41 Nhà Băng Hình ThànhTrước khi vào Huyền Lang Động này, tất cả đều biết sẽ gặp nguy hiểm có khi là bỏ mạng cho nên cái chết của Tiết Bình hay một ai đang đứng ở nơi đây cũng đều như vậyBên trong Lưới Tơ Huyết Độc, mười người vẫn giữ nguyên tư thế như cũ mà nhìn Tiết Bình đã biến mất trong Lưới Tơ Huyết Độc không để lại một chút gì sự tồn tại của Tiết Bình, Lưới Tơ Huyết Độc đã khôi phục lại bình thường mà đang thu lại một cách nhanh chóng hướng tới mọi người ở trong, chẳng tốn bao nhiêu thời gian thì những hướng còn lại cũng đang bắt đầu rung động mà thu lại duy chỉ có phía trên đỉnh đầu mọi người là Lưới Tơ Huyết Độc vẫn đứng im không lên và cũng không xuống, chỉ có điều mưa tên độc nơi hướng đông đã không còn nhưng ba hướng khác vẫn duy trì đều đặn mà không có dấu hiệu ngừng nhưng đối với Vũ Thiên và những người khác đã không còn hi vọng thoát ra khỏi cái đám Lưới Tơ Huyết Độc đang bao vây này, tuy sáu người Phù Hiểu vẫn đang phòng thủ ở ba hướng còn lại nhưng cũng đã không còn bao nhiêu nguyên lực để mà duy trì phòng thủ, Tống Tân lắc đầu mà nhìn hướng Tiết Bình đã bị Lưới Tơ Huyết Độc hòa tan đang thu lại mà không tạo ra mưa tên tuy ngạc nhiên nhưng lại không để ý nữa, Tống Tân khoanh chân ngồi xuống, một pháp quyết tạo ra "lôi rồng" đã rút cạn nguyên lực của hắn bây giờ hắn và Tiêu Ngọc có lẽ là hai kẻ mạnh nhất trong mười người còn lại giống như ngọn lửa đã tắt, Tiêu Ngọc cũng giống như Tống Tân chỉ thể trầm mặc vẻ kiêu ngạo trên mặt đã thay bằng vẻ nghiêm trọng nhưng lại không thể làm gì khác ngoài nhìn mọi người rồi lại khoanh chân tại chỗ, Hoàng Phong im lặng, Vũ Thiên cũng im lặng tất cả mọi người đều trở nên im lặng nhưng trên mặt mọi người đều hiện lên vẻ khẩn trương nhưng lại không thể nào nghĩ ra được biện pháp gì để thay đổi tình hình hiện tại- Chúng ta hết hi vọng thoát ra khỏi cái đám lưới này rồi, chúng ta sẽ bỏ mạng hết ở nơi này sao! Hàng Ngư nhìn mưa kiếm lao tới mà tự than, Hàng Ngư cũng đã nhìn ra mọi người đều đang ở thế bí không còn nguyên lực để mà ngăn chặn Lưới Tơ Huyết Độc, chính Hàng Ngư cũng đang chống đỡ hướng nam nhưng đã không thể nào chống đỡ được lâu hơn chỉ có cầm chừng với chút nguyên lực còn lại- Vẫn còn Nguyệt tỷ, Nguyệt tỷ vẫn còn ở ngoài! Tiểu Bạch đã cất giọng khiến mọi người giật mình mà nhớ tới Phương Nguyệt mà ánh mắt đã bớt lo lắng mà hiện lên hi vọng vẫn khi nghĩ Phương Nguyệt vẫn còn đang ở ngoài nhưng chắc chắn sẽ tới giúp bọn họ, nhưng Tống Tân, Tiêu Ngọc trong lòng lại không hi vọng nhiều, vì hai người cũng không tin Phương Nguyệt có thể phá hủy được Lưới Tơ Huyết Độc nàyNghệ Tuyết nhìn Tiểu Bạch trên tay mình trong thấy nó vẫn không hề lo lắng gì mà vẫn đảo cặp mắt nhìn quanh tuy hơi ngạc nhiên nhưng cũng không hỏi khi Tiểu Bạch lên tiếng nói, có lẽ trong mười người còn lại nơi đây chỉ còn mình nàng là chưa tổn hao nguyên lực bao nhiêu nhưng một mình nàng cũng không thể nào thay đổi được kết cục bên trong Lưới Tơ Huyết Độc này- Mưa kiếm bên này đã ngừng, thật kỳ lạ! Hàng Ngư đã thu lại thổ nguyên lực giọng nói mang vẻ bất ngờ mà mừng rỡ nhìn mưa kiếm đã ngừng hẳn nhưng mà Lưới Tơ Huyết Độc vẫn đang di chuyển khoảng cách đã cách họ không còn bao nhiêu khi mà chỉ cách chưa đầy mười mét và đang thu lại mỗi lúc một gầnÁnh mắt mọi người đều nhìn hướng Hàng Ngư mà kinh ngạc hiện rõ trên mặt mười ngườiBên ngoài Lưới Tơ Huyết Độc hướng nam- Phiên đại nhân phía sau người dường như có một nữ tữ đang tới! Một tên tộc nhân đang đợi chờ tới lượt mình tiến vào Lưới Tơ Huyết Độc bất chợt nhìn phía sau những chiếc chân to mà cao nghều nghều của Nhện Phiên mà nhìn thấy bóng dáng một nữ tữ áo trắng thì giật mình mà thông báo với Nhện Phiên vẫn đang điều khiển Lưới Tơ Huyết ĐộcNhện Phiên hơi ngạc nhiên với lời nói của tên tộc nhân với bản thể nhỏ hơn lão mà nhìn xuống hắn nhưng lão lại không thể nào xoay chuyển bản thể to lớn của mình mà nhìn hướng đằng sau mình vì lão đang phải điều khiển Lưới Tơ Huyết ĐộcNhện Phiên chỉ gật đầu với tên tộc nhân vừa thông báo mà trầm ngâm rồi liền thay đổi thân thể trở lại hình dáng Nhân tộc mà nhìn bóng dáng nữ tữ đang ở khoảng cách còn xa không nhìn rõ là ai nhưng rất nhanh bóng dáng nữ tữ áo trắng như hồn ma vất vưởng đã xuất hiện mỗi lúc một rõ khiến Nhện Phiên trong lòng dâng lên lo lắng bất an, khi bóng dáng nữ tữ đã tới gần chỉ cách khoảng một trượng ánh mắt Nhện Phiên đã kinh sợ mà hiện lên, "không nghĩ là yêu nữ này chẳng lẽ thiếu chủ đã gặp nguy" Nhện Phiên lại tự mắng thầm trong lòngPhương Nguyệt ánh mắt lạnh lùng nhìn thân thể Nhân tộc của Nhện Phiên những sợi tơ từ thân thể phủ huyết độc của lão vẫn cắm vào Lưới Tơ Huyết Độc nhưng đã giảm bớtPhương Nguyệt lại bước nhanh mà tiến về phía Nhện Phiên dường như cũng không hề để ý tới sự tồn tại của Nhện Phiên hay những tộc nhân Nhện tộc phía sau khiến Nhện Phiên phải ra lệnh cho đám Nhện tộc phía sau- Các ngươi tiến lên ngăn chặn yêu nữ đó cho ta!