1 Lam diễm cực nóng khiến bạch thiết đỏ rực, đập vào mặt là cảm giác nóng cháy, chân thật như thế…“Minh Nguyệt… Thật sự… làm vậy có được không?” Ải nhân đang kéo bễ gió cho hỏa lô bất an ngước đầu lên hỏi.
2 Ma tộc được sinh ra từ ngọn lửa địa ngục, những lời này không biết là người nào nói. Ta đứng ở nơi sinh ra, chỉ nhìn thấy vây quanh ta là ngọn lửa đỏ tươi nhưng lại không hề nóng chút nào – “Sinh mệnh chi hỏa”, có chút buồn cười nghĩ: ta tử vong trong hỏa diễm, thế nhưng lại lựa chọn cách sinh ra từ trong lửa bỏng… Nếu ngươi là một tân thủ, chuyện đầu tiên phải làm đương nhiên chính là luyện cấp.
3 Hai giờ sáng. Ta tháo mũ giáp trò chơi xuống, xoa xoa dạ dày không ngừng đau nhói, ý nghĩ hỗn loạn. Mấy ngày không ngủ rồi? Hai ngày? Ba ngày? Tuy rằng đã luyện đến cấp 35, thế nhưng thân thể hình như cũng sắp chịu không nỗi nữa, vẫn là nghỉ ngơi một chút thì hơn.
4 Tên nhiệm vụ: Diệt sạch quang ưng Đẳng cấp: 2B Nội dung nhiệm vụ: ngươi biết mình e ngại cái gì, đó là điều chúng ta đều sợ hãi… Dù sao số lượng của chúng thực sự nhiều lắm, ta cũng không khẩn cầu ngươi có thể sát diệt toàn bộ, ta chỉ hy vọng, có thể tìm được trứng của chúng, diệt dần dần, như vậy chí ít cũng giảm thiểu số lượng của chúng, cho chúng ta một khoảng thời gian yên bình ngắn ngủi… ( Nhiệm vụ này chỉ có Ma tộc mới có thể tiếp nhận).
5 Lần đầu tiên Minh Nguyệt gặp Húc Chi Vô Cực, là một năm trước đây. Y nhớ rất rõ ràng, đó là một thôn trang nhỏ của tinh linh gọi là Phàm Sắt Nhĩ, lúc đó y chỉ mới cấp 10, một tinh linh đạo tặc mới rời khỏi tân thủ thôn.
6 “Ngươi không sao chứ?” Một tay đỡ lấy thân hình ta đang lảo đảo cơ hồ đứng không vững. Ta ngước mắt nhìn, là một nam tử bán Tinh Linh Tộc có mái tóc bạc dài qua thắt lưng, trong đôi mắt ngân lam sắc hiện lên quan tâm rất rõ ràng.
7 1 – Hướng dương Mặt trời từ dưới dãy núi chậm rãi dâng lên, ánh bình minh cắt qua chân trời, trước mắt là một phiến ánh sáng trắng chói lòa. Ta ngắm bình minh, tuy rằng ánh dương quang đâm vào khiến ta không mở được mắt, nhưng vẫn nhìn thẳng.
8 2 – Thủy Trữ Một đội viên hợp cách, thấy tế ti của đội bị quái đánh, chuyện đầu tiên chính là lập tức đi bảo hộ tế ti, Nửa Cuộc Đời tuy rằng không nằm trong hàng ngũ nhỏ nhắn xinh xắn nhu nhược, nhưng tốt xấu gì cũng là một tế ti tay không tấc sắt, hơn nữa còn là tế ti duy nhất trong đoàn chúng ta.
9 Ta đã trở về. Nhiều lần giãy dụa, nhiều lần do dự, cuối cùng ta vẫn trở lại nơi mình nên tồn tại — dưới thái dương. Tựa như mọi tinh linh đều cảm thấy vạn phần hoài niệm vùng đất Thiên Thê đại lục, ta điều không phải tinh linh, cũng không phải nhân tộc, nhưng có thể giẫm lên phiến nền đá trắng này, lại khiến cho ta cảm động đến muốn rơi lệ.
