781 Hết rồi! Đạm Thai gia đã hết rồi!Trong đầu mọi người không hẹn mà gặp đều có ý niệm này, ngay cả người của Đạm Thai gia cũng không ngoại lệ. Một Đạm Thai gia tồn tại trên ngàn ngăn, cho dù đối mặt với khó khăn gì vẫn đứng vững, không chỉ có Cổ bảo mà còn có Thiên Đạo cường giả tọa trấn một phương.
782 Hậu viện Thính Phong cư, Nhạc Phàm và Thiết Huyết ở trong Vu Lương đình, trên mặt đầy hồ lô rượu. - Nhạc Phàm, không ngờ ngươi lại có thể đánh tan Đạm Thai gia, hiện tại cũng dễ thở hơn rồi đúng không?- Đánh rắn không chết, tất nó sẽ cắn lại, vì thế ta mới làm vậy khiến cho bọn hắn không dám đánh chủ ý lên Tiểu Băng Nhi.
783 Thiên Vân cư, trong một chỗ tối. Căn mật thất vô cùng yên tĩnh, dưới tình huống thông thường sẽ không có người nào lui tới, bởi vì đây là nơi bế quan của Cửu Lê trưởng lão.
784 Phác! Phác! Phác. Quyền thế phá không mà đến, vừa cương mãnh lại có uyển chuyển, mang theo diệt thế chi uy. Sóng nhiệt đập vào mặt, Chu Khang Cảnh có cảm giác hiện tại thứ mình đối mặt không phải là một con người mà là một tòa núi lửa đang bạo phát.
785 Hàn ý nhập thể, Thiết Huyết có cảm giác cả cử động cũng có chút khó khăn, máu cũng bị đọng, nhưng hắn vẫn ra vẻ không tâm. Mà hắn, hắc vụ càng càng nồng đậm, từng chút một khuếch tán ra bao thân thể hắn, dường như sắp nổi lên cái gì đó.
786 Oanh Phía Đăng Thiên Thai, mây đen hỗn loạn, khi thì chói lóa, khi thì cửu rít gào, khi thì là ảo cảnh núi rừng, khi thì quỷ thần khóc gào. Ngẩng đầu nhìn lại, cả thiên địa bị cự chưởng gắn đầy hắc lân kia nâng lên, giống như là bàn ma quái của Cửu U thâm làm cho bầu như bị uốn Không ít cảm thấy rẩy, sợ hãi.
787 - Đây. . . Rốt cuộc là tình huống như thế nào? - Điên rồi, điên rồi! Lý Nhạc Phàm này không phải là điên rồi chứ? - Không phải điên mà là phát cuòng! - Lý Nhạc Phàm này rốt cuộc muốn làm gì? Chu Khang Cảnh kia rõ ràng đã chịu thua rồi hắn còn đuổi theo ta không tha, bộ dáng dường như muốn liều mạng.
788 - Cha! Tiểu Băng Nhi nhìn thấy phụ thân bị thương, vô cùng đau lòng, nét mặt hảong loạn, chỉ tiếc nàng còn nhỏ, không thể giúp được cái gì. - Cha. . .
789 Ẩn Lâm đại hội đã đi tới những cuối cùng, thế nhưng bầu không khí Thiên Tuyệt Cốc vẫn không nóng lên từng Cổ Vực sắp mở ra, đương nhiên là có vui kẻ sầu.
790 Thiên địa hoàng, vũ hồng vạn giới chi diễn biến thập phương. Truyền rằng, thật lâu đây, thiên địa là một mảnh hỗn độn, có một vị được gọi là đại năng Bàn Cổ, lấy bản thân khai phá thiên địa, lấy thân thể của chính mình diễn hóa ra Thập Phương giới, thành tồn tại vĩnh hằng, bất hủ.
791 Trở về thời viễn cổ là lúc, thiên địa rộng vô hạn, ai cũng không biết tận cùng của thế gian là ở nơi nào. Mà vạn vật sinh linh khó lòng di chuyển, câu thông với nhau, để tiện cho việc truyền đạo vạn linh, trí giả viễn cổ lợi dụng trận pháp siêu phàm sáng chế ra một biến pháp, khiến cho sinh linh ngay lập tức có thể di chuyển hàng tỉ vạn dặm, tốc hành thiên địa, đó là cổ hành chi thuật, được hậu thế tôn xưng là "Cổ hành thông đạo".
