21
Khang Đằng:
Cuối cùng anh cũng hồi âm rồi!!!
Khoảng thời gian này vẫn luôn không nhận được thư của anh, em lo lắng gần chết.
Anh gặp phải chuyện rắc rối gì sao? Em có thể giúp một tay không?
Có lẽ anh không biết, khoảng thời gian này mỗi ngày em đều đến phòng nhận thư nhà trường xem có thư của em không, hòm thư dưới lầu nhà em cũng mỗi ngày đều bị em nhìn chằm chằm, nhưng sau đó em mới nhớ ra, anh chưa từng gửi thư về nhà em, chắc là anh không biết địa chỉ này.
22
Ngày mùng 2 tháng 6 năm 2004
Tề Nhạc Tư viết thư đến tần suất ngày càng cao, cũng không quan tâm tôi có hồi âm hay không, cứ cắm cúi gửi về bên này.
23
Tề Nhạc Tư:
Nhìn thấy em tâm tình kích động viết xuống sự quan tâm quan tâm với anh, thật cảm thấy có lỗi.
Thời gian trước không liên lạc với em là bởi vì anh đại diện cho trường đi ra ngoài trao đổi một quãng thời gian, không ở trường học, đương nhiên là không nhận được thư em gửi.
24 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khang Đằng:
Ôi lại đến mùa hè, thật nóng quá đi!
Hai ngày nay em có một tí xíu không vui, bởi vì sắp cuối kỳ, đến khi nghỉ hè em nên gửi thư về đâu cho anh nhỉ?
Lần trước nghỉ đông toàn bộ kỳ nghỉ không nhận được thư của anh, cũng không có cách nào gửi thư cho anh, làm cho em tứ chi vô lực sinh không thể luyến* QAQ.
25
Ngày 21 tháng 6 năm 2004
Cuộc đời của tôi kết thúc.
Cuộc sống của tôi từ đây cũng không còn ý nghĩa.
Người kia chết rồi, chết ở trước mặt tôi, đột ngột như thể là pháo hoa được nổ vào một đêm bình thường đến độ chẳng ai thèm chú ý đến.
26
Khang Đằng:
Gần đây anh có khỏe không?
Khoảng thời gian này vẫn luôn chưa nhận đươc thư của anh, có phải là em lại chọc giận anh làm anh chán ghét?
Có phải là lần trước em nói cái gì kỳ quái cho nên anh không vui?
Vậy đầu tiên em muốn nói lời xin lỗi với anh, thật sự thật sự rất rất xin lỗi.
27
Khang Đằng:
Mùa hè trôi qua một nửa, vẫn không nhận được thư hồi âm của anh.
Khoảng thời gian này mỗi ngày em đều suy nghĩ nhất định là em đã làm chuyện gì anh không thích, nên anh mới không để ý tới em nữa, nếu như anh đang đọc bức thư này, em muốn nói với anh một lời xin lỗi.
28
Ngày 19 tháng 8 năm 2004
Ngày hôm nay vẫn không nhận được thư của Khang Đằng.
Đã hơn hai tháng, không biết nguyên nhân là gì.
Vì sao lại biến thành như vậy chứ? Đến cùng tôi đã làm chuyện gì chọc giận anh ấy chán ghét cơ chứ?
Bản thân tôi cũng thật đáng ghét, lo được lo mất, hoảng hoảng hốt hốt, mỗi ngày chỉ cần rảnh rỗi sẽ nghĩ đến anh ấy, nghĩ đến đau cả đầu.
29
Khang Đằng:
Lại một tháng, em vẫn chưa nhận được thư hồi âm của anh.
Tháng này 《 thiếu niên sáng tác》 không có bài viết của anh, mấy năm qua đây là lần đầu.
30
Ngày 22 tháng 9 năm 2004
Chẳng qua là tôi cảm thấy không có sức lực.
Tất cả đối với tôi mà nói cũng không có sức hấp dẫn, bao gồm cả Tề Nhạc Tư kia.
31
Ngày 22 tháng 9 năm 2004
"Kẻ đem lòng yêu cao cả hơn kẻ được yêu, vì cái thần ẩn trong kẻ yêu người chứ không phải ở người được yêu - có lẽ đó là tư tưởng tế nhị nhất mà cũng mai mỉa nhất tự cổ chí kim là nguồn gốc nảy sinh mọi thủ đoạn xảo quyệt và lạc thú thầm kín nhất của ái tình.
32
Ngày mùng 2 tháng 11 năm 2004
Tất cả mọi người đều là tên lừa đảo.
Từ lúc tôi có thể nhận thức được đã sống trong thế giới của những lời nói dối, sinh mạng sơ sinh đối với nhân sinh và thế giới tốt đẹp được chiến mã tích lũy năm này qua tháng khác lại trở thành một câu chuyện khiến người ta chê cười.
33
Ngày 25 tháng 3 năm 2005
Mùa đông phải cất bước đi.
Mấy ngày trước mẹ tôi gọi điện thoại đến nói bà ta chuẩn bị nhập cư.
Tôi biết, bà ta chỉ muốn thông báo cho tôi một tiếng thôi, cũng không có ý muốn đưa tôi cùng đi, coi như là, ta không thể cùng đi với bà.
34 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày mùng 3 tháng 5 năm 2006
Kì thi tốt nghiệp trung học đã tới gần ngay trước mắt, chuyện này quá khó mà tin nổi.
35
Khang Đằng:
Khi thư đến nơi, chắc anh cũng chuẩn bị thi tốt nghiệp trung học nhỉ?
Không biết anh dự thi đại học nào, cũng không biết cuộc sống bây giờ của anh thế nào.
36
Ngày mùng 9 tháng 6 năm 2006
Thi đại học kết thúc, tương lai đi về nơi đâu tôi cũng không biết.
Nhưng bây giờ, cuối cùng tôi cũng bắt đầu tin vận mệnh thích nhất là đùa cợt người khác.
37
Ngày 15 tháng 6 năm 2006
Tôi mua một bó hoa, thừa lúc không có người cắm vào trong hòm thư nhà em ấy.
Một bông bách hợp lẻ loi ló đầu ra thăm dò nhìn ngắm thế giới bên ngoài, đợi chủ nhân của nó trở về đưa nó đi.
38
Khang Đằng:
Bắt đầu từ phong thư này thật sự đã không còn cách nào gửi những bức thư của em ra ngoài nữa, anh tốt nghiệp, địa chỉ này từ đây chân chính mất hiệu lực.
39 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày 21 tháng 6 năm 2006
Đôi khi tôi cảm thấy cuộc đời thật giống như một vở kịch.
40
Khang Đằng:
Mới vừa gọi điện thoại đến chính là anh sao? Vang lên ba tiếng, sau khi em chạy tới nhấc điện thoại lên nghe người bên kia không nói lời nào, Khang Đằng, là anh sao?
Anh nhất định không tưởng tượng nổi tâm tình của em lúc đó, dường như không gian bên người em cũng dừng lại, em thậm chí không dám lớn tiếng hô hấp, sợ sẽ quấy nhiễu đến sự trầm mặc của anh.
Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 12