1
"Xèo…”
Lăng Tịch đem trứng gà đảo đều bên trong chảo, sau đó cầm sạn cẩn thận xào trứng gà.
“Ba, thơm quá. ”
Một đôi tay từ phía sau ôm thắt lưng nam nhân, phà hơi thở ấm áp lên tai nam nhân, nam nhân mẫn cảm rụt lui cổ, nhỏ giọng trách cứ một tiếng.
2
"Ba. . . "
Bạch Tiểu Hàn buông đôi đũa trong tay, cẩn thận liếc xem nam nhân một cái. Như là muốn nói cái gì, rồi lại ngượng ngùng. Nam nhân mở tờ khăn giấy lau khóe miệng bị dính bẩn của Tiểu Hàn, ôn nhu hỏi nói:
"A, làm sao vậy?"
"Người cũng nên lau sạch cằm, râu còn dính kia.
3 Nam nhân làm quản lý kho hàng tại một siêu thị không lớn, công tác mỗi ngày là phân hàng, kiểm kê hàng hóa, mặc dù là dùng sức để kiếm sống, nhưng siêu thị này là không rộng, việc đơn giản, cho nên nam nhân công tác ở đây cũng coi như thanh nhàn, cũng không phải rất vất vả.
4 Nam nhân cười sờ sờ đầu Bạch Tiểu Hàn, lấy giấy bút đi vào kho hàng bên trong kiểm kê hàng hóa chồng chất, xem cái gì vậy cần bổ sung nguồn cung cấp, cái gì bảo đảm chất lượng đến kỳ hạn, sau đó lại đem chúng ghi lại.
5
"Trình, tìm người thu mua cái siêu thị nhỏ kia, thuận tiện, đem ngôi nhà nam nhân ở đó cũng mua luôn"
Giọng thật lạnh lẽo
"Ta thật ra muốn nhìn xem hắn mang theo cái tên ngu ngốc có thể đi nơi nào.
6
"Tiểu Hàn, làm đi. "
Đợi gân cốt thư giản hơn Lăng Tịch đè lại tay Bạch Tiểu Hàn khoát lên trên vai mình, đem Bạch Tiểu Hàn kéo ngồi ở bên cạnh.
7 Ngày hôm sau nam nhân đem Bạch Tiểu Hàn đưa đến trường học bằng xe buýt, lại đi vòng vèo một hồi mới đến siêu thị. Từ xa đã thấy bên ngoài siêu thị có rất nhiều người, những người đó tựa hồ đang bàn cái gì, tiếp theo, lại có người mang cái thang đi ra, để leo lên tháo bảng hiệu siêu thị.
8 Lăng Tịch thuê 1 phòng, là nhà cũ cải biến thành 3 gian cho thuê, diện tích nhỏ, tiền thuê cũng không rẻ. Nhưng nơi này giao thông rất thuận tiện, gần chỗ làm việc còn cách trường Bạch Tiểu Hàn không quá xa, cho nên mới khẽ cắn môi thuê phòng này.
9 Suy nghĩ trong chốc lát vẫn là không có gì rõ ràng, Lăng Tịch cũng không có lại tiếp tục khó xử chính mình, đem báo bỏ một bên, vào phòng bếp chuẩn nấu cơm, vừa làm vừa nghĩ nên đi nơi nào tìm phòng ở, vốn tìm được phòng ở liền không dễ dàng, lại thế nào trong vòng hai ngày đi ra ngoài.
10 Không có nghỉ ngơi, Bạch Tiểu Hàn ở nhà trông hành lý, Lăng Tịch thì chạy đi xuống lầu kêu xe ba bánh lại đây, sau đó đem hành lý tất cả đều chất lên xe mang theo Bạch Tiểu Hàn đi đến nhà Trọng Thần.
11
"Khụ. . . Tiểu Hàn đừng làm loạn. "
Lăng Tịch có chút xấu hổ cự tuyệt Bạch Tiểu Hàn, không nghĩ tới, Bạch Tiểu Hàn tự nhiên trước mặt Trọng Thần lại yêu cầu như thế.
12 Ngày hôm sau thức dậy Lăng Tịch phát hiện không có Trọng Thần trong phòng. Bất quá trên bàn lại có để đồ ăn còn ấm, bên cạnh là một tờ giấy. . .
13
Khi Lăng Tịch tỉnh lại trước mắt là một mảnh tối đen, mắt bịt kín hai tay cũng bị trói ra phía sau.
Sao lại thế này? Ban đầu thật sợ hãi nhưng sau đó cẩn thận tự hỏi hiện tại tột cùng là chuyện gì xảy ra.
14
"Hư! Im lặng vậy. "
Người kia cũng không trả lời câu hỏi của nam nhân, mà là lấy tay để trên môi như làm động tác im lặng. Theo sau, miệng nam nhân bị cưỡng chế mở ra một cái khăn nhét vào, làm cho nam nhân không phát ra âm thanh gì.
15
Chương mười lăm
Không biết qua bao lâu, nam nhân mơ hồ nghe được bên cạnh có người kêu tên của mình, cố hết sức mở mắt, đã nhìn thấy căn phòng có chút quen.
16
Phải mau chóng rời đi. Lăng Tịch gắt gao kéo hai vạc áo lại cùng nhau, nguyên bản đôi mắt sáng ngời giờ phút này có vẻ có chút ảm đạm.
Qua không bao lâu, Trọng Thần lại đi đến, trên tay của hắn, đang cầm một chén cháo đậu xanh.
17
Mệt chết đi. Lăng Tịch mỏi mệt mở to mắt, lưng hơi đau, có chút chua xót. Lát sau, nghe tiếng bước chân ngoài phòng truyền đến, cửa phòng mở, Bạch Tiểu Hàn kêu lên
"Ba, người khỏe chưa?"
Bạch Tiểu Hàn buông cặp, từ trong túi lấy ra một cái kẹo đưa tới trước mặt nam nhân,
"Ăn kẹo, ăn sẽ không đau.
18
Ở nhà nghỉ ngơi suốt ba ngày, Lăng Tịch mới dần khôi phục lại.
Mấy ngày nay Trọng Thần mỗi ngày đều lại đây, một ngày 3 bữa cơm đều là hắn giúp chuẩn bị.
19 Rất nhanh, thang máy liền tới tầng cao nhất. Lăng Tịch đi theo người kia tới một cái cửa gỗ đóng kín, đứng chờ người kia đi vào thông báo. Đợi chốc lát sau, nam nhân bị gọi đi vào.
20
"Như thế nào? Cần ta giúp không?"
Nói xong, đưa tay làm bộ phải giúp nam nhân đem gói to gì đó lấy ra.
"Ta tự mình làm"
Nam nhân nhấp nhấp cánh môi khô, đưa tay vói vào cái túi giấy.