1 Liễu Thế Lương là nhất phẩm quan lớn trong triều,đại tướng quân bên cạnh hoàng thượng,nhà có một vợ một thiếp,hai vị phu nhân mỗi người có riêng một nữ nhi,đại nữ nhi thiện lương biết điều,nhị nữ nhi hoạt bát khả ái.
2 Liễu Uyển Nhi chỉ nhớ rõ mình bị Tiểu Mai đẩy xuống hồ nước,nước rất nhanh tràn vào trong mũi của nàng,miệng nàng,dần dần nàng nhìn thấy một nam tử tóc dài cười ngoắc tay về phía nàng,trong mơ màng nàng sải bước đi theo nam tử,khi nàng tỉnh táo lại phát hiện mình đã đứng ở một ngọn đầu cầu,trên đầu cầu có cắm một miếng bản,trên đó viết:Cầu Nại Hà.
3 Lần nữa Liễu Uyển Nhi mở mắt,phát hiện mình toàn thân gắm đầy ống dẫn,nằm ở một nơi rất sáng,bên cạnh có một nữ tử trung niên ăn mặc rất quái dị. Nữ tử trung niên phát hiện cô mở mắt,lập tức vui mừng hét lớn: “Bác sĩ,cô ấy tỉnh,cô ấy tỉnh rồi.
4 Trong căn phòng lớn Lâm Cẩm Quyền vẻ mặt đau đớn tê liệt ngồi trên ghế,ông không thể tin nổi chuyện mình nghe được,con gái duy nhất bị ông đoạn tuyệt quan hệ,đã hơn mười bảy năm chưa từng gặp mặt,đang cùng chồng và con gái cùng nhau du lịch trên đường gặp tai nạn xe cộ,hai vợ chồng sau khi đưa đến bệnh viện đã chết! Giờ phút này dù có hận mấy cũng biến mất,chỉ để lại nồng đậm bi thương cùng hối hận.
5 “Cái gì?Tô Lực Hằng đoạt đi quyền giám hộ Tiểu Tiểu. Ta là ông ngoại Tiểu Tiểu,ta mới là người giám hộ của con bé!” Lâm Cẩm Quyền thiếu chút nữa đã quên Tô Chí Hằng còn có em trai Tô Lực Hằng,nhớ được năm đó hắn vẫn còn đứa bé,sau lại nghe nói Tô Chí Hằng đưa hắn sang Singapore học,không nghĩ tới bây giờ hắn lại cùng ông đoạt quyền giám hộ cho Tô Tiểu Tiểu.
6 Nhận được điện thoại biết được Lâm Cẩm Quyền đã rời khỏi bệnh viện,Tô Lực Hằng trên mặt lộ một nụ cười lạnh,tiếp theo hắn còn muốn đưa cho Lâm Cẩm Quyền một “vui mừng” hơn nữa,bất quá việc cần làm bây giờ hắn phải sắm vai một người chú tốt bụng.
7 Ngày hôm sau Liễu Uyển Nhi được Tô Lực Hằng đón trở về Tô gia. Mặc dù ở bệnh viện đã tiếp xúc rất nhiều người hiện đại,gặp rất nhiều sự việc,nhưng đối mặt với hoàn cảnh mới Liễu Uyển Nhi vẫn có chút bất an.
8 Kèm theo thanh âm động cơ kêu gào nhanh chóng di động trong không khí,Tô Lực Hằng trong lòng thất khống cũng dần dần khôi phục tần số bình thường. Đúng lúc này,bên trái kính xe chiếu ra một chiếc Toyota khả nghi làm Tô Lực Hằng chú ý,rất nhanh bên phải cũng xuất hiện một chiếc,hai chiếc xe Toyota trong nháy mắt tạo thành gọng kìm hướng tới xe Tô Lực Hằng.
