41
Thời điểm Bộ Hoài Viễn trở về, Mục Kỳ đã tỉnh dậy, hiện đang tựa vào thành giường đùa giỡn với Minh nhi. Bộ Hoài Viễn nhìn sắc mặt tái nhợt của Mục Kỳ, khẽ cau mày đi lên trước, từ trong lòng Mục Kỳ ôm qua Minh nhi, nhẹ giọng trách mắng: “Như thế nào vừa mới tỉnh lại liền ôm đứa nhỏ, sao không nghỉ ngơi nhiều thêm chứ?”
“Ta đã hạ sốt, sẽ không lây bệnh cho con trai ngươi.
42 Nội thương của Mục Kỳ vốn không nặng, căn cốt lại vững chãi, nên dù chỉ sử dụng chưa đến một nữa huyết thanh của ngọc lưu ly cũng đã đủ xoa dịu phần kinh mạch bị tổn thương.
43 Ở trên mặt tường được xây bằng bạch ngọc, cứ cách một đoạn đường thì sẽ có một viên dạ minh châu đặt trong giá cắm, làm cho cả nội điện của Hàn Hoa điện được chiếu rọi đến sáng ngời như ban ngày.
44 Cực nam quanh năm ẩm ướt, đa số cảnh quan đều là đầm lầy rừng rậm. Càng đi sâu về phía nam vết chân người càng lúc càng hiếm thấy, cơ bản chỉ cần qua biên giới Việt Quốc, liền có rất ít ai đặt chân đến.
45 Lễ tế tự được định vào giờ Dậu, sau khi dùng qua cơm chiều, người tham gia lễ tế tự đã tụ tập đầy đủ trước thánh đàn. Mục Kỳ không có chạy tới ăn cơm cùng những người đó, mà phân phó Ảnh Thập đến phòng bếp bưng đồ ăn trở về.
46 Cự xà thong thả đi tới, cuối cùng toàn bộ thân mình của nó đều bám lên thánh đàn. Nó vây quanh người dẫn dắt nhóm thần vệ thổi sáo, quay quay vài vòng.
47 Vấn đề xà bạo loạn rất nhanh liền giải quyết xong, ngày đó nhìn thấy tộc dân đều bị một phen lý do thoái thác của hai vị trưởng lão mập mờ dẫn qua, không có một ai tiếp tục kiên trì truy cứu đến cùng gì.
48 Danh tự đầy đủ của Giản trưởng lão là Giản Đức Diệu. Địa vị của ông tại U Đồ là gần với đại tộc trưởng nhất bên cạnh đó còn có Hà Diễn Hà trưởng lão.
49 Võ công mà Mục Kỳ học được vô cùng hùng hậu lại mạnh mẽ, một chưởng giáng xuống còn dùng đến bảy tám phần lực đạo, Giản trưởng lão lập tức miệng phun ra một bụm máu tươi rút lui vài bước, tựa lưng vào bức tường phía sau, sắc mặt u ám, mâu sắc lại càng lúc càng đạm, còn lộ ra một ít hung tợn.
50 Thời điểm Mục Kỳ tỉnh dậy đã ở trong gian phòng mà y vẫn thường trú ngụ lúc bình thường. Trên giường hỗn độn thành một đống, cả người đau nhức cùng với thân ảnh nằm kề bên đã nhắc y nhớ đến hết thảy những gì đã xảy ra vào hôm qua.
51 Sau khi Mục Kỳ đem Bộ Hoài Viễn đẩy ra một bên, y liền ngây ngốc phản ứng lại. Võ công của y vốn không thấp, chỉ cần có người tới gần hẳn y sẽ sớm phát hiện, chẳng qua vừa nãy tinh thần không tập trung, lại không nghĩ tới sẽ có người đột nhiên xâm nhập, mới có thể hoảng sợ đến vậy.
52 Lúc đoàn người của Bộ Hoài Viễn tiến vào U Đồ, Hà trưởng lão, Hạ Minh Hiên cùng La Giác đều đã thu được tin tức. Bất quá bọn họ cũng biết đây là người bên Mục Kỳ mang đến, hơn nữa thời gian khi ấy đã muộn, nên bọn họ cũng không an bài người đi thỉnh Bộ Hoài Viễn, mà là chuẩn bị đến ngày hôm sau mới đi gặp mặt.
53 Đến khi Mục Kỳ cùng Bộ Hoài Viễn trở về thụ ốc, Minh nhi còn chưa tỉnh lại, Ảnh Cửu vẫn ngốc ở trong phòng chăm nom, nhìn đến hai người trở về đối phương liền không tiếng động lui ra ngoài.
54
Mục Kỳ vừa nghe Minh nhi kêu đói, liền lập tức phản ứng lại, đẩy Bộ Hoài Viễn ra, đi trở về bên giường sờ sờ đầu Minh nhi, “Minh nhi đói bụng sao, muốn ăn cái gì?”
