1721 Một nữ tiên mặc váy mầu lam nhạt cùng một tên Đại La Tiên có đôi mắt dài và nhỏ cùng nhau đi xuống từ một tiên tức lâu cực kỳ sang trọng. Diệp Mặc lập tức đã nhận ra hai người này, đó chính là Tư Thạch Vũ cùng Kế Khôn đến từ Lộng Nguyệt Đế Tông.
1722 Cảm nhận được khí tức toàn thân Kế Khôn hỗn loạn, Diệp Mặc cũng không có cách nào. Hắn bỗng nhiên nghĩ đến nếu có một ngày hắn cũng mất đi người mình yêu mến thì sẽ như thế nào? Nghĩ tới đây Diệp Mặc rùng mình một cái, những chuyện như thế này tuyệt đối không được phép xảy ra.
1723 - Đệ nói đệ là Đại sư tiên đan lục phẩm? Kế Khôn có chút kích động lập lại một câu. Diệp Mặc ừ một tiếng nói: - Phải, đan dược mà đệ dùng đều là tự mình luyện chế, đệ đúng là đại sư tiên đan lục phẩm.
1724 Tô Tĩnh Văn hốt hoảng, cô tu vi thâm sâu nhất, áp lực cảm thấy được cũng là mạnh nhất. Dường như trong chốc lát, cô liền phóng ra băng đao. Còn trong khi cô phóng ra Băng đao, Cảnh Anh Ly và Ức Mặc cũng hoàn toàn trì trệ lại, không chút phản ứng gì.
1725 - Con bây giờ có thể khống chế được Lục Tiên tháp không? Một lúc lâu sau, Tô Tĩnh Văn mới tỉnh táo lại nói. Ức Mặc gật đầu nói: - Lục tiên tháp này không biết có bao nhiêu tầng cấm chế, con chỉ luyện hóa được một tầng mà thôi.
1726 - Kỳ thật tôi có chút việc riêng tư muốn nói cùng Hi Nguyệt muội muội, chỉ là… Sau khi đưa cho Diệp Mặc cùng Kế Khôn mỗi người một chén trà, thì Ninh Nga Tiên tử liền nói.
1727 - Đa tạ. Diệp Mặc ôm quyền cảm tạ, sau đó trực tiếp bước vào cánh cửa trong hư không kia. Vụ Loan thấy Diệp Mặc cứ như vậy tiến vào, thì ngược lại lại có chút khẩn trương.
1728 - Khoan đã! Một giọng nói trong trẻo đột ngột đã cắt ngang động tác của Ninh Nga Tiên tử. Lúc này Kế Khôn mới phát hiện trước mắt đột nhiên có thêm một người, một tiên nữ thoạt nhìn tuổi tác còn trẻ hơn so với cô.
1729 Kết quả đương nhiên là chẳng phát hiện ra cái gì cả, ở đây ngoại trừ nước suối mờ ảo ra, thì chỉ có sương mù lượn lờ trong không trung trên mặt Phiêu Miểu tuyền.
1730 - Hoàng Trung Lý? Diệp Mặc khiếp sợ kêu lên, hắn vẫn là lần đầu nhìn thấy một Thập đại linh căn ngoài Khổ Trúc. Hoàng Trung Lý đồng thời cũng là Thập đại linh căn, hơn nữa còn là hoa quả mĩ vị thứ nhì trong Thập đại linh căn, nhưng tác dụng của Hoàng Trung Lý lại đứng đầu trong Thập đại linh căn.
1731 Nói xong, văn sĩ trung niên này lại ném hai ngọc bài cho Diệp Mặc nói: - Đây là hai miếng độn phù, bây giờ anh bóp nát miếng màu trắng kia, là có thể ra ngoài được, hơn nữa còn là trực tiếp truyền tống ra ngoài Phiêu Miểu tiên trì.
1732 Kế Khôn nghe lời nói thú vị của Diệp Mặc, thiếu chút nữa đã phải bật cười. Nhưng sắc mặt của Lư Mang thì lại một lần nữa trở nên âm trầm. Giọng nói mỉa mai của Diệp Mặc rõ ràng như thế, ngay cả Kế Khôn cũng hiểu, thì chính kẻ bị mỉa mai là y sao có thể không hiểu được? Lư Mang vẫn luôn cảm thấy vinh quang vì cái danh hiệu Tiểu Tiên Vương, không ngờ là lúc này lại có người dùng cái danh hiệu đó để mỉa mai lại chính y, cho nên sự phẫn nộ trong lòng y không nói cũng có thể đoán được.
1733 Không gian xung quanh lập tức trở nên yên tĩnh, hai tên Đại La Tiên vây quanh Kế Khôn càng kinh hãi nhìn chằm chằm vào Diệp Mặc. Đây là cái tu vi gì chứ? Chỉ trong chốc lát thôi mà một tên Đại Chí Tiên đã giết chết một tên Đại La Tiên rồi.
1734 Bốn người nghị luận một lúc lâu sau, Diệp Mặc cuối cùng cũng đã nghe ra được một vài đầu mối, mấy vị Đại Đế không biết là vì sao mà đột nhiên đều đi tới Nguyên Động Thiên.
1735 Nếu như không thể tìm được phương pháp không cần dùng Niệm Châu mà vẫn ngăn cản được niệm lực, Diệp Mặc thà không vào Lạc Đế Sơn. Cảnh ngộ trên Thuyền U Linh trong hư không, ký ức trong hắn hãy còn mới mẻ.
1736 Hắn cũng đã được tiếp thụ đại đạo của pháp tắc thời gian trong Vấn Đạo các, nếu như lại lĩnh ngộ thời gian pháp tắc trong này, tuyệt đối sẽ bội thu. Đến chân núi Lạc Đế sơn, tốc độ của Diệp Mặc lại chậm lại, hắn chỉ có thể từng bước từng bước tiến gần đến Lạc Đế sơn.
1737 Sau khi nhảy ra khỏi Niệm cầu, Diệp Mặc mới nhìn rõ trước mặt có thêm một ngọn núi cũng hư vô mờ mịt giống như Niệm hà vừa nãy, ngọn núi đó đồng thời cũng có một tấm bia đá cực lớn, trên tấm bia đá đó còn viết Niệm sơn.
1738 Diệp Mặc nhìn 'Đế đạo tinh' một chút rồi thở ra một hơi. Lần này thực sự là đã thành một miếng 'Đế đạo tinh' rồi. Diệp Mặc dùng một chiếc hộp ngọc cất 'đế đạo tinh' vào, sau đó thì đánh lên một đạo cấm chế rồi ném vào trong Thế giới trang vàng.
1739 - Nếu như không phải là có Hi Nguyệt, thì hiện tại cậu đã bị Phiêu Miễu Tiên Trì của tôi truy nã rồi. Hi Nguyệt đích thân cầu tình với sư phụ của tôi, hiện tại cậu chỉ cần theo tôi tiến vào Phiêu Miễu Tiên Trì nói lời xin lỗi là được, nếu không… Thấy Diệp Mặc đã phát tin tức ra ngoài, thì Ninh Nga đứng ở một bên lại hừ lạnh rồi nói.
1740 - Em biết, nhưng em cũng không có hứng thú với thứ này. Diệp Mặc không để ý nói. Nói xong hắn nhìn Kế Khôn cười nói: - Cho nên em kêu Hi Nguyệt tỷ đến còn có một việc, chính là đem Đế Đạo Tinh này cho tỷ.