1 Văn Nghiễn ngồi ở trên ghế, lông mày nhíu chặt lại, anh dùng cùi chỏ đụng đụng Trịnh Tự ở bên cạnh đang múa bút thành văn, nhỏ giọng hỏi hắn:
“Ngươi có ngửi thấy mùi gì hay không?”
Trịnh Tự mơ hồ nhưng vẫn là ngửi ngửi thử:
“Đâu có mùi gì đâu?”
Không đúng, trong không khí rõ ràng tràn ngập mùi hương gì đó vừa thơm vừa ngọt.
2 Sờ? Sờ nơi nào? Sờ cái gì? Còn không đợi Văn Nghiễn phục hồi tinh thần lại thì Bạch Đào đã lại gần Văn Nghiễn, cầm lấy tay anh hướng lên trên gáy của mình
Dưới tay là một mảng da thịt ấm áp nhẵn nhụi lại còn mềm mại, thật giống như đậu hũ non
Văn Nghiễn nhịn không được sờ sờ một chút, da thịt sau gáy vốn là mẫn cảm, cả người Bạch Đào đều nổi lên ngứa ngáy.
3 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kỳ thực Bạch Đào cũng không phải là ngu ngốc, IQ của cậu không có vấn đề gì, chính là đối với tình cảm cậu hơi chậm hiểu một chút
Khả năng là cậu được người nhà, trường học bảo vệ quá tốt hoặc là số đỏ, chưa gặp phải người bụng dạ khó lường có mưu đồ với cậu nên đơn thuần cho là mỗi người mà mình gặp đều là người tốt, kể cả alpha trước mặt dẫn cậu vào phòng tình thú
Cậu còn không ý thức được một alpha mới quen dẫn omega vào phòng tình thú là một chuyện cỡ nào không hợp lý, thế nhưng Văn Nghiễn nói tìm phòng để cậu ngủ an ổn thì cậu liền tin tưởng còn cảm thấy Văn Nghiễn thật là một người tốt.
4
Văn Nghiễn đến cửa hàng tiện lợi thì chợt nhận ra mình quên hỏi Bạch Đào thích ăn cái gì, vì thế anh mua một đống lớn đồ ăn để cho cậu tùy chọn
Khi Văn Nghiễn trở lại thì bé ngoan Bạch Đào vẫn đang nằm trên giường nhìn trần nhà, nghe thấy động tĩnh lập tức ngồi dậy, hướng về phía anh nở nụ cười:
“Ngươi trở lại rồi.
5
Bạch Đào có tính cách mềm mại, căn bản sẽ không từ chối người, cậu có cảm giác Văn Nghiễn nói chuyện quái quái, nhưng lại nhìn sắc mặt anh thản nhiên, cậu liền đem nghi vấn cùng không an toàn trong lòng mình đè ép xuống
“Kia, ngươi đừng ôm chặt quá, ta sẽ không thoải mái.
6
Sáng hôm sau, Bạch Đào tỉnh dậy trước, tối hôm qua cậu bị ngất đi thế nhưng đồng hồ sinh học vẫn thành công đem cậu gọi dậy đúng giờ
Cậu mở mắt ra, đầu óc còn chưa tỉnh táo, cậu cảm thấy toàn thân trên dưới không chỗ nào là không đau nhức mệt mỏi, Văn Nghiễn vẫn còn đang ngủ, gắt gao ôm cứng cậu, Bạch Đào thử động một chút, Văn Nghiễn phát ra một tiếng nói mớ, tay cũng hơi lỏng ra chút.
7 Hack vào hệ thống của nhà trường tìm số điện thoại của Bạch Đào đối với Văn Nghiễn mà nói cũng không phải việc khó gì, bất quá anh tìm máy vi tính trì hoãn một chút, nếu không sẽ càng nhanh hơn.
8
Bạch Đào cảm giác Văn Nghiễn lúc này và tối hôm qua không phải là cùng một người, hôm nay anh rõ ràng ôn nhu hơn nhiều lắm, ngón tay ấm áp xoa bóp tuyến thể mẫn cảm ở sau gáy cậu
Thân thể Bạch Đào đều mềm nhũn ra, bán ngã vào trong lòng Văn Nghiễn, xoang mũi phát ra âm thanh rầm rì vô thức
Văn Nghiễn xoa một hồi lâu mới từ sau gáy đi bôi thuốc ở những nơi khác trên thân Bạch Đào.