Bộ Hoài Viễn bị đẩy ra lại bất đắc dĩ cười cười, cũng đi trở về bên giường.
55 Hai ngày sau, La Giác sáng sớm liền đến đón Mục Kỳ, để giấu diếm các tộc nhân đưa bọn họ ra khỏi U Đồ. Đoàn người của Mục Kỳ bên này cũng đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, ngay cả Minh nhi đều đã rời giường, được Mục Kỳ ôm vào trong ngực mơ hồ gật gà gật gù.
56
Ngã tư đường Thịnh Kinh vừa náo nhiệt lại quen thuộc, Mục Kỳ đã hơn ba năm chưa quay về nơi này, nơi mà y đã sinh sống hơn hai mươi năm trời.
Thân thể Minh nhi sớm đã tốt lên, dọc theo đường đi tinh thần sáng láng thần thái bay cao, đối với cái nơi được gọi là gia hương của mình hưng phấn không thôi.
57
Phu Phu tướng tính 100 câu hỏi
1, Tên của hai người?
Bộ: Bộ Hoài Viễn
Mục: Mục Kỳ
2, Giới tính của hai nguời?
Bộ ( mỉm cười): nam
Mục (lé mắt): nam… Vấn đề quá ấu trĩ
3, Tuổi của hai người?
Bộ: hai mươi chín
Mục: hai mươi bảy
4, Xin hỏi tính cách của bản thân là gì?
Bộ ( cười tủm tỉm): ôn nhu
Mục ( suy tư): … Không biết… [ mất trí nhớ trước sau hơi nhiều thứ, nên không biết miêu tả như thế nào]
Bộ ( chen vào nói): Tiểu Kỳ là khả ái nhất!!!
5, Thấy tính cách của đối phương như thế nào?
Bộ: khả ái
Mục: có đôi khi rất xấu tính, nhưng là một người hảo ân nhu
Gậy trúc: người tốt tạp → →
6, Hai người gặp nhau ở chổ nào?
Bộ: Thời điểm Tiểu Kỳ sinh ra ta đã ở bên cạnh ( cười)
Mục: thời điểm ta bắt đầu hiểu chuyện, ở nhà thì phải…Đại khái vậy~
7, Ấn tượng đầu tiên với đối phương?
Bộ: Bà xã tương lai
Mục: một ca ca rất lợi hại
8, Thích đối phương ở điểm nào nhất?
Bộ: cái nào cũng đều thích, thích nhất tính chấp nhất cùng sự thiện lương của Tiểu Kỳ
Mục: thích chính là thích
9, Chán ghét đối phương ở điểm nào?
Bộ: quá cứng nhắc
Mục: phúc hắc, lưu manh thích đùa giỡn
Gậy trúc: uy! Không cần diễn đến mấy chuyện sau này a!
10, Thấy mình cùng đối phương tướng tính được không?
Bộ ( ôn nhu cười): trời sinh một đôi
Mục ( mặt đỏ): ân
11, Ngài xưng hô như thế nào với đối phương?
Bộ: Tiểu Kỳ
Mục: Hoài Viễn… Trước kia kêu là ca ca…
12, Ngài hy vọng được đối phương xưng hô như thế nào?
Bộ: như bây giờ là tốt rồi
Mục: Tiểu Kỳ
13, nếu dùng động vật để so sánh, thì đối phương là loại động vật nào?
Bộ: hy vọng đối phương sẽ là một chú chim ưng tự do, nhưng kỳ thật chỉ là một chú mèo thích làm nũng~
Mục: ngươi mới thích làm nũng!
Gậy trúc: khụ khụ, Tiểu Kỳ trả lời vấn đề trước…
Mục: Hắc báo ngủ đông…
14, Nếu muốn tặng lễ vật cho đối phương, các người sẽ tặng gì?
Bộ: đã tặng rồi là túi hương.
58
(chương này kể lại quá trình trước khi bạn Lý Nhạc bị đầy ải đến An Quốc Hầu phủ, chữa bệnh cho 2 zợ chg Mục Kỳ, nằm cỡ chương 19)
Hai ngày trước, bên An Quốc Hầu đã đề sớ dâng vào trong cung mượn vài ngự y.
59
Hạ Minh Hiên x La Giác
Tra công x Ngạo kiều thâm độc trung khuyển thụ
La Giác lẳng lặng nằm ở trên giường, tuy rằng ý thức rõ ràng, nhưng ngay cả khí lực mở mắt ra đều không có.
60
Hạ Minh Hiên x La Giác (tiếp theo)
La Giác hôn mê đã hơn mười ngày. Y vẫn nằm ở trên giường, không có chút cảm quang. Y chỉ có thể thông qua những lời thân mật mà Hạ Minh Hiên nói ở bên tai, thô sơ giản lược tính toán thời gian.