1281 Hình ảnh trước mặt Ngụy Tác tan biến, hóa thành vô số thủy tinh lưu quang. Bạch cốt cự thuyền từ tinh vực khác đến đã từ khe nứt hư không thò ta, đến không vực này, không cần dùng thuật pháp khóa chặt khí tức nữa.
1282 Trước mắt bọn Hàn Vi Vi là một màn đen, như xuyên qua dòng hắc sắc thời không, bên tai không ngừng có đạo âm lưu chuyển, khí tức khiến tất cả rùng mình lưu chuyển, Ngụy Tác còn đang giao đấu với cường giả của vực ngoại thiên ma mà họ không biết tới.
1283 "Đấy là Phù đồ của Hoang tộc?""Quả có liên quan đến bạch y đại sĩ sáng lập Thiên khung. ”Lúc lưu quang tắt hết, nhìn rõ cảnh tượng thì ai cũng chấn kinh, kích động khôn tả.
1284 Khí tức như đại dương dâng lên trong vòng mười mấy vạn dặm. Trước đó Ngụy Tác đọc được rằng cổ đại năng xuất chỉ là cường địch cách vạn dặm bị diệt, vốn cho là việc không thể tưởng tượng nổi, hiện tại gã cách hư không, một chỉ diệt hơn mười bạch cốt cự thuyền, để lại rãnh sâu cách mười mấy vạn dặm.
1285 Đại đế, là xưng hô chí cao vô thượng, từ khi Thiên khung hóa sinh đã mười lăm vạn năm thì cũng không có bao nhiêu người. Không còn là thời đại linh mạch đầy rẫy, cường giả ngao du thái hư nữa.
1286 Bạch sắc quang ảnh không phải chân thân, không có khí huyết khí tức, chỉ là một đoạn thần niệm, không hề có uy áp, nhất cử nhất động đều thập phần bình đạm.
1287 "Cảnh giới của sư tôn thì kẻ bị giáo huấn nhưng không hối cải như các ngươi vĩnh viễn không hiểu. ""Tiên cảnh chỉ ở trong lòng. "Đối diện khí tức ngút trời, Ngụy Tác càng bình tĩnh, thần sắc rất kỳ quái, những lời nói ra không rõ là thương xót hay khinh miệt.