Đám Nhện tộc tộc nhân phía sau Nhện Phiên đã không còn lại bao nhiêu chỉ còn lại khoảng năm mươi nhưng vì bản thể to lớn của chúng nên nhìn từ trên xuống cứ nghĩ số lượng phải rất nhiều, tiến ra lệnh của Nhện Phiên đã dứt đám tộc nhân liền hướng Phương Nguyệt mà lao tới nhưng cho dù bản thể của chúng có to gấp đôi Phương Nguyệt nhưng cũng không làm gì được nàng, Phương Nguyệt vẫn hướng về Lưới Tơ Huyết Độc nơi mà Nhện Phiên đang chắn trước mà mặc đám Nhện tộc tộc nhân đang tiến tới để ngăn cản nàng chỉ là thân thể nàng lại thay đổi mà chuyển sang băng thể khi đám Nhện tộc tộc nhân còn cách nàng mấy thước thì đã bị hàn khí từ thân thể nàng tản mát ra mà chấn cho hóa băng hàn khí nhập thể thể chết tại chỗ, bước chân nàng vẫn không ngừng mà càng vẫn tiến bước tới Nhện Phiên, bản thể bị đóng băng của đám Nhện tộc tộc nhân tự động bị dạt sang một bên mà không rõ nguyên nhân, chẳng mấy chốc số lượng tộc nhân Nhện tộc đang chặn nàng đã không còn lại bao nhiêu mà chỉ còn vài tên chỉ là rất nhanh những tên còn lại cũng đã đi theo những tên khác mà chỉ còn lại Nhện Phiên đang lặng thinh mà tự nói một mình:- Lưới Tơ Huyết Độc lần này chẳng lẽ lại thất bại bởi đám Nhân tộc này!Phía sau Nhện Phiên vẫn còn hai hàng Nhện tộc tộc nhân đang gia cố Lưới Tơ Huyết Độc nhưng bây giờ trong mắt bọn chúng đều đã hiện lên sự kinh sợ đến tột độ bản thể không ngừng run rẩy mà nhìn những tộc nhân khác đã hóa băng mà chết ánh mắt đều nhìn Nhện Phiên nhưng mà vẫn phải tiếp tục gia cốNhện Phiên nhìn nữ tữ áo trắng như là một nữ thần băng lạnh nhìn mình khiến Nhện Phiên không khỏi trùng bước tuy không muốn tiến lên ngăn cản nhưng lại không thể, khi nghĩ tới lời dặn của Nhện Lục với lại chính lão cũng đang lo sợ Nhện Lục đã chết nếu là sự thật chỉ sợ cái mạng của lão khi quay về tộc cũng khó mà giữ với tộc trưởng cho nên Nhện Phiên chỉ còn cách ngăn chặn Phương Nguyệt để Lưới Tơ Huyết Độc giết chết đám Nhân tộc đang ở bên trong chờ chết, thân thể Nhện Phiên lại thay đổi mà quay lại bản thể của mình nguyên lực từ bản thể tản mát ra đã không còn mạnh mẽ như trước những sợi tơ đang cấm vào Lưới Tơ Huyết Độc đã được rút lại khiến cho tốc độ thu của Lưới Tơ Huyết Độc liền trở nên chậm rất nhiều- Chỉ cần giữ chân ngươi thêm một chút thì đám Nhân tộc phía trong chắc chắn sẽ chết! Nhện Phiên quan sát Lưới Tơ Huyết Độc rồi hiện lên chút hi vọng mà tiến nhanh ngăn chặn Phương Nguyệt tuy biết Phương Nguyệt rất mạnh nhưng Nhện Phiên cũng không tin nàng lại mạnh đến mức có thể một kích đánh bay lão Nhện- Ta sẽ không để yêu nữ ngươi cứu chúng!Phương Nguyệt lạnh lùng nhìn Nhện Phiên tự nói, rồi bước đi rầm vang hướng nàng mà tới định dùng thân thể to lớn để áp chế nàng"Độc tơ kiếm"Đó là một thanh kiếm tơ nhưng nó lại được phủ một lớp huyết độc được Nhện Phiên điều khiển bởi một sợi tơ dẫn truyền mà hướng Phương Nguyệt chém mạnh, Phương Nguyệt nhìn "độc tơ kiếm" cùng bản thể Nhện Phiên đang hướng tới mình nhưng vẫn bình tĩnh mà không lên tiếng chỉ hành động cánh tay băng thể của nàng hướng Nhện Phiên cùng thanh độc tơ kiếm, khiến Nhện Phiên phải kinh ngạc khó hiểu không biết Phương Nguyệt định làm gì nhưng rất nhanh mắt mở to mà lẩm bẩm như không tin vào những gì mình đang thấy bản thể đang bay tuy bay về một hướng nhưng mà trong đầu chỉ còn vài chữ "mạnh, yêu nữ này rất mạnh" vì khi cánh tay băng Phương Nguyệt hướng về phía Nhện Phiên chỉ thấy độc tơ kiếm của Nhện Phiên đã bị gãy nát mà vỡ vụn thành từng mãnh khi bị đóng băng còn bản thể Nhện Phiên không thể cử động bản thể như có một lực gì đó chèn ép khiến bản thể lão chảy máu và rồi như là một bông bóng bị một lớp băng mỏng bao phủ mà bị ném đi như ném một chiếc bánh, Nhện Phiên bây giờ giống như Tiểu bạch lúc trước chỉ là nơi mà Nhện Phiên bị ném đi lại không hề có một gốc cây nào đỗ ngã hay gãy nát vì đều đã bị Lưới Tơ Huyết Độc khi thu lại mà ủi mất nhưng cuối cùng bản thể Nhện Phiên cũng đã ngừng lại mà ở ngoài bán kính Phương Nguyệt ba mươi mét ở những gốc cây che chắn bản thể bị phủ băng cũng đã không còn nhưng mà những vết máu đã xuất hiện trên bản thể Nhện Phiên.
42 - Được rồi chúng ta cũng nên rời nơi này mà tiến tới Lang tộc! Tống Tân lên tiếng rồi bước đi phía sau Phương Nguyệt, những người còn lại ngơ ngác nhìn nhau rồi cũng lần lượt tiến ra khỏi nơi này vì vẫn còn hơi bất ngờ trước những gì đang diễn raPhương Nguyệt ngừng lại nơi Lưới Tơ Huyết Độc hướng bắc bị đóng băng này mà tạo ra một cánh cửa băng rồi tiến ra ngoài ánh mắt nàng chỉ nhìn xung quanh một lượt rồi tiến thẳng, chỉ là đám người Tống Tân từ trong tiến ra hướng này thì không khỏi lắp bắp miệng mà không ai lên tiếng chỉ nhìn quanh những cái xác Nhện đã đóng băng rồi tiến về nơi cái xác Nhện to nhất mà tiến bước theo sau Phương Nguyệt.
43 Cách Nhị Cổ Thụ hướng bắc một nơi nào đó trong Huyền Lang Động này, từ trên cao nhìn xuống chỉ là một màu xanh, phía trong rừng cây này là một nhóm gồm mười một người ba nữ, tám nam đều ngồi khoanh chân mà nhắm mắt sắc mặt từng người đều đã bình thường trở lại, đều ngồi cách nhau một khoảng xung quanh mười một người chính là những đám cây cao phủ xung quanh từ xa nhìn tới rất khó nhận ra nơi này có người, ngay chỗ tam nữ đang khoanh chân còn có một tiểu thú thân thể bị đóng băng chỉ chừa mỗi cái đầu với cặp mắt đang nhìn những nam tử đang nhắm mắt nhưng nó cũng chỉ im lặng.
