41 Thiên Hải ôm quyền xá Tứ vương gia. Hai người đối mặt nhìn nhau, nhưng không ai thốt lời nào. Ðập vào mắt Thiên Hải là hai luồng uy quang sáng tợ bảo đao, bảo kiếm mà bất cứ ai khi đối nhãn với nó đều phải chùng chí.
42 Trời sẩm tối, Thiên hải và Xảo Nhi nghe bước chân ngựa dừng lại trước cổ miếu, Thiên hải bước ra mở cửa. Chàng vô cùng ngạc nhiên khi thấy cỗ song mã dừng ngay trước cổ miếu, mà người ngồi trên ghế xà ích chẳng ai khác là Á phụ.
43 Thiên Hải bó gối nhìn lên bầu trời đầy sao. Chàng nghĩ thầm:"Xảo Nhi! Chẳng lẽ huynh phải giết muội sao?. Thiên Hải lắc đầu xua đi ý nghĩ đó. Xảo Nhi bước đến ngồi bên chàng:- Ca ca!- Xảo Nhi!Thiên Hải buông một tiếng thở dài.
44 ánh trăng lưỡi liềm lên quá ngọn cây cũng là khoảng thời khắc Thiên Hải chờ đợi. Chàng và Xảo Nhi đứng trước bàn hương án, còn lão Ngươn Nhi và Dao Bội Như vẫn quỳ bất động trước đó.
45 Tấm bia đá với ba chữ "âm Dương Giới" được dựng ngay trước lối vào Hắc Mộc Nhai trông cứ như một lời cảnh báo đối với những ai dam ngang nhiên mạo phạm địa giới thiêng liêng này.
46 Lão thần cái Mộc Ðịnh Can hối hả thi triển thuật khinh công lên Ðoạn Hồn Sơn. Lão xăm xăm bước vào thư phòng của Thiên Hải. Trên bàng có sẵn vò rượu mười cân cùng đỉa đậu tương đạm bạc.