10 Giữa trưa ngày thứ hai, ta mời Nhất Kiếm đến một nhà hàng nổi danh ở phụ cận dùng cơm. “Thật hiếm thấy nha. ” Nhất Kiếm tấm tắc: “Ngươi làm sao lại nghĩ đến chuyện mời ta ăn cơm?” Nói xong còn không quên nhét một lát túy kê vào miệng.
11 Sau khi đám giả khỏa Tiêu Dao Công Tử ly khai, chúng ta tiếp tục luyện công ở Tử Trúc Lâm, đánh Tiểu Thiến. Đánh rồi lại đánh, bất tri bất giác sắc trời đã từ từ tối sầm xuống.
12 Trên đường cái trung ương Ngân Chi Vô Hạn thành, mở ra một gian luyện kim điếm rất kỳ quái. Luyện kim điếm, là thương điếm luyện kim thuật sĩ mở ra, bên trong đại thể bán một ít trang sức do luyện kim thuật sĩ chế tạo, cùng với các loại thuốc linh tinh.
13 Hoang Linh. Cấp 80, quái vật nhân hình hệ thổ, lớn lên giống như một tượng bùn màu tím đậm cao bằn nửa người thường, trên mặt còn có ba cái động lõm vào tượng trưng mắt và miệng, gặp địch sẽ vươn hai xúc tu công kích đối phương ( thật không hiểu làm sao mà lại đặt nó vào hệ nhân hình ).
14 Nhiệm vụ: Tâm nguyện Lang Nhân đệ đệ Đẳng cấp: 1A Nội dung nhiệm vụ: Ca ca ta bị người kia mang đi, ta van ngươi mang ca ca ta về, ta thực sự rất lo lắng cho ca ca ta.
15 Trên con hẻm chật hẹp, một người một sói chung quanh tháo chạy, lóe lên hai đạo tàn ảnh màu bạc và lam tử sắc. Phía sau bọn họ, đuổi sít sao là một nam tử cưỡi trên một bạch điểu lớn, mái tóc dài màu ánh trăng tung bay trên không trung, họa xuất những độ cong lóa mắt.
16 Hoàng hôn buông xuống, đoàn người chúng ta rốt cục đã chạy tới lang huyệt. Lang nhân Ngự Phong thấy chỉ có chúng ta xuất hiện, liền biết xảy ra chuyện gì.
17 “Vô Cực…” Nguyệt khẽ gọi. “Ân…” Thanh âm của Vô Cực nghe như đang buồn ngủ. “Tiểu Diệp đã đi lâu lắm rồi. ” Y lo lắng nàng gặp chuyện. “Ân…” Vô Cực đáp nhẹ một tiếng, “Không sao.
18 Tiếng chuông chói tai đánh thức ta từ trong giấc ngủ mơ, ta mờ mịt cầm lấy điện thoại di động đặt ở đầu giường. Điện thoại di động đã tắt nguồn, hẳn là vì lâu quá không sạc, như vậy… cái âm thanh kia là gì? Trong nháy mắt, cảm giác sợ hãi bao phủ toàn thân ta.
19 Hải cảng Cát Phân Lâm đặc sản là cá và cây rừng, cho nên ở đây tụ tập không ít trù sư và kiến trúc sư. Nhưng Cát Phân Lâm ngoại trừ cá và rừng, lại không có sản vật khác, không chỉ nằm ở vùng sát biên giới trung ương đại lục, chu vi luyện công ít, đẳng cấp quái vật cũng không cao ( duy nhất khu luyện công cao cấp là quái vật biển phụ cận Hải Vực), vì thế Cát Phân Lâm thành hiện nay do NPC quản lý, cũng không có game thủ nào muốn chiếm cứ.
20 Trong khoảnh khắc rơi xuống biến, chuyện duy nhất ra nghĩ đến chính là… ta sẽ bơi. Thế nhưng vô ích. Trong thiết kế Thiên Vận, người chơi sẽ không bơi, dù qua sông cũng không bị ngâm nước, cũng coi như bơi lội, nhưng trong biển nếu không có sử dụng đạo cụ thì chẳng thế nào hô hấp, không thể ngoi lên mặt biển, hơn nữa, lượng máu còn giảm đi mười giọt mỗi giây ( có thể sử dụng dược thủy hoặc kỹ năng buff máu ).
Thể loại: Xuyên Không, Huyền Huyễn, Đam Mỹ
Số chương: 21