44 Phía trước nơi đám người Vũ Thiên đang hướng tớiNơi này có một đôi nam nữ, nam tử da ngâm mang một chiếc khố nâu dày thân thể cường tráng, nữ tử xinh đẹp chỉ vận một miếng vải quấn ngang ngực cùng với chiếc quần bó sát, hai người đều đang kinh ngạc mà nhì...
45 - Nhân tộc!Đôi nam nữ Lang tộc nhìn nhóm Vũ Thiên từ đâu xuất hiện mà tự nói nhỏ, nữ tữ Lang tộc đã đi tới cạnh sói xám đang nằm ở gốc cây đã quay trở lại nam tử lúc nãy mà đứng gần, hai người đứng cạnh nhau mà nhìn trung niên nam tử cùng nhóm Vũ Thiên mà không lên tiếng chỉ có đề phòng trong ánh mắt hai người liền hiện lên chút lo lắng nhưng lại nhìn Tiểu Bạch trong lòng Phương Nguyệt mà hơi ngạc nhiên.
46 Tam nữ lặng im, Phương Nguyệt lại cúi đầu nhìn Tiểu Bạch đang tròn xoe mắt mà lắng nghe tứ nữ có khi mắt nhắm mắt mở nghe được câu có câu không nhưng lại không hề chen vào, Nghệ Tuyết nhìn Lang Cơ mà hỏi- Sáu chữ này là sao Cơ muội- Để lấy được Lữ Tình Thụ chỉ có thể trong chờ vào sáu chữ này Lữ Tình Hợp hay là Lữ Tình Tan đều chỉ trong vào hai chữ gọi là tình yêu, tình yêu thật lòng tình yêu vĩnh hằng, tình yêu giả dối tình yêu đau khổ!Lang Cơ nhìn tam nữ mà giải thích chỉ là tam nữ có vẻ vẫn chưa hiểu rõ ý của Lang Cơ là gì khiến cho đám nam tử Vũ Thiên phía sau cũng không hiểu rõ lắm với lời nói của Lang Cơ chỉ có Lang Hoàn dẫn đường đi trước thân thể có chút run mà miệng lẩm bẩm vài chữ chỉ mình hắn nghe "truyền thuyết Lữ Tình Thụ nó có tồn tại hay không hay chỉ là lừa đời vì sao chỉ còn lại sáu câu lưu truyền mãi đến bây giờ, hợp và tan, ta và nàng sẽ là hợp hay là tan"- Cơ muội vậy là sao, ta thật không hiểu là muội đang nói gì!Nghệ Tuyết vẻ mặt ngây ra một chút rồi khó hiểu nhìn Lang Cơ mà hỏi cắt ngang ánh mắt say đắm nhìn Lang Hoàn của nàng, Phương Nguyệt vẫn im lặng, Phù Hiểu như hiểu ra chút gì đó như còn mơ hồ không rõ chỉ mà nhìn Lang Cơ đợi nàng trả lời- Để lấy được Lữ Tình Thụ thì cần phải là một nam và một nữ nhưng với một điều kiện đó là đôi nam nữ đó phải thật lòng trong tình yêu đó là phải yêu nhau thật lòng không chút dối gạt thì Lữ Tình Thụ sẽ tự động rời khỏi mặt đất mà mặc cho đôi nam nữ đó thu lấy còn nếu như còn tồn tại một ít giả dối dù chỉ là một ít thì nó sẽ không bao giờ rời khỏi mặt đất sẽ không bao giờ rời khỏi mặt đất, mỗi một cặp đôi chỉ được thử một lần một lần duy nhất mà không có lần thứ hai, nếu vi phạm cặp đôi đó chắc chắn sẽ phải hứng chịu lấy lời nguyền của Lữ Tình Thụ!- Cái điều kiện nàyTam nữ không lên tiếng thì Tống Tân đã tư lự mà tự nói, trong lòng mọi người lại nhớ tới lúc khi chưa tiến vào Huyền Lang Động vẫn chưa hề nghe bất kỳ trưởng lão hay chưởng môn nói về cái điều kiện quái quỷ này khi hái Lữ Tình Thụ, bây giờ nghe Lang Cơ nói vậy mọi người liền rơi vào yên tĩnh vì nếu như thế Lữ Tình Thụ bọn họ đã không thể nào mà lấy được- Nếu như vậy thì trực tiếp nhổ nó lên như thế thì đâu cần phải rắc rối như vậy!Nghệ Tuyết tức giận có chút khó chịu với cái điều kiện quái dị mà không tin mà nàng liền định dùng bạo lực với Lữ Tình Thụ, Lang Cơ lắc đầu nhìn nàng mà giải thích:- Nếu làm thế thì gốc Lữ Tình Thụ đó cũng không thể nào dùng được vì nó sẽ héo úa mà nhanh chóng mục nác mà trở nên vô dụng có khi chính tỷ lại phải hứng chịu lời nguyền của nóNghệ Tuyết không khỏi lắp bắp mà không lên tiếng nàng không nghĩ là Lữ Tình Thụ nó lại độc ác như vậy nó lại ban tặng cho nàng một lời nguyền chỉ vì nàng có ý định nhổ nó- Tuyết tỷ tỷ, tỷ đang sợ, há há!Tiểu Bạch nhe răng ngoác miệng cười nhìn Nghệ Tuyết đang tái mặt khi nghe nói tới lời nguyền mà nói khiến Nghệ Tuyết tức giận mà nhìn Tiểu Bạch trừng mắt tỏ vẻ không sợ nói cứng:- Ta nhất định sẽ nhổ nó cho đệ xem!- Ừm, tỷ nhổ nó rồi nhớ cho đệ dùng, hà hà!Tiểu Bạch ranh mãnh mà nhìn Nghệ Tuyết đang nói cứng mà tiếp lời khiến Lang Cơ bật cười mà định tiếp lời nói vui không để ý tới những gì mình mới nói nhưng giọng trầm bổng của Lang Hoàn đã vọng bên tai mọi người:- Tới rồi!Mọi người liền tới gần Lang Hoàn đã ngừng lại mà ngạc nhiên nhìn theo ánh mắt hắn về phía trước cách mọi người đang quan sát khoảng mười mét nhưng lại nhìn không rõ vì khoảng cách quá ra cũng như tàn cây che phủ xung quanh khiến ọi người chỉ thấy được len lói vài bóng dáng đang di chuyểnPhía trước mọi người cách nơi đang nhìn hướng tới nơi này đó có khoảng mười tám người trong đó có chín nam chín nữ chỉ ở khoảng mười chín hai mươi đều xếp xen kẽ nhau, cứ một nam là một nữ đứng chung đồng nghĩa là từng cặp, phía trước mười tám người là một hàng sáu lão giả đều san sát tuổi nhau đã ngoài sáu mươi ánh mắt nghiêm nghị của sáu lão giả đều nhìn hai trung niên nam nhân kém hơn các lão một con giáp, hai trung niên nhân lại đang nhìn phía trước mặt mình là một kết giới màu trắng phủ quanh chỉ cần chạm tay vào liền bắn ngược trở lại nó giống như là một bức tường trong suốt phía trong kết giới lại là một hồ nước trong xanh như nước biển nhưng lại không hề thấy được đáy hồ nước, chính giữa hồ nước lại là một đảo nhỏ được hồ nước vây quanh từ chỗ hai trung niên một mang áo lục bảo, một mang áo hoàng lam nhìn vào đảo nhỏ trong hồ nước khoảng cách không gần cho nên nhìn đảo nhỏ như một cây nấm xanh tốt.
