81 Doãn Thiên Lương suy nghĩ hồi lâu mới lên tiếng: “Bởi vì con không thể nhẫn nhịn cùng một người khác chia xẻ một người đàn ông, hôm nay anh ta ôm một người mai lại đi hôn người khác, cảm giác rất ghê tớm, giống như ăn phải con ruồi.
82 Lúc ánh mắt mọi người đang mập mờ thì đội ngũ lại lên đường, trước khi lên xe ngựa Doãn Thiên Lương ngầm thở dài, quả nhiên lên xe chỉ thấy mẹ chồng đang híp mắt nhìn nàng, ánh mắt lấp lánh.
83 Trong ánh trăng mờ hình như có tiếng sột soạt, âm thanh lớn hơn tiếng chuột gặm đồ một chút. Doãn Thiên Lương liền an ủi mình, đây là trạm dịch, điều kiện không thể so với trong phủ, có chuột cũng là bình thường, con chuột cũng phải di chuyển ở trạm dịch.
84 “Không. . . ” Doãn Thiên Lương nói. Nhìn sợ mắt lớn ra. Lăng Tiễn Tuyết lại bay đi. Doãn Thiên Lương bò lên giường suy nghĩ về Hoắc Lũng Nguyệt và Nghiễm vương, nhìn thấy cũng rất cố gắng rồi.
85 “Nhưng mà ta lại rất không thoải mái, không thể xoay người được. ” Doãn Thiên Lương nói. Biểu đạt rõ ràng không? Sau này đừng đụng vào tôi. Lục Quân Tắc lại làm trạng thái suy tư, sau thời gian dài suy tư lại nói: “Vi phu biết, sau này sẽ chú ý.
86 “Phu nhân cẩn thận chút. ” Hóa ra là con trai của mẹ chồng nàng. “Vâng. ” Doãn Thiên Lương đáp, nhìn một chút, mẹ chồng nàng đang cau mày lại nhìn nàng đó.
87 Lần nữa ở trong mộng đẹp tỉnh lại, Doãn Thiên Lương hít sâu hai cái. “Lục Quân Tắc, có phải ngài nhàm chán quá phải hay không?” Có thất đức như vậy sao? Đổi lại hướng cũng không cần xoay nàng xung quanh thế.
88 Dậy sớm, hình như mưa nhỏ dần, nha hoàn hầu hạ Doãn Thiên Lương thay quần áo, Doãn Thiên Lương thỉnh thoảng liếc trộm Lục Quân Tắc một cái, lại mặc quần áo trắng.
89 Tốc độ tắm của Lăng Tiễn Tuyết đồng nghĩa với thấm ướt người liền đi ra, ăn mặc cẩn thận cùng nàng nói một tiêng thì theo đường cũ quay trở về, Doãn Thiên Lương vẫn ngồi ở trước bàn trang điểm lau tóc.
90 Chân mày nhanh chóng nổi lên nếp uốn, nhìn nàng chằm chằm: “Tại sao?”“Tại sao? Không phải mới vừa nói, tôi quái gở. ” Doãn Thiên Lương nói. “A, Tử Qúy thế nào không nói cho ta biết Oh a còn có tật xấu này.
91 Thật khó nghe. “Đến lúc đó rồi hãy nói. ” Doãn Thiên Lương nói. Đến lúc đó là trai hay gái còn chưa biết đâu. “Cũng được, dù sao ngày còn dài mà. Ngủ đi.
92 “Vậy thì ngủ ngon đi. ” Doãn Thiên Lương nói. Đây có phải là thử thăm dò nàng trước hay không? Nhìn động tác lưu loát này phải tin anh ta là một đứa trẻ thật đúng là khó khăn.
93 Sáng sớm hôm sau, Doãn Thiên Lương chạy đi cùng mẹ chồng báo cáo tin tức tốt, mẹ chồng nàng vừa nghe cũng là vẻ mặt nghi ngờ, nhưng rất nhanh liền bỏ đi nghi ngờ mà cao hứng chuẩn bị đi chơi.
94 Khoang thuyền này rất rộng rãi, nhưng không có cánh cửa khác thông hướng đuôi thuyền, gió trên hồ lùa vào cửa sổ đem mành vài thổi trúng bay như sóng lớn, hoa trên bàn bên cửa sổ cũng bị thổi trúng cành lá khẽ rung, ngồi ở bên cạnh bàn nhìn ra phía ngoài, ngắm phong cảnh như vậy cũng không tồi.
95 “Oh a à, chuyện câu cá này không thể gấp, nóng nảy cũng không được, phải đợi cơ hội cá dĩ nhiên sẽ mắc câu. ” Lục Quân Tắc nói. Lời này nghe thế nào cũng giống như có ẩn ý khác, chẳng lẽ ở nơi này nàng chính là con cá anh ta đang chờ đợi.
96 “Cái gì? Cái gì dễ chịu?” Doãn Thiên Lương nói, ánh mắt nhìn trong thùng cá, nếu như con cá này là Lục Quân Tắc đoán trừng nàng sẽ khống chế không được kích động đưa tay bóp chết bọn họ.
97 Doãn Thiên Lương động động khóe miệng, anh trai, anh cũng sẽ sống qua ngày chứ? Cái này anh không ném còn cầm về, lãng phí tiền xà phòng giặt cũng đủ cho anh mua một đống mới rồi.
98 “Muốn cái gì?” Doãn Thiên Lương mơ hồ nói, “Ngày mai hãy nói, xong. . . ”“Nhưng hôm nay không nói vi phu không ngủ được. ” Lục Quân Tắc nói. Anh lại không sợ anh nói tôi lại không ngủ được? Thật là, người không thong cảm cho người như vậy.
99 “Oh a, có chuyện muốn nói phải hay không?” Trở về phòng Lục Quân Tắc hỏi. “Có. ” Doãn Thiên Lương nói. “A? Chuyện gì thế? Có phải mẹ nói gì hay không?” Nha hoàn dâng trà, Lục Quân Tắc đang cầm nắp chọc chọc ly trà.
100 Tắm xong hít sâu một cái, Doãn Thiên Lương gần như là rón ra rón rén chạy trở về. Vốn là muốn hé cửa ra xem một chút động tĩnh bên trong, kết quả còn chưa tới cửa đã thấy cửa mở ra, thấy nàng vội vàng nói: “Ai nha, Quận chúa, ngài thế nào không lâu khô tóc đã trở lại, gặp lạnh thì làm sao bây giờ? Tiểu Đào làm việc thế nào vậy?”“Ta phái Tiểu Đào đi sửa sang lại quần áo.
Thể loại: Huyền Huyễn, Tiên Hiệp, Trọng Sinh, Ngôn Tình
Số chương: 50