101
Edit: Trảm Phong
Rất nhanh Vân Khanh liền rửa mặt xong rồi dùng đồ ăn sáng, Mạc Ngôn cùng Phong Hân Duyệt liền tới tìm nàng, Tiểu Vô Ưu cũng đi đến theo.
102
Edit: Trảm Phong
Phương Du đối với Yên Nhiên cung quen thuộc không thể lại quen thuộc hơn, nàng mang theo nha đầu trực tiếp đi Yên Nhiên cung, trong Yên Nhiên cung Dung má má đối với Phương Du tự nhiên cũng rất tinh tường, bà ta rất nhanh liền vào trong cung bẩm báo Hiền phi.
103
Edit: Trảm Phong
Hiền phi ở bên kia tính kế người đến thống khoái, chỗ Quý phi Phong Hiểu Ưu lại ấm áp hoà thuận vui vẻ, Phong Hiểu Ưu cùng đại tẩu nhà mình quan hệ có thể nói so với thân tỷ muội còn tốt hơn, nàng mặc dù thân là Quý phi, nhưng hành vi của mình lại không thể tự khống chế, vào cung gần hai mươi năm nàng cũng bất quá mới trở về nhà mẹ đẻ ba lượt mà thôi, trong cung yến hội mặc dù nhiều, nhưng là Đại ca nhà mình bảo vệ đại tẩu nàng quá rõ ràng, vì không để cho đại tẩu xảy ra chuyện ngoài ý muốn, yến hội trong cung hắn có thể đẩy cũng sẽ thoái thác.
104
Edit: Trảm Phong
Xác thực nói là Quân Ly cùng Quân Ngạo.
Vân Khanh vừa rồi cùng một đám các phu nhân nói chuyện phiếm, Lưu phu nhân cùng Phương phu nhân thỉnh thoảng luôn muốn đâm chọc nàng vài câu, nàng ngược lại cảm thấy không có gì, nhưng Đoan Vương phi lại không chịu nổi, bà phất phất tay liền từ trong đình đi ra, Vân Khanh không thích Lưu phu nhân cùng Phương phu nhân tự nhiên không muốn cùng hai người này một chỗ, bởi vậy liền mang theo Tử Khâm tùy ý đi dạo ở trong ngự hoa viên.
105
Edit: Trảm Phong
Thời điểm Quân Ngạo hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt, Quân Ly mới nhẹ nhàng dựa trên núi giả kịch liệt thở dốc, thân thể của hắn vẫn luôn không tốt, vừa rồi nổi giận giờ phút này tâm thần run rẩy dữ dội, ngón tay hắn tái nhợt che môi hơi có chút tím bầm, kịch liệt ho khan.
106
Edit: Trảm Phong
Vân Khanh ra khỏi ngự hoa viên, đúng lúc đụng phải Vân Vận háo sắc vội vã mang theo nha hoàn cùng cung nữ chạy về hướng nàng, trong nháy mắt nhìn thấy Vân Khanh con ngươi nàng khẽ híp một cái, ánh mắt sáng ngời lập tức bịt kín một tầng âm u.
107
Edit: Trảm Phong
Trong hoàng cung thông dâm là tội danh bực nào, sắc mặt Hiền phi cứng ngắc, dưới bàn gỗ ngón tay gắt gao nắm lại, đáy mắt bà ta đột nhiên dâng lên một cỗ lửa giận, vừa rồi bà ta còn ôm lấy kỳ vọng đối với Vân Vận, hi vọng nàng có thể giúp mình lên mặt, mà biến cố lúc này như là một cái tát tai nóng hừng hực, “Pằng” một tiếng đập trên mặt bà ta, vừa đau lại vang.
108
Edit: Trảm Phong
Mí mắt Thục phi thấy Khánh Viễn Đế mang theo một đám người đi tới, đáy mắt quang mang đại thịnh, nàng cơ hồ là vội vàng vừa đi vừa chạy đến bên người Khánh Viễn Đế, nàng đem túi gấm trong tay giơ lên cao cao, sợ Khánh Viễn Đế nhìn không thấy, trong mắt là tràn đầy hưng phấn không cách nào che giấu.
109
Edit: Trảm Phong
Dùng bản lãnh của Vân Khanh kỳ thật có thể tránh thoát Vân Vận đẩy, chỉ là trong tích tắc nàng sắp rơi xuống nước kia nàng thấy được vẻ mặt tất cả mọi người trong Ngự Hoa Viên, nàng nhìn thấy Phong Lam Cẩn cùng Quân Ly thần sắc khẩn trương, nhìn thấy Khánh Viễn Đế cùng Quân Ngạo mắt lạnh nhìn nhau, lại thấy được Phong Hân Duyệt bên cạnh sắc mặt kinh ngạc cùng Bạch Thanh Tiêu cách đó không xa quần áo bay bay.