47 Cách Huyền Đảo một khoảng giọng nói của Nghệ Tuyết đã vang lên vì nàng nhìn mãi vẫn chẳng nhìn rõ được xung quanh nên nhìn Lang Hoàn mà yêu cầu:- Lang Hoàn huynh tiến gần thêm chút nữa đi đứng xa như vậy làm sao nhìn rõ được mặt mũi bọn họ nơi đó như thế nào!Lang Hoàn nhìn nàng mà lắc đầu rồi lên tiếng:- Tộc trưởng cùng sáu vị trưởng lão trong tộc đứng đó nếu tới quá gần sợ là họ sẽ phát hiện ra các người- Hai trung niên nhân đứng gần kết giới chắc là ta hai tên cầm đầu lần vào Huyền Đảo này!Nghệ Tuyết mở to mắt mà nhìn hai bóng dáng đang được những thân ảnh vây quanh mà buột miệng hỏi hai người Lang Cơ, Lang Hoàn khiến cho Lang Cơ chỉ biết gật đầu nhưng vẻ mặt lại hơi thay đổi vì cách gọi của Nghệ Tuyết, chỉ là Lang Hoàn nhìn Nghệ Tuyết mà nghiêm giọng nhưng lại mang theo chút bất ngờ mà hỏi Lang Cơ:- Đó là tộc trưởng của Lang tộc, Lang Cơ nàng xem hình như là nhị thúc của nàngLang Cơ nhìn hướng Lang Hoàn mà lẩm bẩm hơi ngạc nhiên "Lang Kiên thúc thúc người cũng tới sao", Tống Tân lại nhìn hai người mà lên tiếng dò hỏi vì đã cảm nhận thấy không an toàn nơi Huyền Đảo:- Làm sao mà tiến vào Huyền Đảo được khi mà.
48 - Bọn họ cũng là tộc nhân trong tộc vì muốn tiến vào Huyền Đảo để thử xem tình yêu của mình có sâu đậm không để biết được người đó có thật lòng không nên con mới dẫn họ tới đây để họ tham gia cùng Lang Kiên thúc thúc người cho bọn họ tham gia có được khôn...
49 Bốn người Nghệ Tuyết có chút ngốc trệ đứng nhìn Vũ Thiên đang ở dưới hồ nước chỉ thấy hắn đang ôm lấy Phương Nguyệt mà hướng bơi lên trên mặt hồ nước nhưng có vẻ đã ngừng lại mà làm chuyện khác, hành động của Vũ Thiên quá bất ngờ nhanh đến nỗi bọn họ chỉ ...
50 Vũ Thiên nhìn Phương Nguyệt vẫn còn đang nhắm mắt mà trong lòng thấy run, hắn nhìn nàng chỉ cách một đốt ngón tay hắn vẫn cảm nhận được hơi thở đều đặn của nàng nhưng mắt vẫn nhắm nghiền mà chưa mở, lại nhìn miệng nhỏ đỏ mọng của nàng mà nhớ lại cảnh hắn ...
51 Huyền Đảo nhìn từ xa như một cây nấm nhỏ xanh tốt nhưng khi tới gần mới biết nó rộng lớn thế nào phía ngoài đảo giống như một bãi biển, những gợn nước tạo thành những con sóng nhỏ đang lay động mà tiến lên lớp cát phủ gần sát biển phía ngoài đảo, thấp thoáng có những hòn đá nhỏ nằm cách nhau một khoảng cả trong và ngoài đảo, phía trong đảo như một khu rừng hoang sơ mọi cây đều xanh tốt nhưng lại yên lặng có lẽ đây là một khu rừng nhỏ chìm trong yên tĩnh- Thiên ca, Hoàn ca hai huynh thật là chậm suýt nữa thì lại ngụm ở dưới hồ nước quỷ quái này rồi, hà hà! Tiểu Bạch nhìn quanh nơi mình đang đứng là một bãi cát cùng những gợn nước đang lay động dưới chân, Tiểu Bạch lại quay đầu nhìn đường băng đã đưa nó tới đây đã biến mất rồi nhìn Vũ Thiên, Lang Hoàn mà nói, ánh mắt Tiểu Bạch lại nhìn hướng trong Huyền Đảo mà thích thú nó liền tiến thẳng mà chạy nhanh vào trong khu rừng để lại một câu nói cho bốn người:- Đệ vào trong tham quan một tý, hai tỷ hai huynh cứ ở đây mà tâm sự, đệ sẽ không làm phiền đâu!Vũ Thiên cùng ba người vẫn đang mãi nhìn đường băng đã biến mất nhưng cũng đặt chân lên Huyền Đảo thì thở phào nhẹ nhõm, “nơi này thật kỳ quái” Vũ Thiên trong lòng tự nói mà không để ý hồ nước cùng đường băng, bốn người lại nhìn Tiểu Bạch đã tiến vào trong khu rừng cùng lời nói nó để lại mà chỉ biết đứng nhìn trong bất ngờ nhưng rất nhanh bốn người đã bị phong cảnh nơi này làm ê mẩn mà quên luôn cả Tiểu Bạch, nơi này không hề âm u như Huyền Lang Động nơi bốn người đang đứng nhìn lại tràn ngập sắc xanh của biển và sắc xanh của lá cây tạo thành một thứ ánh sáng kỳ lạ nhưng lại tạo cho nơi này một sự yên tĩnh- Lữ Tình Thụ ở trong khu rừng đó, chúng ta tiến vào! Lang Hoàn hướng ba người mà nói ánh mắt lại dừng lại nơi Lang Cơ mà gật đầu với nàng, Vũ Thiên vừa tiến cùng bốn người tiến vào phía trong nhưng ánh mắt hắn lại nhìn về phía sau nơi hồ nước cũng đã xuất hiện rất nhiều bóng dáng cũng đang tiến vào cùng bọn nhưng lại theo những hướng khác mà không hề đi chung hướng với bốn người trong những ánh mắt đang nhìn tới bốn người hắn lại nhận ra một vài ánh mắt đang khinh bỉ nhìn hướng bốn người, Vũ Thiên không nghĩ là bốn người đi sau nhưng lại tới trước hắn lại lắc đầu không để ý rồi nhớ tới điều ý đó mà nhìn Lang Hoàn hỏi:- Lang Hoàn huynh trong khu rừng này ngoài Huyền Quy lão tổ có còn thêm quái vật nào nữa không đệ sợ Tiểu Bạch tiến vào trong một mình nó lại gặp nguy hiểm!- Nơi này chỉ có mình Huyền Quy lão tổ, Huyền Đảo này cũng do người quản ta đang lo Tiểu Bạch sẽ chọc phá lão tổ đến lúc đó chỉ sợ nó!Lang Hoàn nhìn Vũ Thiên mà nói nhưng hắn lại nghĩ tới vẻ nghịch ngợm của Tiểu Bạch chỉ sợ lão tổ nó cũng không tha đến lúc đó e rằng chẳng ai có thể cứu nổi nó, Vũ Thiên nghe vậy vẻ mặt không khỏi thay đổi nhưng rồi lại lắc đầu vì bây giờ hắn phải đi hái Lữ Tình Thụ trước.
