41
Ngày 13 tháng 7 năm 2006
Con người đều là động vật nhát gan, ai cũng không ngoại lệ.
Khoảng thời gian gần đây tôi thường xuyên mơ thấy cảnh tượng tôi đi đến thành phố kia gặp Tề Nhạc Tư, nhưng ở trong mơ khuôn mặt em trở nên mơ hồ, lúc tỉnh lại trong lòng có chút tiếc nuối mất mát, nhưng lại lập tức nhận định rõ ràng đó chính là kết cục tốt nhất của chúng tôi.
42
Ngày mùng 2 tháng 9 năm 2006
Với tôi mà nói, chữ "mới" này có vô số hàm nghĩa, nó tràn đầy sức sống.
Tôi lại một lần nữa đi đến thành phố này, đột nhiên cảm thấy bản thân mình cũng sáp nhập vào nó.
43
Ngày 20 tháng 9 năm 2006
Tôi đang ghi chép lại những việc ngày đó từng trải qua, nhưng lại không biết phải bắt đầu từ đâu.
Mặc dù đã chậm rãi tiếp nhận cuộc sống trước mắt, nỗ lực sống giống như một người bình thường, nhưng thỉnh thoảng những ác mộng từng trải qua sẽ đột nhiên chui ra dọa tôi sợ.
44
Khang Đằng:
Hôm nay em đã đếm, những bức thư không gửi cũng có đến mười mấy phong, từ sau khi anh tốt nghiệp trung học, giống như em có càng nhiều điều muốn nói với anh, nhưng mà em lại chỉ có thể không ngừng mà viết những bức thư có thể vĩnh viễn cũng không có biện pháp đưa đến tay anh.
45 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày 11 tháng 10 năm 2006
Không ngờ em ấy nhận ra tôi!
Tôi bắt đầu hoài nghi có phải là mỗi một người trên mình đều dán vào một cái nhãn mác, tự mình không nhìn thấy, nhưng những người khác đều có thể thấy.
46
Khang Đằng:
Em có một loại dự cảm, anh đang ở bên cạnh em.
Cho nên em đã nghĩ ra tất cả biện pháp tìm thấy anh.
Nhưng đáng tiếc, em vẫn ngốc nghếch giống như trước.
47
Ngày mùng 4 tháng 11 năm 2006
Tôi không nghĩ tới sẽ có một ngày như thế.
Trên thế giới thật sự có chuyện trùng hợp như thế sao? Em đột nhiên đến trường học của tôi, trường học lớn như vậy cố tình lại gặp.
48
Ngày mùng 5 tháng 11 năm 2006
Tôi dùng không ít thời gian tiêu hóa những chuyện đã diễn ra trước đây cùng với chuyện hiện tại đang xảy ra.
Tề Nhạc Tư, ba chữ này khiến tôi cảm thấy bất lực trước nay chưa từng có.
49 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khang Đằng:
Lần sau em sẽ cầm theo thư đến tìm anh.
50
Ngày mùng 7 tháng 11 năm 2006
Ngày hôm nay không thấy em, rất tốt đẹp.
Tôi lại bắt đầu suy nghĩ một vài vấn đề đối với người khác mà nói tựa hồ không có chút ý nghĩa nào.
51
Khang Đằng:
Hôm nay nhìn vẻ mặt của anh, em không nhịn nổi mà bật cười.
Anh không ngờ rằng em sẽ đứng ở ngoài thư viện chờ anh phải không?
Lần trước nhìn thấy anh sau đó quên hỏi thăm tin tức của anh, kết quả chính là khi em nhớ tới anh phát hiện muốn gặp lại anh chỉ có thể đi đến trường học của anh tìm người như mò kim đáy biển.
52
Ngày 11 tháng 11 năm 2006
Tề Nhạc Tư rốt cuộc là hạng người gì? Vấn đề này tôi thực sự nghĩ không ra.
Trong hai năm này em đã gặp những chuyện gì?
Trước đây khi viết thư cho nhau em vẫn luôn là thằng nhóc ngốc gì cũng không hiểu, cảm giác có chút yếu đuối, mấy lần tiếp xúc gần đây với em, em đã thay đổi hoàn toàn.
53
Khang Đằng:
May quá hôm nay chờ được anh, không thì lần sau có lẽ phải chờ rất lâu.
Em phát hiện em bây giờ quả thực giống như người đưa thư, trước đây có thể gửi thư, hiện tại cũng chỉ có thể tự mình đưa tới, những bức thư đó anh đọc chưa?
Gần đây thời tiết ngày càng lạnh, đây là năm đầu tiên anh sống ở đây phải không, thành phố anh từng sống có lẽ không lạnh như thế này?
Đưa khăn len quàng cổ cho anh không biết anh có quàng không, có lẽ là tùy sở thích của anh, nhưng mà em đây lại rất muốn tặng cho anh.
54
Tề Nhạc Tư:
Như em mong muốn, hồi âm cho em.
Nhưng hi vọng em không nên hiểu lầm, anh không phải đang ám chỉ em cái gì, chỉ là muốn nói, chúng ta căn bản không phải là người cùng một thế giới, sự kiên trì của em cũng cũng không có chút ý nghĩa nào.
55
Khang Đằng:
Em phát hiện ra anh anh đó thật sự là. . . em nên lấy từ gì hình dung đây? Khẩu không đúng tâm?
Anh vừa nói muốn em đừng đến làm phiền anh, rồi lại vừa viết thư lại cho em.
56
Ngày 17 tháng 12 năm 2006
Em đã mười ngày không xuất hiện.
Con người - loài sinh vật này thật kỳ lạ, cả ngày nghĩ bậy nghĩ bạ, bởi vì một chút chuyện nhỏ liền có thể ảnh hưởng tâm tình.
57
Khang Đằng:
Hơn nửa tháng không gặp nhau, cảm giác tựa như đã một năm không gặp.
Khi anh nhận được phong thư này có thể sẽ cảm thấy được em đang bày ra bộ mặt đần thối, kỳ thực cũng không sai, lần thi tháng này của em, thành tích giảm xuống mức kinh khủng.
58
Tề Nhạc Tư:
Phải nói rõ trước, hồi âm cho em cũng không phải muốn an ủi em.
Có lúc anh thật không biết em đến cùng đang suy nghĩ gì. Có cuộc thi thì phải học tập cho giỏi, cả ngày chạy tới nơi này, lo mình có thừa thời gian học tập sao.
59
Ngày 25 tháng 12 năm 2006
Không kịp đưa thư, cuối cùng lại mở ra cuốn nhật ký phủ đầy bụi đã lâu, sau lưng mẹ tôi lén lút viết nhật ký.
Tôi quyết định quyển nhật ký này từ nay sẽ gọi là 《Ghi chép những việc đại sự của tôi và Khang Đằng 》, tiện tay lật qua lật lại, chỉ có mấy trang nhật ký đều là chuyện có liên quan đến anh ấy.
60 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày 31 tháng 12 năm 2006
Người như Tề Nhạc Tư, từ khi mới bắt đầu tôi đã không nên phản ứng lại em.