721 - Lý tiểu tử! Lão phu đã biết ngươi phúc tề thiên mệnh, nhất định sẽ không chết mà. Khấu Phỉ bước lên phía trước một bước, ôm Nhạc Phàm một cái thật mạnh.
722 Chỗ này chính là phạm vi nơi dừng chân của mười đại thị tộc, có rất nhiều tu sĩ phụ thuộc vào các gia tộc đó cũng ở nơi này. Lúc này, bên trong nơi ở của Đạm Thai gia, một gã đầu hói đang đi qua đi lại bên trong đại đường, trong mắt khó có thể che giấu sự lo lắng, hắn chính là ngoại sự trưởng lão của Đạm Thai gia, tên là Đạm Thai Tông Vũ.
723 Dưới chân núi, Nhạc Phàm ngẩng đầu nhìn lên, phía trên mây mù lượn lời, không nhìn thấy điểm cuối. Hiện tại hắn cuối cùng cũng hiểu được, vì sao bình thường tu sĩ không thể tùy ý lên núi.
724 Một lát sau, Vô Danh đại tôn nhắm hai mắt, chậm rãi mở miệng nói:- Sinh lão bệnh tử chính là lẽ thường tình, không thể tránh được.
725 Muốn biết sự chênh lệch giữa hắn và đại tôn sao? Nghe lời nói ấy của Nhạc Phàm, Vô Danh đại tôn không khỏi ngẩn ra, lập tức suy tư. Nhạc Phàm thấy thế cũng không quấy rầy, chỉ yên lặng đợi Vô Danh đại tôn quyết định.
726 Bên trong Thính Phong cư tất cả vẫn bình thường, thế nhưng bọn họ không biết bên trong Thiên Tuyệt Cốc đang xảy ra một hồi sóng to gió lớn. Những tu sĩ tập trung dưới Tàng Thiên Phong không ngừng tăng lên.
727 - Đồng đại ca, Ẩn Lâm đại hội này quả nhiên không giống bình thường, nhiều Thiên Đạo cao thủ như vậy, thảo nào thế lực của Tu Hành Giới lại cường đại như vậy.
728 Ẩn Lâm đại hội rốt cuộc mở ra, không có những tiết mục dư thừa, không có những lời giới thiệu dư thừa, ngay cả đại tôn cũng không có lộ diện, dường như Ẩn Lâm đại hội này cũng không long trọng, chỉ là một tụ hội nho nhỏ mà thôi.
729 Bên trong Thập Phương Điện hiện tại vô cùng yên tĩnh. Diệu Âm Tử đi vào đại điện, bay thẳng tới vị trí của Diệu Cô Tử. - Diệu Âm Tử bái kiến sư tỷ. Đi tới trước mặt Diệu Cô Tử, Diệu Âm Tử cung kính thi lễ, biểu tình lạt nhạt trên mặt đã thay bằng sự thân thiết.
730 Cũ trụ có kỷ nguyên, là tam cổ. Thái cổ là Hồng Mông, viễn cổ là Hồng Hoang, thượng cổ là Cửu châu. Trong đó Thái Cổ là thần bí nhất, Viễn Cỗ là hung hiểm nhất, đó là thời đại hỗn loạn lâu nhất, Tam Hoàng Ngũ Đế tranh giành thiên hạ, hỗn loạn không ngừng, chư tử tham gia cuộc chiến.
731 - Để chư vị đợi lâu, xin lỗi, xin lỗi! Thiết Huyết nhanh chóng bước vào Trúc Vân đình, quay về phía mọi người áy náy chắp tay, sau đó nói: - Thiết Huyết kiến quá chư vị tiền bối, Vương Huynh, Long Tuấn, Đình Nghị, nhị vị cô nương.
732 Có cao thủ như Lý Nhạc Phàm và Khấu Phỉ gia nhập, hiện tại Thiên Đạo liên minh có thể nói là cường thịnh chưa từng có, Thiết Huyết dường như đã thấy thời gian huy hoàng sắp tới của Thiên Đạo liên minh.
733 Bên ngoài Thiên Tuyệt Cốc, Đoạn Thiện Hạp. Lúc này ở đây đã khôi phục lại sự bình yên ban đầu, chỉ là thỉnh thoảng lại có vài đạo thân ảnh thoáng hiện, vội vã tiến vào trong cốc.
734 Qua một ngày đêm, bóng người qua lại Thiên Tuyệt Cốc ngày càng nhiều, bầu không khí âm trầm bao phủ trong lòng mọi người. Tranh đấu trên Đăng Thiên Thai cũng ngày càng kịch liệt, không ít tu sĩ Thiên Đạo thượng cảnh đã xuất thủ, một hồi long tranh hổ đấu khiến cho tâm người ta phát lạnh.
735 Tên nam tử trung niên lúc trước một thân trang phục màu đỏ, cơ thể vô cùng khỏe khoắn kia chính là điện chủ Vũ Thần Điện hiện tại - Hạng Phách Thiên. Đúng như tên của hắn, cường thế, khí phách, làm cho người ta có cảm giác uy vũ bất phàm.
736 - Đó là Huyền Thiên Phong! Cao thủ Thánh Vực! - Đây rốt cuộc là cảnh giới gì? Ông trời của ta a! Uy thế thật mạnh, tất cả chúng ta so với họ chỉ như con kiến mà thôi.
737 Trong lúc mấy người đang cười, hai thân ảnh lần lượt xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, đó chính là Nhạc Phàm cùng với Đình Nghị. - Sư phụ? Nhìn thấy Nhạc Phàm xuất hiện, Long Tuấn vội vã đứng dậy chào.
738 Trong Thiên Tuyệt Cốc không có ngày đêm, thời gian ba ngày giống như một cái chớp mắt. Bời vì lần này số lượng người tham gia bỉ tái quá nhiều, vì vậy Thập Phương Diện phải đem Bách Thủ chi tranh chia ra làm ba ngày.
739 Tu Hành chính là nghịch thiên, lấy tranh làm đạo, nếu không có đại dũng khí, đại nghị lực, đại trí tuệ thì làm sao có thể có thành tựu lớn. Mặc Toàn sở dĩ không có chút do dự bay về phía đài cao, không phải là bởi vì thắng bại, mà là vì rèn đúc tâm tính cùng với ý chí của mình.
740 - Như vậy đã xong rồi sao?- Còn không ngươi muốn thế nào nữa? Mục đích của những cao thủ chân chính này chính là muốn đi vào Cổ Vực, bọn họ đâu nguyện ý liều mạng, vạn nhất bị thương chẳng phải là mất đi cơ hội lớn lần này sao?- Nói không sai, nhưng dạng tranh đấu này khiến cho ta nghẹn khuất, không có ý nghĩa, thực sự là không có ý nghĩa.
Thể loại: Tiên Hiệp, Dị Giới, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 100