52 Tiếng động từ đôi nam nữ đó đã không còn nhưng lại khiến cho bốn người phải nhìn Lữ Tình Thụ mà run lên Vũ Thiên cùng Phương Nguyệt hai người nhìn gốc cây nhỏ bé mà trong lòng lại có cảm giác giống nhau “tuy chỉ là gốc cây nhỏ bé nhưng nó lại quyết định một chuyện tình của một đôi nam nữ đang yêu nhau sao đó là hợp hay là tan, dù là hợp hay là tan nhưng họ đều chấp nhận vì họ tin tưởng vào nó gốc cây nhỏ bé được đặt một cái tên là Lữ Tình Thụ sao” Lang Cơ, Lang Hoàn lại nhìn chăm chú không rời vào ngón tay của Phương Nguyệt với Vũ Thiên đang dần đặt lên chiếc lá của Lữ Tình Thụ, nhưng những tiếng nói những tiếng động từ xa những tiếng động từ xung quanh bên trong Huyền Đảo cách bốn người không xa đều ở những nơi khác hướng khác vang lên dù chỉ là rất nhỏ nhưng lại rất rõ khi truyền vào tai bốn người càng khiến cho bốn người thay đổi hẳn sắc mặt khi nhìn Lữ Tình Thụ- Sao huynh lại nhổ nó lên huynh nhổ nó chỉ để chút giận vì nó đã lật tẩy sự giả dối của huynh sao! - Vì sao trong lòng nàng đã có nam nhân khác sao còn cùng ta tới đây, vì sao chứ, vì sao!- Năm năm trước huynh nói yêu ta nhưng hôm nay Lữ Tình Thụ đã cho ta biết huynh chỉ đang dối gạt ta, năm năm qua ta chỉ yêu một kẻ không yêu mình ta đúng là một con ngốc mà! - Ta đã từng thấy nàng đi bên cạnh một nam nhân khác, nhưng ta cũng cùng nàng tới đây chỉ vì ta vẫn còn một hi vọng, hi vọng rằng trái tim nàng vẫn còn có ta, chỉ là ta đã sai, đã sai!Những tiếng nói không ngừng ập vào bốn người, nhưng rồi mọi thứ cũng đều trở lại yên lặng, ánh mắt Phương Nguyệt không khỏi thay đổi trong lòng nàng liền trở nên rối bời mà khó hiểu nhìn Vũ Thiên mà nói:- Năm năm của cặp đôi kia và ba tháng của ta và huynh chỉ như sông bỏ biển!Vũ Thiên nhìn nàng chăm chú ngón ta đã chạm vào chiếc lá mà nhỏ giọng nói: - Ta và nàng chỉ đang thử Lữ Tình Thụ vì thứ chúng ta muốn chính là nó, mà không phải là tình yêu chúng ta có được từ nó! Phương Nguyệt lẳng lặng nhìn hắn trong lòng nàng không hề muốn như vậy khi nghĩ tới lời hắn nói, nhưng ngón tay của nàng vẫn chạm vào chiếc lá còn lại, đôi mắt hai người đã nhắm lại dường như không muốn nhìn thấy kết quảMột phút đã trôi qua, hai phút lại trôi qua, năm phút cũng đã tớiLang Cơ, Lang Hoàn căng mắt nhìn phản ứng của Lữ Tình Thụ nhưng nó vẫn nằm im ở đó không hề thay đổi gì, Vũ Thiên thất vọng mà rút ngón tay lại hắn ngẩng đầu nhìn Phương Nguyệt mà trong lòng có hàng vạn câu nói nhưng lại không nên lời, khó chịu đó là cảm giác bây giờ hắn đang nếm trải - Lữ Tình Thụ nó! Vũ Thiên nhìn nàng đã rút tay mà đứng lên chỉ thốt được bốn chữ khiến hắn phải ngừng lại vì không biết nên nói gì tiếp, Phương Nguyệt lặng lẽ đứng lên nhắm mắt lắc đầu mà tiếp lời hắn - Lữ Tình Thụ nó không hề muốn chúng ta giữ nó!- Nàng tin vào gốc cây này sao! Vũ Thiên bâng quơ mà nói hắn không muốn tin vào gốc cây này - Huynh đã tin vào nó nếu không huynh đã không đặt hi vọng vào nó! - Ta …! Vũ Thiên lặng thinh không biết nên nói gì chỉ nhìn Lữ Tình Thụ vẫn im lặng nơi mặt đất đang ở dưới chân mình mà trong lòng không biết nên như thế nào với nó chân hắn đã nhấc như muốn đạp chết nó nhưng hắn đã ngừng lại khi nghe thấy giọng nói của Lang Hoàn - Vũ Thiên huynh ta và Cơ nàng còn chưa thử huynh không thể chút giận lên nó được với lại hai vị vào đây cũng chỉ để hái Lữ Tình Thụ!Lời nói của Lang Hoàn khiến Vũ Thiên phải bừng tỉnh hắn chỉ nhìn Phương Nguyệt, nàng cũng đang giống như hắn, hai người vào đây chỉ để hái Lữ Tình Thụ, Vũ Thiên lại lặng lẽ tiến về phía Phương Nguyệt mà đứng cạnh nàng rất gần nói- Chúng ta đã không thể nào hái được Lữ Tình Thụ, chỉ sợ Nghệ Tuyết tỷ sẽ thất vọng vì chúng taPhương Nguyệt chỉ lặng lẽ nghe hắn nói mà gật đầu nhưng lại im lặng vì nàng không biết nên nói gì với hắn, nàng lại nhìn Lang Hoàn, Lang Cơ đang thay thế chỗ hai người mà đặt ngón tay lên Lữ Tình Thụ, Vũ Thiên cũng chỉ biết im lặng mà không nói thêm gì có lẽ hai người đã để cho chuyện lúc nãy trôi vào quá khứ không muốn nhắc lại chỉ là trong lòng hai người vẫn tồn tại một cái gì đó khó nói nên lời Hai phút trôi qua, bốn phút lại trôi qua, năm phút cũng đã tới, tám phút đã trôi quaÁnh mắt Phương Nguyệt với Vũ Thiên càng lúc càng ánh lên sự khó hiểu không biết chuyện gì đang xảy ra với Lang Hoàn, Lang Cơ chỉ là sắc mặt hai người càng lúc càng thay đổi, Lang Cơ sắc mặt đã trở nên nhợt nhạt hơn rất nhiều đôi mắt nàng đã bắt đầu đỏ lên những giọt nước mắt đang dần hình thành mà chảy xuống đôi gò má xinh đẹp của nàng, hai phút trôi qua nàng vẫn giữ được bình tĩnh, bốn phút trôi qua nàng vẫn còn hi vọng, năm phút trôi qua đôi gò má nàng đã lăn dài những giọt nước mắt, tám phút tới nàng đã rút tay ra khỏi Lữ Tình Thụ, nàng đã đứng lên mà nhìn Lữ Tình Thụ nhìn Lang Hoàn đang thẫn thờ tay vẫn còn đặt trên chiếc lá mà miệng thì đang lẩm bẩm - Vì sao Lữ Tình Thụ không hề có lây động gì huynh không hề yêu ta sao! - Huynh không biết là tại sao nhưng mười năm qua huynh chưa bao giờ lừa dối nàng!