít, rẽ thúy chia uyên[71]?” Phe phẩy chiết phiến, hắn cười trào phúng: “Đám người Vô Phương nhàn rỗi các ngươi càng lúc càng không biết phân biệt tốt xấu.
44 Chương thứ bốn mươi chín: Nhĩ Sanh Một khắc lúc Hiên Viên kiếm lao nhanh đâm vào đầu vai Nhĩ Sanh, nàng đảo mắt, góc nhìn có chút quỷ dị. Lúc tiên tôn tới gần, nàng không tránh không né, cũng không giương Nhất Lân kiếm lên đỡ, bàn tay cuộn thành trảo, móng tay đen thui nhọn hoắt đâm thẳng về phía Trường Võ.
45 Chương thứ năm mươi: Trở về vị trí cũ Lúc nàng tỉnh lại, thấy bản thân đang nằm trên giường. Nhìn rèm trướng thêu hoa thanh lệ, trong phút chốc, nàng giật mình ngỡ như đã trải qua một thế hệ.
46 Chương thứ năm mươi mốt: Bức họa Rừng mai mười dặm bên ngoài phủ Chiến Thần là Mạch Khê đặc biệt trồng cho thê tử mình-Tam Sinh. Hôm nay thời tiết khá đẹp, Tam Sinh ở trong sân nhà mình bày ra thư trác[78]nói muốn họa mai, ép Mạch Khê phải mài mực ình.
47 Chương thứ năm mươi hai: Không gì hơn cái này Đêm đó, Mạch Khê thức trắng. Hắn lặng lẽ ngồi bên giường ngắm nhìn dáng vẻ ngủ say của Tam Sinh cả đêm.
48 Chương thứ năm mươi ba: Chuẩn bị Gió mát nhẹ thổi, xua đi cái nóng oi bức ở nhân gian. Ở dưới trần, thời gian luôn trôi qua nhanh hơn so với trên Thiên giới.
49 Chương thứ năm mươi lăm: Tâm an Ti Mệnh và Nữ Oán đều là những người có tính cách mạnh mẽ vang dội, sự tình nếu đã định, hai người liền lập tức bắt đầu hành động.
50 Chương thứ năm mươi sáu: Lấy mệnh tế phong ấn Có tiếng nứt vỡ, sụp đổ vang lên bên tai. Hắn cuộn tròn thân mình, càng vùi sâu đầu vào thân thể, không để tâm mở mắt nhìn lấy một lần.
51 Chương thứ năm mươi bảy: Đồ ngốc Ti Mệnh đào hôn, hơn nữa còn ngay trước hôn lễ với Thiên Đế một ngày. Tin này vừa loan ra đã khiến không ít thần tiên đến tham dự hôn lễ choáng váng.
52 Chương thứ năm mươi tám: Đại kết cục (Thượng) Sự khôi phục kỳ lạ của kết giới Vạn Thiên Chi Khư khiến Ti Mệnh có chút bất an. Nàng và Trường Uyên tùy ý ngao du trong trời đất mấy ngày, hai người bàn bạc một hồi, cuối cùng quyết định đến cấm địa Vô Phương nhìn qua một chút.
53 Chương thứ năm mươi chín: Đại kết cục (Hạ) Ti Mệnh nói dứt câu, Thần Phật có mặt ở đó đều chỉ biết im lặng. Dám can đản nói những lời như vậy với Thiên Đế, trên trời dưới đất nàng vẫn là người đầu tiên.
54 Phiên ngoại 1: Chuyện mặt đỏ tim đập. Đêm trăng, trong phòng trúc. “ Đợi… Trường Uyên, chờ một chút, đau…”. “Đau? Được… Vậy chúng ta không làm nữa. ” Hắn nói xong, thân hình hơi lui lại, thực sự định rời đi.