9 Liễu Uyển Nhi xuất viện đã chừng mấy ngày. Hôm nay bác sĩ đang lo kiểm tra cho cô. “Bác sĩ,sức khỏe Tiểu Tiểu chúng tôi khôi phục thế nào?” Dì Trương vội vàng muốn biết đáp án.
10 Dưới sự hộ tống Thiểu Đình,Tô Tiểu Tiểu đi tới trường học,sự xuất hiện của cô khiến cho cả lớp học sôi nổi,các bạn học rối rít xông tới,quan tâm hỏi thăm sức khỏe người cô.
11 “Anh Thiểu Đình. ” Liễu Uyển Nhi vừa ra cửa trường liền nhìn thấy Vu Thiểu Đình đang đợi mình. Khi cô muốn đi qua thì thấy vẻ mặt Vu Thiểu Đình bỗng nhiên lạnh lùng về phía cô.
12 Vừa về tới Tô gia,Vu Thiểu Đình lập tức bị Tô Lực Hằng gọi vào thư phòng. “Cậu cảm thấy chuyện hôm nay do ai làm?” Lúc này khuôn mặt Tô Lực Hằng hoàn toàn không có ôn hòa như khi đối diện Tô Tiểu Tiểu.
13 “Cái gì?Bị người đuổi giết. ”Nghe Tô Tiểu Tiểu bị người đuổi giết,Lâm Cẩm Quyền khiếp sợ,hơn nữa còn lo lắng,con gái đã rời khỏi ông,lỡ như cháu gái xảy ra bất trắc gì bảo ông phải sống thế nào.
14 Lâm Cẩm Quyền can dự làm Tô Lực Hằng nhớ lại kế hoạch trả thù thiếu chút nữa bị mình quên lãng ,mà ngày hôm qua Tô Tiểu Tiểu gặp nạn vừa lúc để hắn có cớ triển khai kế hoạch của mình,cho nên Tô Lực Hằng bấm một dãy số.
15 Lần đầu tiên tiếp nhận huấn luyện như thế,mặc dù hắn đặt ra cường độ không lớn,nhưng liếc thấy bộ dạng nhóc con đó cố hết sức,không biết người hiện tại thế nào? Nghĩ tới nghĩ lui,Tô Lực Hằng quyết định đi xem Tô Tiểu Tiểu.
16 Trở lại gian phòng của mình ngọn lửa nóng rực trong người Tô Lực Hằng không cách nào dập tắt,đang lúc này, điện thoại di động vang lên. “Đại ca,em đã đến.
17 Ngày hôm sau Liễu Uyển Nhi cố ý thức dậy rất sớm,muốn đi học trước khi Tô Lực Hằng chưa rời giường,xảy ra chuyện tối qua cô không còn mặt mũi gặp chú.
18 Nhìn cửa sổ phòng Tô Tiểu Tiểu,Vu Thiểu Đình trong lòng cảm thấy phiền muộn. Kể từ khi hắn bị Tô Lực Hằng điều đi xử lý việc trong công ty hắn rất ít nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu,mỗi ngày sáng sớm đã ra cửa,khi trở về Tô Tiểu Tiểu đã sớm trở về phòng nghỉ ngơi,muốn đi đến phòng tìm cô lại sợ bản thân đường đột,chỉ có thể mỗi đêm đứng ở trong sân yên lặng nhìn chăm chú vào cửa sổ phòng cô.
19 Nhớ tới cảnh vừa rồi trong sân vường,Tử Quyên trong lòng ngoại trừ khiếp sợ hơn nữa còn rất lo lắng. Nghe được tiếng sáo,cô liền đẩy ra cửa sổ nhìn một màn động lòng người dưới ánh trăng.
20 Ví như lúc nàyNgày không có đi học Liễu Uyển Nhi bị Tô Lực Hằng gọi vào thư phòng,dạy cô cách dùng súng. Liễu Uyển Nhi thật sự không thích cây súng trong tay,đen thùi một chút cũng không hứng thú,vừa lớn vừa nặng chỉ cầm một lát tay cô đã mỏi.