- Huynh nói dối ta, mười năm qua huynh chỉ lừa dối ta, ta không tin huynh nữa có lẽ ta đã sai, cha ta đã nói đúng huynh đến với ta chỉ vì ta có phụ thân là người là một tộc trưởng, huynh yêu ta chỉ vì cái chức tộc trưởng của cha ta sao! Lang Cơ đã không còn giữ được bình tĩnh của mình nàng nhìn Lang Hoàn buông những lời nói khó nghe, Lang Hoàn chỉ lặng im những lời Lang Cơ nói hắn đều nghe thấy, Lang Hoàn đã quỳ trước Lữ Tình Thụ mà thẫn thờ:- Lang Cơ trong lòng nàng cũng nghĩ ta là một kẻ như vậy sao, tuy trong tộc ta chỉ là một tên tộc nhân vô danh tiểu tốt, tuy cha mẹ ta không làm chức gì cao sang chỉ là những tộc nhân bình thường trong tộc, tuy tư chất lĩnh ngộ của ta thua kém những tộc nhân khác nhưng ta luôn cố gắng tu luyện, khi ta biết nàng là con gái tộc trưởng thì ta đã biết giữa ta và nàng đã xuất hiện một khoảng cách rất lớn nhưng ta vẫn luôn muốn rút ngắn khoảng cách đó chỉ vì ta biết vì ta yêu nàng, mười năm qua điều mà ta muốn nghe nàng nói với ta nhất chỉ có ba chữ nhưng ta lại chưa bao giờ nghe thấy, ta xin lỗi nàng vì đã làm phiền nàng trong mười năm qua, ta không nghĩ nàng cũng giống như họ những kẻ luôn chế diễu ta, ta đến với nàng chỉ vì cái chức tộc trưởng mà cha nàng đang nắm giữ chỉ là nàng có bao giờ nhận ra nếu như ta chỉ là một kẻ yếu kém thì cái chức tộc trưởng đó đối với ta cũng sẽ bị những kẻ khác tranh giành mất, từ nay về sau ta sẽ không làm phiền nàng nữa! Lang Hoàn lặng lẽ nhìn Lữ Tình Thụ vẫn đứng sững ở mặt đất, hắn không biết vì sao Lữ Tình Thụ lại không chấp nhận hắn và nàng nhưng lại không thể làm gì khác ngoài việc chấp nhận nó, Lang Hoàn nhìn Phương Nguyệt và Vũ Thiên mà nói rồi không đợi hai người đáp lời đã cất bước đi thẳng ra phía ngoài đảo chỉ là bước chân lại rất chậm mà không hề nhìn thẳng chỉ nhìn mặt đất dưới chân mình - Vũ Thiên huynh, Nguyệt muội, ta rất vui vì được gặp hai người nhưng không nghĩ là để cho hai người thấy cảnh ta và nàng đường ai nấy đi, ta sẽ đợi các vị ở ngoài Huyền ĐảoLang Cơ như run lên vì có một nhát dao đang đâm vào tim nàng ánh mắt nàng lại trở nên lạc lõng nhìn Lữ Tình Thụ mà không hề để ý tới Lang Hoàn đang bỏ đi, nhưng nàng lại đang lẩm bẩm những gì mà Lang Hoàn nói: - Ba chữ từ ta, sẽ không làm phiền ta nữa, huynh …! - Ta đã sai rồi sao, ta chỉ biết trách huynh ấy, chỉ biết trách huynh ấy mà lại không tự trách mình, ta đã sai rồi sao! Phương Nguyệt như không tin nhìn Lang Cơ, Lang Hoàn đang mỗi người một nơi, lại nhìn Lang Hoàn đang lê từng bước chậm chạp tiến ra phía ngoài Huyền Đảo mà tự nói: - Lữ Tình Thụ là Lữ Tình Tan mà không phải là Lữ Tình Hợp, có lẽ nên đặt cho nó cái tên là Lữ Tình Tan mới đúng!- Nó vốn dĩ là Lữ Tình Tan mà chưa bao giờ là Lữ Tình Hợp, nàng vẫn còn tin vào gốc cây này sao! - Nhưng sự thật mà gốc cây này cho chúng ta thấy, chúng ta không thể thay đổi được! Phương Nguyệt nhìn Lữ Tình Thụ mà nói, khiến cho Vũ Thiên phải im lặng gật đầu nhưng đồng ý câu nói của nàng mà nhìn Lữ Tình Thụ vẫn hướng hai chiếc lá như mời chào những ai muốn thử nó, hắn cũng không thể làm gì để khiến gốc cây này thay đổi, chỉ có thể đứng nhìn nó vương mầm sống đến ngày lụi tàn, nhưng hắn cũng không thể biết nó có lụi tàn hay không vì xung quanh nơi hắn đứng vẫn còn rất nhiều Lữ Tình Thụ.
53 - A. . . a. . . a lão già mau thả ta ra lão tính bóp chết ta sao lão già bạc xoăn, Thiên ca, Nguyệt tỷ tỷ mau cứu đệ!Tiếng hét của Tiểu Bạch đã vọng khắp Huyền Đảo mang vẻ uất ức không rõ lý do của nó- Tiểu Bạch!Vũ Thiên gọi nhỏ tên nó rồi liền nhắm hướng giọng nói Tiểu Bạch phát ra mà hướng tới chính giữa bên trong Huyền Đảo nơi hắn cảm nhận rõ ràng nhất tiếng hét của Tiểu Bạch vang lên phía sau hắn chính là Phương Nguyệt, phía sau nàng lại là Lang Cơ, Lang Hoàn hai người cũng vì tiếng hét của nó mà hướng tới chính giữa đảo- Tiểu thú ngươi thật là phá, ta đang ngủ ngon mà lại bị ngươi cắn ột miếng đau khắp thânMột tiếng hừ nhẹ già nua nhưng cổ quái lẫn mừng rỡ không có chút gì tức giận đã vang lên tiếp sau đó, khi tiếng hừ nhẹ cùng giọng nói già nua lọt vào tai Vũ Thiên khiến cho hắn phải một phen thất kinh trong lòng, vẻ mặt Vũ Thiên liền thay đổi hắn lại nghĩ tới giọng nói này chỉ sợ là của Huyền Quy lão tổ nhưng khi nghĩ đến bốn chữ này lại khiến hắn càng biến hẳn sắc mặt vì hắn biết lần này Tiểu Bạch nó lại chọc vào lão quái vật rồi, bốn người cũng đã tới chính giữa đảo nơi mà giọng nói của Tiểu Bạch vang lên- Nguyệt tỷ tỷ, Thiên ca, mau cứu đệ, đệ không làm gì lão cả tự nhiên lão lại bóp cổ đệ huynh xem trên cổ đệ còn in dấu cả vết lằn tay của lão!Tiểu Bạch nhìn Vũ Thiên mà ngước cổ lên nói có vẻ đang chỉ cho hắn biết, chân trước bên trái đưa lên trước cổ mà chỉ, chân phải đưa lên đầu mà gãi tỏ vẻ ủy khuất chỉ lão giả tóc bạc mà nhìn hắn- Tiểu thú ngươi thật là biết