21 Lạc Vân Hi đi đến chỗ không người, đột nhiên dừng lại quay đầu nhìn về phía Xuân LiễuXuân Liễu vội vàng đi tới: "Tiểu thư, làm sao vậy?""Ngươi có biết đó là thập nhị hoàng tử không?" Lạc Vân Hi thản nhiên hỏi"Có a, tiểu thư người không nhận ra sao?" Xuân Liễu kỳ quái hỏiThanh âm Lạc Vân Hi trầm xuống: "Ngươi biết còn dám cười hắn? Một tiếng cười này, hoàn toàn có thể lấy mạng của ngươi!"Xuân Liễu nghĩ đến vừa rồi ánh mắt Đoan Mộc Kỳ tràn đầy lửa giận, phía sau lưng đột nhiên cảm thấy lạnh: "Tiểu thư, nô tỳ sai rồi!"Lạc Vân Hi ánh mắt chuyển nhu hòa: "Xuân Liễu, lần sau nhớ kỹ chớ để tai bay vạ gió"Hai tháng ở cùng, tính nết của Xuân Liễu và Hạ Đào nàng cũng hiểu rõ.
22 Lạc Vân Hi thấy nàng khó chịu, vội vàng nói: "Nương, ta với người vẫn hay nói giỡn!"Sắc mặt của tam di nương không tốt, vỗ ngực nói: "Ngươi, đứa nhỏ này.
23 Lạc Vân Hi bật cười, khẽ thở dài: "Ngươi nghĩ rằng ta là vì vị trí thái tử phi? Như thế nào lại không cho rằng ta đang trù tính vị trí. . . hoàng phi của thập nhị hoàng tử?"Đoan Mộc Kỳ hai chân mềm nhũn, thiếu chút nữa lại ngã sấp xuống, nghiêm mặt nhìn về phía nữ nhân trước mặtKhóe môi Lạc Vân Hi vẽ lên độ cung, ánh mắt mang ý cười nhìn hắn, một đôi mắt trong suốt khẽ lưu chuyểnTim của hắn không khỏi nhảy dựngTrước mắt gương mặt này chưa nảy nở hết, nếu sau một thời gian không còn đường nét hài đồng, chắc chắn sẽ làm mê mẩn thiên hạ.
24 Bên trong xe ngựa, ba người đều khiếp sợLạc Băng Linh hung hăng nắm chặt tay, mỹ nhân Thiên Dạ quốc, lại là mỹ nhân Thiên Dạ quốc! Lại là tiện nhân kia!Lạc Nguyệt Kỳ lại cảm thấy kinh sợ, đại tỷ Lạc Phi Dĩnh thanh danh thế như đã muốn vang dội như vậy, ngay cả Trung Sơn vương là người ít xuất hiện trước mọi người, cũng nghe thấy kỳ danhLạc Kính Văn bất ngờ nói: "Dĩnh Nhi được lục hoàng tử gọi đi cưỡi ngựa, còn chưa trở về, chờ nàng hồi phủ, thần sẽ nói cho nàng biết"Nam tử thở nhẹ một hơi: "Như thế, bổn vương hiện tại không thấy được"Hắn nói xong, ánh mắt thản nhiên lại nhìn về phía rèm che mỏng của xe ngựaTâm tình Lạc Vân Hi căng thẳng, thanh âm này chính là thanh âm nàng nghe thấy được trong phòng của Lạc Nguyệt Kỳ ngày đóĐường đường là Trung Sơn vương lại đến Dương thành làm một thích khách!Nàng cảm thấy kinh ngạc không thôi, nhìn Lạc Nguyệt Kỳ, nàng hiển nhiên không biết chuyện nàyKhép hờ hai mắt, trong đầu hiện lên từng hình ảnh, y phục thượng đẳng, thanh âm trầm thấp dễ nghe, khẩu khí không nhanh không chậm.
25 Lạc Nguyệt Kỳ liếc mắt nhìn Lạc Vân Hi một cái, nàng vừa thấy Lạc Vân Hi dùng đôi mắt sắc lạnh uy hiếp nàngĐôi mắt kia, làm cho nàng ngây ngốcLạnh như băng, sát ý sắc bén giống như đao rút ra khỏi vỏ, làm cho nàng cảm thấy vạn phần xa lạ cùng.
26 Lạc Vân Hi cúi đầu, trên mặt mang theo âm trầmVừa rồi, nàng không nghĩ muốn ở trước mặt Lạc Kính Văn bại lộ thực lực, cho nên cứ để tùy ý người nam nhân này khống chế chính mìnhNàng dám khẳng định, trước mặt Lạc Kính Văn, Trung Sơn vương tuyệt đối không dám lấy mạng của nàng!"Phụ thân.