792 Thị tộc từ xưa, trên lưng đeo sự nguyền rủa của số phận. Không biết bắt đầu từ bao giờ, bọn họ xuất hiện trên mảnh đất này, bọn họ vì chiến mà sinh ra, vì chiến mà chết, chiến hồn của bọn họ bất diệt, trường tồn với thiên địa, bọn họ chính là chiến sĩ của Thiên Vu bộ tộc.
793 Trong Thập Phương Điện. Diệu CôTử vàchín vị trưởng lão đều ngồi xếp bằng trên cửa đá, đồng tâm hiệp lực kết thành tụ linh trận, đem chân nguyên cuồn cuộn không dứt của mình đổ vào phía cửa đá, duy chisự vận chuyển của Thập Phương chimôn.
794 Sâu trong rừng rậm, cổ thụ chekín bầu trời. Trên nham thạch, một lão giả đang cầm chiếc labàn trên tay, giống như đang thôi diễn cái gìđó. Phía saulão làmột thiếu nữ đang lười biếng nằm trên tảng đá, khóe miệng ngậm một nhánh cây, đang ngâm ngađiệu hát nào đó.
795 Hắc ámtràn ngập, toàn bộ thế giới dường như bị rung động. Đây làlần đầu tiên phát sinh chuyện như vậy từ khiCổ Vực tồn tại chotới bây giờ. Xuất hiện dị tượng như vậy tự nhiên hấp dẫn sự chú ýcủa mọi người, rất nhiều tu sĩcòn lầm tưởng cóbảo vật xuất thế, bởi vậy đều chạy tới tìm tòi.
796 -Tản ra! Mautản ra. Hỏa vũphủ xuống, giống như làthiên tai, nguy cơtràn ngập. Chung quanh giống như một biển lửa, chúng tu sĩvội vãvận chuyển chân nguyên, toàn lực chống lại, thế nhưng thực lực giữa haibên kém xa,gần mười tức quađi, tất cả mọi người đều cảm thấy thân thể mình rực, ngay cả hôhấp cũng vôcùng khó khăn.
797 Sơn băng địa liệt, hỏa diễm bạo phát, từng dòng nham thạch nóng hổi phun ra. Đây làcơn giận dữ của đại địa, muốn hủy diệt sinh linh vạn vật, xung quanh nódường như chỉ cóđạo quang trụ thông thiên làkhông cólấy nửa điểm ảnh hưởng.
798 Câu cửa miệng của trí giả chính là: mọi sự trên thế gian chotới bây giờ không baogiờ cósự trùng hợp ngẫu nhiên, nếu như thực sự có, vậy đó chính là âmmưu cùng quỷ kế.
799 Từ xưa truyền rằng, trong Thập đại danh kiếm phong ấn tinh hồn của thượng cổ dị thú, một khicởi bỏ, sẽ sở hữu uylực cực lớn. Thanh Xích Tiêu thần kiếm này chính là do ChuKhang Cảnh xảo hợp màlấy được trong bảo khố Hoàng cung, tuyrằng vẫn không thể giải phóng tinh hồn, thế nhưng từ khisở hữu thanh kiếm này, hắn tuluyện "Tử khung chân long giám" quả thực như cágặp nước, tiến bộ phithường nhanh chóng, trong vòng ngắn ngủi mười năm liền tiến vào cảnh giới viên mãnh, trở thành đỉnh phong cường giả dưới Đại Tôn.
800 Hống! Sự đau nhức kích thích thần kinh Nhạc Phàm, làm cho hắn không nhịn được mà rống giận một tiếng. Ý chí Đại Tôn muốn hắn phải khuất phục! Muốn hắn chết! Muốn hắn buông xuôi không phản kháng! Dưới sự tàn phá của Kiếm ấn, kinh mạch của Nhạc Phàm vỡ tan, toàn thân đều là máu, thế nhưng hắn thủy chung vẫn không có ngã xuống, lấy thanh đao chống đỡ cơ thể, tiên huyết chảy xuống thân đao.