nói dối, ngươi đã gặm chân lão, lão đây chỉ để tiểu thú ngươi trên tay lão, thì làm gì có vết lằn trên cổ ngươi chứ!Lão giả tóc bạc thân vận áo huyền y bay phất phớ rộng thùng thình cộng với chòm râu trắng dài của lão trông có vẻ rất độ lượng tuy đã ngoài bảy mươi nhưng vẫn còn rất mạnh mẽ nhìn Tiểu Bạch đang há miệng cặp mắt đảo liên tục nhưng cũng không tức giận mà chậm rãi nhìn hướng bốn người Vũ Thiên đã xuất hiện trước mặt lão mà nói,Vũ Thiên sắc mặt có chút thay đổi nhìn hướng lão giả đang để Tiểu Bạch trên tay cách bọn họ một khoảng ngắn đối diện mà nói:- Tiền bối mong người hãy rộng lượng mà tha cho nó, nó cũng chỉ là một tiểu thú mới biết nói chưa hiểu chuyện vì vậy đã đắc tội với lão tiền bối mong người không chấp với một hậu bối như nó!- Ngươi tên là Thiên ca sao còn nữ tữ bên cạnh ngươi chắc là Nguyệt tỷ nhỉ, hai ngươi chắc đã sinh ra nó nhỉ!Lão giả tóc bạc vận huyền y lấy tay gãi đầu nhăn trán vốn dĩ đã nhăn của lão nhìn Vũ Thiên vừa nói rồi liếc Phương Nguyệt gần bên cạnh hắn rồi lại nhìn hai người ở bên trái hắn Lang Cơ, Lang Hoàn đang đứng kế bên hai người mà quan sát một lượtPhương Nguyệt lại đỏ mặt mà lắc đầu nàng không nghĩ lão tiền bối trước mặt lại nói câu này, Vũ Thiên vẻ mặt giật liên hồi có chút nghi hoặc với lời nói của lão, nhưng hắn còn chưa kịp lên tiếng thì Tiểu Bạch đã mắng:- Lão già ta và Thiên ca đâu có giống nhau!- Tiền bối, vãn bối tên là Vũ Thiên, người đã nói quá Tiểu Bạch là đệ đệ của vãn bối, làm sao vãn bối và cô ấy có thể sinh ra nó được! Vũ Thiên chỉ Phương Nguyệt- Ngươi lại đặt cho nó cái tên là Tiểu Bạch sao!- Tiền bối, người là Huyền Quy lão tổ sao!Lão giả tóc bạc vừa dứt lời thì Lang Hoàn vốn vẫn nhìn lão đã nhỏ giọng mà kính cẩn hỏi, ánh mắt lão giả liếc nhìn Lang Hoàn mà gật đầu rồi lại nhìn Vũ Thiên mà hỏi:- Hai ngươi chắc là đệ tử của tiểu tử Thanh Phong, không biết hắn có còn nhớ mà giữ lời hứa với lão đây không!Vũ Thiên nghe Huyền Quy lão tổ nói vậy thì chỉ biết ngẩn ra mà không biết tiểu tử Thanh Phong là ai cũng không biết lời hứa gì, không chỉ hắn mà ngay cả Phương Nguyệt cũng ngẩn ra, Huyền Quy lão tổ nhìn vẻ mặt của hai người thì cũng đủ hiểu đành lắc đầu mà phất tay với bốn người rồi nói:- Được rồi thời gian của các ngươi ở đây cũng không còn nhiều, ta cũng không muốn lãng phí một chút thời gian còn lại, các ngươi hãy đi hái Lữ Tình Thụ, ta còn có lời muốn nói với Tiểu Bạch đệ đệ của ngươi!Tiểu Bạch nghe lão nói đến mình thì quay phắt đầu nhìn lão mà nói:- Lão già, Tiểu Bạch ta không có gì để nói với lão cả mau thả ta ra nhanh ta còn chưa khám phá hết cái Huyền Đảo này nữa- Cơ tỷ tỷ sao mắt tỷ lại đỏ vậy chẳng lẽ tỷ lại đang lo lắng cho đệ sao thật là khiến đệ cảm động a!Tiểu Bạch lại nhìn Lang Cơ thấy mắt nàng vẫn cứ đỏ nãy giờ mà vẻ mặt cảm động nhìn nàng nói, chỉ là câu nói của nó lại khiến Lang Cơ, Lang Hoàn run lên mà không biết phải trả lời thế nào ngoài việc nhìn nhau nhưng không lên tiếng mà trả lời nó, Huyền Quy lão tổ nhíu mày nhưng rồi lắc đầu nhìn Tiểu Bạch:- Tiểu Bạch tiểu thú ngươi không muốn mạnh lên sao!"Mạnh sao" Tiểu Bạch nói hai chữ nhỏ này thì mắt sáng lên mà háo hức nhìn Huyền Quy lão tổ hỏi "lão có thể giúp ta mạnh lên sao"- Đúng vậy, ta có thể chỉ cho ngươi cách khai mở sức mạnh trong thân thể ngươi cũng như truyền công pháp tu luyện thú tộc chúng ta cho tiểu thú ngươi!Huyền Quy lão tổ có chút đắc ý mà nhìn Tiểu Bạch mắt đang bắn tinh quang nói nhưng nó lại quay đầu nhìn Vũ Thiên xem thử ý hắn thế nàoVũ Thiên nhìn Tiểu Bạch mà gật đầu mừng rỡ trong lòng nếu như Tiểu Bạch được lão quái vật này chỉ dạy công pháp tu luyện thì còn gì bằng nhưng hắn lại có chút thắc mắc với câu nói của lão giả lúc nãy nên hỏi:- Tiền bối người nói chúng vãn bối đi hái Lữ Tình Thụ nhưng chúng vãn bối đều đã thử nhưng đều không được thì làm sao có thể hái đượcHuyền Quy lão tổ liền hiện lên ý cười khi nghe thấy câu hỏi của Vũ Thiên lại nhìn Tiểu Bạch nó đã không quấy phá mà chen ngang, ánh mắt lão trầm ngâm một chút rồi nhìn Lang Cơ, Lang Hoàn:- Hai ngươi là tộc nhân của Lang tộc chắc cũng biết lão tổ của các ngươi chứ!- Lão tổ, lão tổ sao!Đến lượt Lang Cơ, Lang Hoàn ngẩn ra mà lắc đầu không biết Huyền Quy lão tổ đang nói ai, Huyền Quy lão tổ vỗ đầu tóc bạc lắc đầu thở dài nhìn lên khoảng không của Huyền Đảo mà trầm ngâm- Không nghĩ là lão lại giấu kỹ như vậy tộc nhân trong tộc không ai biết tới sự tồn tại của lão!- Lữ Tình Thụ, Lữ Tình Hợp hay Lữ Tình Tan, Lang tộc các ngươi tiến vào đây đa số chỉ nhận lấy ba chữ Lữ Tình TanHuyền Quy lão tổ lại chậm rãi hướng bốn người khi vừa dứt lời nói về Lữ Tình Thụ, chỉ là lại khiến cho bốn người phải khẩn trương mà đợi lão nói tiếp:- Để hái được Lữ Tình Thụ đúng là phải cần một nam một nữ nhưng nói đúng hơn là một âm, một dương!