27 Lạc Vân Hi chậm rãi sửa sang lại xiêm y của mình, vuốt lại hai bím tóc, khóe mắt thản nhiên liếc qua Lạc Nguyệt KỳLạc Nguyệt Kỳ cuống quít cúi đầu, trong lòng không hiểu tại sao không dám đối diện với nàngXe ngựa thuận lợi hướng vào Tử Cấm thành, đứng ở bên ngoài cổng, Xuân Liễu cùng Hạ Đào và hạ nhân đều đứng đợi ở chỗ này, nhóm chủ tử đổi kiệu đi đến ngự hoa viênYến hội đêm nay, cử hành ở điện Kim Hoa sau ngự hoa viênLạc Kính Văn đi gặp mặt các đại quan khác, Lạc Vân Hi cùng Lạc Nguyệt Kỳ đi theo đại phu nhân đến ngự hoa viênĐại phu nhân một thân xiêm y màu hồng thêu hoa mẫu đơn tơ vàng, chân váy dài thướt tha, bước đi trong gió.
28 Nàng xoay người, nhặt lên một viên đá cuội hình tròn, nhắm vài cái, hướng bông sen dưới hồ đáp xuống"Đông" Một thanh âm vang lên, cục đá chìm nghỉm dưới ao"Người nào?" Trung Sơn vương một đường đi đến, nghe thấy có tiếng động gương mặt trầm xuống, hướng về phía non bộ quát: "Lăn ra đây!"Rất nhanh phi thân về phía non bộ, xách ra hai ngườiLạc Vân Hi thất kinh, ám vệ trên người hắn đều là những người có bản lãnhLương Diệp Thu cùng Lạc Nguyệt Kỳ quần áo không chỉnh tề, phá lệ ở cùng một chỗ đột nhiên bị người phá hỏng, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, chân vừa chạm đất, nhất tề quỳ xuống"Vương gia tha mạng! Vương gia tha mạng!"Thấy rõ ràng là Trung Sơn vương, Lương Diệp Thu vẻ mặt đại biến, kinh hãi dập đầu xin tha thứNgạo khí thiếu gia ngày xưa hoàn toàn không cònTrung Sơn vương híp lại hai mắt, khuôn mặt anh tuấn như ngọc bao phủ một mảnh hắc ám, lạnh lùng lên tiếng: "Cút!"Thanh âm lạnh băng như vậy làm cho người ta sợ hãi, ngày thường nếu như để hắn thấy chuyện này, hắn chắc chắn sẽ trực tiếp đem hai người này ra chém đầuBất quá, ngũ tiểu thư Lạc gia còn có chỗ hữu dụng, mà thế nhân đều biết Lương Diệp Thu vị hôm phu của tam tiểu thư, chết như vậy cũng thật là đáng tiếcLương Diệp Thu mừng rỡ, kéo Lạc Nguyệt Kỳ nhanh chóng rời điMặc dù Lạc Nguyệt Kỳ sợ Trung Sơn vương, nhưng Lương Diệp Thu bộ dạng chạy trốn như vậy, lại làm cho nàng mất đi vài phần cảm giác với hắn"Còn muốn trốn đến khi nào?" Trung Sơn vương đột nhiên nói ra câu như vậyLạc Vân Hi bước nhẹ hai bước, đi ra từ sau gốc cây, miệng trả lời: "Lỗ tai của Trung Sơn vương thật sự rất lớn!"Bởi vì ngay từ đầu Lạc Vân Hi đã chọn xiêm y tông màu trầm, lúc này đứng nghe lén Lạc Nguyệt Kỳ và Lương Diệp Thu, xiêm y dính chút bụi, khiến cho nàng càng thêm mộc mạcKhóe môi Trung Sơn vương gợi lên, thanh âm trầm thấp: "Giảo hoạt khôn khéo có lợi ích gì? Cũng vẫn giữ không được tâm một nam nhân, chẳng qua chỉ là kẻ đáng thương!"Thí dụ như hắn, chưa bao giờ đem tâm tư đặt trên người nữ nhân nàoLạc Vân Hi nhìn hắnNam nhân dáng người cao lớn, xiêm y màu tím dưới ánh mặt trời càng thêm ấm áp nhu thuận, đai lưng nạm vô số viên ngọc nhỏ, càng làm cho hắn thêm hiên ngang.
29 Lạc Vân Hi cười nhẹ, thu tay lại, thản nhiên nói: "Nam nữ hoan ái, vốn là chuyện thế gian thường tình, nếu lưu không được tâm của nam nhân đó, thì có thể ái mộ nam nhân khác!"Trung Sơn vương nghe được lời này của nàng có chút chấn động, ánh mắt châm chọc dừng trước ngực Lạc Vân Hi: "Dáng của nàng kém như vậy, cũng không biết nam nhân dựa vào cái gì ái mộ nàng đây!"Ám vệ đứng cúi đầu kinh ngạc, cảm thấy chủ tử nhà mình rất khác lạHắn không nghe lầm! Chủ tử lại cùng một tiểu nữ nhân nói chuyện.