9
Văn Nghiễn lấy được thời khoá biểu của Bạch Đào, nghĩ Bạch Đào nếu muốn đi thư viện, vậy anh không bằng tại thư viện ôm cây đợi thỏ tạo sự tình ngẫu nhiên gặp mặt, bằng không liền Bạch Đào lá gan này da mặt này, anh chủ động đi tìm Bạch Đào khẳng định cậu sẽ thẹn thùng không dám thấy anh, nói không chừng còn trốn tránh anh, cho nên mấy ngày nay Văn Nghiễn ngoại trừ mỗi ngày nhắn tin cho Bạch Đào nhắc cậu nhớ bôi thuốc thì cũng không chủ động tìm cậu
Văn Nghiễn tại thư viện ôm cây đợi thỏ được một tuần mới tóm được Bạch Đào mềm mềm lá gan nhỏ nhỏ
Bạch Đào xin nghỉ một tuần lễ, may mà học kỳ này khoa của cậu không phải học nhiều, cho nên Bạch Đào xin nghỉ trốn ở ký túc xá chờ vết tích trên ngươi mờ hết mới dám đi ra ngoài, trong lúc đó phải kinh hồn bạt vía tránh những bạn cùng phòng cùng những bạn học khác quan tâm hỏi han
Bạch Đào cảm thấy tâm lý của mình rất kỳ quái, mỗi ngày nhìn thấy tin nhắn Văn Nghiễn gửi đến thì cảm thấy có chút ngọt ngào, lại bởi vì Văn Nghiễn không chủ động tìm cậu mà mơ hồ thất lạc.
10
Thời điểm Văn Nghiễn đuổi tới thì phát hiện Bạch Đào đang núp ở giữa hai giá sách, bên cạnh là cửa thoát hiểm
Anh đi tới, còn chưa mở miệng gọi cậu, Bạch Đào đã bước nhanh tới bưng kín miệng của anh.
11 Hầu kết của Văn Nghiễn hơi lăn, trong nháy mắt Bạch Đào gọi anh là ca ca, anh cảm giác huyết dịch cả người mình đều dâng trào, trong đầu nhất thời trống rỗng, chấm dứt vận chuyển, chờ anh phục hồi tinh thần lại, anh đã đem Bạch Đào kéo ra khỏi thư viện.
12
Trên mặt Bạch Đào mang theo nước mắt, người lại ngốc tại chỗ, nhìn có chút ngu ngơ nhưng Văn Nghiễn lại cảm thấy cậu rất đáng yêu.
Quá một lúc cậu mới phản ứng được, gập ghềnh trắc trở nói:
“… Nào có ai truy người giống ngươi đâu?”
“Kia phải truy như thế nào?” Ngữ khí của Văn Nghiễn lập tức nghiêm túc lên, anh nhìn Bạch Đào: “Ta chưa từng truy người, ngươi dạy ta phải làm sao để truy ngươi?”
Bạch Đào nghe Văn Nghiễn nói như vậy, liền là luống cuống liền là ngọt ngào, rõ ràng tâm lý còn có chút khó chịu, khóe miệng lại không khống chế được nở nụ cười, cậu nhìn Văn Nghiễn một cái, không nói gì.
13
Văn Nghiễn làm một cái danh sách, đem địa phương có thể làm nơi hẹn hò toàn bộ đều đưa ra cho Bạch Đào chọn, nhìn cậu muốn đi đâu.
Bạch Đào nhìn danh sách một loạt các địa điểm hẹn hò lý tưởng liền cảm giác chứng không dứt khoát của mình phát tác, cảm thấy nơi này rất tốt, chỗ đó cũng không tồi, chọn tới chọn lui chọn không ra.
14 Bạch Đào ngày hôm nay chơi đến điên rồi, cùng một đám tiểu hài tử chơi từ trò này đến trò khác, mà Văn Nghiễn có lúc cùng cậu chơi, có lúc đứng ngoài cùng các vị phụ huynh nhìn Bạch Đào và các tiểu hài nhi chơi đùa.
15
Xuân sắc đầy phòng
Trên giường lớn có hai bóng người đang dây dưa, hai chân da dẻ trắng nõn quấn bên hông da màu nâu mật, bị đỉnh hướng lên trên
Trong phòng tràn đầy tiếng thân thể va chạm cùng tiếng nước dính nị rút ra cắm vào, Bạch Đào không có khí lực kêu, toàn thân cậu một chút khí lực cũng không có, tim cậu đập nhanh lợi hại, chỉ có thể từng ngụm từng ngụm thở dốc.
16
Bạch Đào cùng Văn Nghiễn tự xác định quan hệ đến hiện tại là đã qua ba kỳ động dục.
Văn Nghiễn động tác rất nhanh, sau khi Bạch Đào kết thúc kỳ động dục thứ nhất liền đi một vòng tinh tế chọn quà đến nhà Bạch Đào bái phỏng
Phụ thân Bạch Đào biết Bạch Đào có bạn trai, cũng biết người bạn trai này bồi Bạch Đào qua một kỳ động dục, ông đối với Văn Nghiễn – cái người lừa gạt con trai bảo bối của ông rất có ý kiến, chưa từng cho Văn Nghiễn một lần hoà nhã, tình cảnh dựa cả vào mẫu thân của Bạch Đào
Bạch Đào ngồi ở bên cạnh lâm vào tình thế khó xử, một bên sợ ba ba quá mức làm khó dễ Văn Nghiễn, một bên lại sợ Văn Nghiễn đột nhiên mở miệng nói muốn kết hôn sẽ làm cha cậu có thể tức đến ngất đi.