- Một âm, một dương!Bốn người trợn tròn mắt tự lẩm bẩm bốn chữ rồi lại nhìn Huyền Quy lão tổ không để ý tới vẻ ngạc nhiên của bốn người mà nói tiếp:- Lữ Tình Thụ nó có hai cái lá ứng với một lá âm và một lá dương, tương ứng với một nữ và một nam, nhưng vì hai lá đều giống nhau cho nên không thể biết được đâu là lá âm, đâu là lá dương cho nên khi mà các ngươi chạm nhằm thì nó vẫn cứ nằm im ỉm mà mặc kệ các ngươi đang rơi nước mắtTiểu Bạch nhìn bốn người đang lặng thinh mà trở nên ngốc trệ thì chỉ nhíu mày nhăn trán của nó trông cực ngộ, còn bốn người lại như không tin vào lỗ tai mình những gì Huyền Quy lão tổ nói nếu như vậy thì tất cả bọn họ đều bị Lữ Tình Thụ lừa sao, trong lòng bốn người liền hiện lên những câu hỏi khó nói thành lời, bốn người nhìn nhau mà không thể thốt nên lời lại nhìn Huyền Quy lão tổ đang nhìn hướng hai người Lang Hoàn, Lang Cơ mà nói:- Lão tổ của các ngươi cũng biết việc này, không nghĩ là hắn lại không hề nói cho các ngươi biết a, nếu như không phải vì tiểu thú này ta cũng sẽ chẳng nói cho các ngươi biết đâu, được rồi các ngươi cũng nên đi hái Lữ Tình Thụ, thời gian các ngươi ở đây cũng không còn nhiều- Vậy còn truyền thuyết Lữ Tình Thụ nó không tồn tại sao lão tiền bối!Vũ Thiên chợt nhớ tới truyền thuyết mà hắn vẫn nghi ngờ hướng Huyền Quy lão tổ đang quay lưng bước đi mà hỏiHuyền Quy lão tổ đã đứng khựng lại trầm ngâm một lúc nhưng rồi vẫn bước đi mà khuất dần ở bụi cỏ rậm rạp sau lưng lão nhưng vẫn lên tiếng nói:- Lữ Tình Thụ là do Lữ Yêu và Tình Yêu của Thụ tộc mà thành, Truyền Thuyết Lữ Tình Thụ từ họ mà ra cho nên nó tồn tại nhưng ta cũng không hiểu rõ lắm nếu các ngươi muốn biết truyền thuyết này như thế nào thì chỉ có đi Thụ Giới thì sẽ biết rõ!Nơi này chỉ còn lại bốn người, những lời Huyền Quy lão tổ nói khiến bọn họ phải ngẩn ngơ mà tiêu hóa chúng trong im lặng không một ai lên tiếng mà chỉ đứng im tại chỗ trầm mặc không nói một khoảng- Chúng ta cũng nên đi hái Lữ Tình Thụ, Hoàn huynh, Cơ tỷ tỷ, hai người đi hướng đó muội và Vũ Thiên sẽ đi hướng này!Phương Nguyệt lại là người phá vỡ sự yên tĩnh trực tiếp nắm tay Vũ Thiên kéo đi mà hướng thẳng theo hướng ngược lại để lại Lang Hoàn, Lang Cơ đứng ở nơi đó có chút bất ngờ nhưng lại không hề ngăn cản hai người, còn Vũ Thiên thì vẻ mặt không khỏi trở nên quái dị vì hắn không nghĩ lần này Phương Nguyệt lại nắm lấy hắn kéo đi mà không phải là hắn nắm tay nàng kéo đi- Lữ Tình Thụ huynh không muốn xem nó có đúng như những gì Huyền Quy lão tổ nói sao!Vũ Thiên chỉ biết ậm ự mà gật đầu không biết nói gì chỉ nhìn tay nàng đang nắm lấy tay mình mà bước đi cho tới khi đứng trước một gốc Lữ Tình Thụ mà nhìn nó.
54 Kết giới lối vào Huyền Đảo- Hiểu tỷ sao bọn họ nước mắt ngắn, nước mắt dài đi ra khỏi cái đảo đó vậy!Nghệ Tuyết nhìn Phù Hiểu phía sau mình mà hỏi bọn họ cũng đã cử động được từ khi mà bốn người Vũ Thiên đã đặt chân lên Huyền Đảo mà đứng cách lối vào kết ...
55 Huyền Quy lão tổ dứt lời nói cũng là lúc bộ râu che phủ miệng lão cũng đã lay động, kết giới tiến vào đảo cũng đã khép lại nơi này liền chìm trong yên tĩnh khôi phục lại sự yên lặng vốn có của nóNơi kết giới lối vào Huyền ĐảoMọi người ở nơi này đều hiện lên chút khác lạ vì cảm nhận được một cái gì đó vừa mới lướt qua nhưng lại không thể biết chính xác nó là cái gì có lẽ nó giống như sóng xung kích đến rất nhanh và đi cũng rất nhanh những cành cây ngọn cỏ cách bọn họ xung quanh cũng lung lay nhè nhẹ từ đó trong Huyền Lang Động lại vang lên ba tiếng nói nhỏ từ ba hướng khác nhau- Huyền lão quỷ lão vẫn chưa chết sao!- Hử, lão rùa này vẫn còn sống nhưng cũng đã yếu đi rất nhiều!- Là Huyền huynh câu nói này có ý gì.
56 - Chúng ta quay lại tộc, lần tiến vào Huyền Đảo coi như đã hoàn thànhLang Văn cũng không để ý Lữ Tình Thụ đã bị thu lấy mà ánh mắt lão hướng đám trưởng lão cùng Lang Kiên mà chậm rãi nói, nhưng lại khiến cho đám trưởng lão phải cuống quýt mà hỏi:- Tộc trư...
57 Nghệ Tuyết hướng ba bóng dáng phủ đầy máu mà phất tay nhẹ về hướng ba người một dòng thủy hệ đã xuất hiện mang theo thủy nguyên lực mà cuốn quanh ba người Hàn Trung, Hoa Lữ cùng Tiêu Ngọc chỉ thấy dòng thủy hệ đã tẩy sạch đi những vết máu đang động trên t...
58 - Cạp Tường vây lão Lang Văn, ta sẽ giết đám Nhân tộc này bọ chúng đang dần bị cái không gian chết tiệt này truyền tống ra ngoài đến lúc đó sẽ không còn kịp, mối thù của ta và lão sẽ chôn sâu mãi mãi mà không biết tới khi nào mới trả được!Nhện Mật cắt lời...
59 Lang Văn tộc trưởng vẻ mặt đổi sắc nhưng chỉ có thể nhìn những sợi tơ của Nhện Mật đã sắp chạm vào Phương Nguyệt nếu như không có Cạp Tường tộc trưởng đang chỉ lão thì lão có thể ngăn chặn Nhện Mật nhưng lúc này chỉ có thể đứng nhìn mà không giúp gì được ...
60 Thanh Phong Phái, điện Thanh Phong, trước lối vào Huyền Lang Động sắc trời tuy đã tối nhưng vẫn quanh nơi này vẫn không ảnh hưởng gì tới một vài thân ảnh đang khoanh chân chăm chú nhìn màn hình phẳng trên không trung- Chưởng môn sao tự dưng hai đệ tử biến...