61
Khang Đằng:
Chào buổi tối, bây giờ là rạng sáng ngày mùng một của năm mới, cả một buổi tối em không ngủ, mẹ em rất tức giận, nhưng mà em cảm thấy cần phải viết xong phong thư này cho anh mới đi ngủ được.
62
Năm 2007 ngày 17 tháng 2
Hôm nay là giao thừa.
Từ khi nghỉ hè tới nay tôi đã trở về quê nhà một chuyến, gặp mặt người thuê chung một lần, tình cảm thuận lợi, sinh hoạt hài lòng thoạt nhìn thật là khiến người ta ước ao.
63
Ngày 18 tháng 2 năm 2007
Căn bản là không có cách nào ngủ được!
Khang Đằng đang nằm ở cạnh tôi, sao tôi ngủ được chứ?
Tloi cảm thấy hiện tại rất lúng túng, việc lúng túng này đều là bởi mẹ tôi mà ra!
Sau khi mẹ ăn sủi cảo xong xuân vãn cũng kết thúc, một giờ rưỡi mẹ tôi bảo chúng tôi rửa mặt đi ngủ, còn vô cùng tự nhiên an bài Khang Đằng ngủ ở phòng tôi.
64
Ngày 20 tháng 2 năm 2007
Tề Nhạc Tư sắp thành cái đuôi của tôi, tôi đi đến đâu em cũng muốn đi theo.
Tôi trải qua một mùa xuân bên nhà em, tựa hồ mẹ em cũng coi tôi thành bạn tốt của em.
65
Khang Đằng:
Không vui, em sắp phải đi học, hơn nữa học kỳ này vô cùng vô cùng quan trọng, nguyên nhân thì anh biết.
Bây giờ anh đang ra ngoài mua đồ, em tính toán qua loa một chút, anh đi đến cái siêu thị bên đường kia dùng khoảng hai mươi phút, chọn lựa đồ nhanh nhất cũng phải mười mấy hai mươi phút, thêm cả lúc xếp hàng tính tiền, thời gian vừa đủ để em viết một phong thư cho anh.
66 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày mùng 2 tháng 3 năm 2009
Ngày hôm nay Tề Nhạc Tư không đến.
67
Khang Đằng:
Anh đừng trốn tránh em có được không?
Em gọi điện thoại cho anh, anh không nghe, tin nhắn gửi đi anh không trả lời, đến thư viện nhà trường tìm anh, đến bóng người cũng không thấy, em đến nơi anh thuê trọ lúc trước, anh đã chuyển về trường học, Khang Đằng, anh không cần em nữa sao?
Cứ cho là không cần em, đến nhật ký của anh anh cũng chẳng cần nữa phải không?
Em đã đọc xong rồi, đọc đi đọc lại rất nhiều lần, anh không biết khi em đọc những chữ mấy năm trước anh viết kia trong lòng có bao nhiêu khó chịu đâu.
68 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tề Nhạc Tư:
Anh không phải không dám gặp em, chỉ là muốn cho em bình tĩnh lại một chút.
69
Ngày 28 tháng 3 năm 2007
Mười ngày liền trôi qua, tôi vẫn chưa nhìn thấy Tề Nhạc Tư.
Em thật sự không trở lại.
Hôm nay học xong tôi đến siêu thị cạnh trường mua một quyển nhật ký mới, bởi vì hai quyển nhật ký kia Tề Nhạc Tư không trả lại cho tôi.
70
Ngày 23 tháng 5 năm 2007
66 ngày.
Tề Nhạc Tư đã 66 ngày không có tin tức gì.
Kì thi tốt nghiệp trung học đã ngay trước mắt, không biết có phải em chuẩn bị thi rồi không.
71
Ngày 10 tháng 6 năm 2007
Tất cả mọi người quanh tôi bắt đầu chuẩn bị thi học kỳ, cuối tháng mấy khoa bắt đầu tiến vào kì thi tháng.
Thư viện lại bắt đầu trở nên đông đúc không còn chỗ ngồi, đột nhiên nhớ tới mùa đông, Tề Nhạc Tư cả ngày chạy qua bên này, đọc một bài thi toán điểm tối đa rồi bắt tôi ra đề cho em.
72 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khang Đằng:
Triển tín giai!
Khi anh đọc phong thư này, em đã đứng trước mặt anh rồi, chiều cao so với lần gặp mặt trước không có chút thay đổi nào, mẹ em rất lo lắng cho em, mẹ cảm thấy có thể em sẽ không cao lên được nữa.