110
Edit: Trảm Phong
Ra khỏi ngự hoa viên Vân Khanh mới “Ung dung tỉnh lại “, nàng vẫn bị Phong Lam Cẩn ôm vào trong ngực như cũ, đón một đám ánh mắt ghen tỵ hoặc kinh ngạc hoặc hâm mộ của các tiểu thư, nàng thần sắc lạnh nhạt rời khỏi Ngự Hoa Viên, đi Vô Ưu cung.
111
Edit: Trảm Phong
Mà lúc này trong sương phòng.
Vân Vận nằm mơ cũng không nghĩ tới phụ thân sẽ đưa nàng đi đến địa phương xa lạ, thời điểm nàng tiến vào Phong gia bị che mắt, căn bản cũng không biết nơi này là nơi nào, vừa vào nhà đã bị thô sử bà tử vứt ở đây.
112
Edit: Trảm Phong
Vân Khanh lọt vào hôn mê.
Nàng suốt ngủ hai ngày, trung gian, mọi người Phong gia lo lắng không biết mời tới bao nhiêu đại phu, lấy được lại cùng một đáp án.
113
Edit: Trảm Phong
Vân Khanh như bị sét đánh thân thể cứng ngắc ôm đầu quỳ dưới đất, nàng sợ hãi ngẩng đầu ngắm nhìn bốn phía, lại ngoại trừ hắc ám không có phát hiện gì cả.
114
Edit: Trảm Phong
Gặp mặt, Vân Khanh cũng có chút không thể chờ đợi được mời Vô Duyên đại sư vào trong lương đình giữa trúc viên, rót nước trà cho Vô Duyên, nhìn thấy hắn một thân trường bào nguyệt bạch sắc, khóe miệng nàng kéo kéo.
115
Edit: Trảm Phong
Phương Du ở trước mặt Phong Lam Cẩn đem vị trí của mình hạ vô cùng thấp, nàng nhớ tới thời điểm cung yến nắm lấy cơ hội, mẫu thân nói lời riêng tư với nàng.
116
Edit: Trảm Phong
Xế chiều hôm đó Phong Lam Cẩn liền mang theo Vân Khanh đi Hình bộ đại lao.
Từ trên xe ngựa nhảy xuống, Tử Khâm lập tức chống dù giấy lên, Vân Khanh cách màn mưa bồng bềnh nhìn Hình bộ đại lao cách đó không xa, con mắt nheo lại, nàng tiếp nhận xe lăn trong tay Mặc Huyền cùng Tử Khâm che dù giấy, nhẹ nhàng vừa đi vừa đẩy xe lăn.
117
Edit: Trảm Phong
“Vân Khanh!” Đại phu nhân nghiến răng nghiến lợi, đôi mắt bà ta giống như xì độc ác ngoan nhìn Vân Khanh, hận không thể từ trên người nàng cắn xuống một miếng thịt, bà ta gắt gao cắn chặt răng, mặt căng thẳng, hung hăng nguyền rủa, “Làm sao ngươi còn không chết!”
Vân Khanh căn bản cũng không để ý lời đại phu nhân, nàng nhìn Đại phu nhân toàn thân chật vật, châm chọc nói, “Muốn nhìn ta chết?” Ánh mắt nhìn Đại phu nhân càng thêm ác độc, nàng liền cười nhạo nói, “Chỉ sợ ngươi chờ không đến ngày đó.
118
Edit: Trảm Phong
Sau một trận mưa, khí trời bắt đầu chuyển lạnh, cây lựu trong sân hoa sớm đã kết thành quả to bằng đầu nắm tay, hôm nay điểm xuyết một bông tại đầu cành, bề ngoài màu lửa đỏ nhìn có chút xinh đẹp.
119
Edit: Trảm Phong
Vân Khanh rùng mình, khiếp sợ từ trên ghế ngồi đứng lên, sắc mặt nàng không ngừng biến đổi, khiếp sợ, ngạc nhiên, hiểu rõ cuối cùng toàn bộ quy về bình tĩnh.
120
Edit: Trảm Phong
“Tiền Nhu!”
Phương Du trừng to mắt không dám tin nhìn nàng ta, nhìn thấy nàng cúi đầu khép mắt một bộ dáng thành thật tức đến đau sườn.