30 Mọi người nghe thấy tiếng nhìn lại, trong lòng nghĩ muốn đến chê cười phế vật Lạc gia kia. Nhưng không nghĩ đến, trên mặt đất có một nữ tử ăn mặc hoa lệ ôm chân ngồi khócBọn họ nhận ra, nữ nhân này là con gái của hộ bộ thị lang Lương Tông Phủ mới nhậm chức, thiên kim Lương Hàm PhươngTuy rằng Lương Tông Phủ không có ở kinh thành, nhưng nữ nhi Lương Hàm Phương đã vào cung cách đây ba năm, được muội muội của hắn là Lương quý phi giáo dưỡng.
31 Trong cung điện "Xoát xoát xoát" một tiếng, hướng phía người ở ngoài cửa cung hô to ba tiếng "Vạn tuế"!Lạc Vân Hi cũng quỳ trên mặt đất, nhìn trước mắt có long bào nhẹ phẩy qua đi, trong không gian thoang thoảng mùi long tiên hương.
32 "Ngươi có tư cách gì mở miệng!" Thái hậu húc đầu răn dạy một câu, nàng trong lòng vẫn luôn coi mình là chủ, căn bản không nghĩ cho phế vật kia có cơ hội mở miệngTrung Sơn vương trời sinh gương mặt đã vô cùng an tĩnh, thấp giọng nói: "Hoàng tổ mẫu, ta xem nha đầu kia tựa hồ có điều muốn nói, chi bằng chúng ta nghe lời nàng nói đi!"Thái hậu lúc này mới hòa hoãn gật đầuLạc Vân Hi tươi cười tao nhã, thản nhiên nói: "Thái hậu không thích thần nữ, mọi người đều biết, nhưng cũng không có nói qua người không để cho phụ thân mang thần nữ vào cung.
33 Mọi người trên đại điện nghe xong, đều giật mình nhìn lạiThập nhị hoàng tử! Lại là hắn, hôm nay làm sao vậy, người này bình thường sẽ không vì phế vật Lạc gia mở miệng nói thayPhượng mâu của Trung Sơn vương xẹt qua tia hồ nghi, quét qua trên người Lạc Vận Hi và Đoan Mộc Kỳ, sắc mặt hơi trầm xuống: "Thập nhị hoàng tử như thế nào biết thương hoa tiếc ngọc, muốn thỉnh hoàng thượng cấp ghế cho Lạc tiểu thư ngồi?"Đoan Mộc Kỳ bị Trung Sơn vương nói vậy, sắc mặt dần đỏ lênThái hậu nói: "Thôi, ta xem nha đầu kia cũng không để ý, ngươi nói tiếp đi"Lạc Vân Hi đương nhiên cũng sẽ không quỳ nói: "Thần nữ ba năm trước làm cho thái hậu không vui, phụ thân tuyệt đối sẽ không tự ý mang thần nữ đến chọc giận thái hậu.
34 Trung Sơn vương vẻ mặt như trước lạnh lùng nói: "Vừa rồi hoàng hậu hỏi đến ngươi, không có việc gì thì trở về sớm một chút đi"Đoan Mộc Kỳ là hài tử ruột của hoàng hậu, cũng là hoàng đệ ruột thịt với thái tử, rất được sủng ái"Được rồi" Đoạn Mộc Kỳ mặc dù được sủng ái, nhưng hắn vẫn thực e ngại vị Trung Sơn vương nàySắc mặt Lạc Vân Hi trầm xuống, nam nhân này chính là cố ý đến đối nghịch với nàng, nàng thật vất vả mới đợi được Đoan Mộc Kỳ đi ra, hiện tại lại bị hắn đuổi trở vềNhìn Đoan Mộc Kỳ biến mất, Lạc vân Hi mới mở miệng nói: "Trung Sơn vương, người sao còn chưa đến đây? Ta ở chỗ này chờ người đã lâu rồi""Tê___" Bên tai truyền đến tiếng hít lạnh của vài ngườiCửu Sát đứng ở chỗ tối nhìn về phía bụi hoa, trợn mắt há mồm, nữ nhân này quả nhiên ăn gan hùm mật báo!Trung Sơn vương khóe mắt khẽ hạ, nâng bước tiến về phía bụi hoa"Vương gia cẩn thận!" Cửu Sát hiện thân, lo lắng mở miệng"Lạc Vân Hi, lăn ra đây cho bổn vương!" Trung Sơn vương bẻ cành cây, hé ra gương mặt xanh mét khó coiNgay cả thanh âm của nàng rất khác biệt, nhưng hắn cũng biết đó là nàng!Thế gian này, cũng chỉ có nữ tử này dám vuốt râu lão hổ!"Vương gia, ai là Lạc Vân Hi a? Người không phải phân phó ta ở chỗ này chờ người sao?" Lạc Vân Hi cười khanh khách nóiNgay sau đó Trung Sơn vương đứng cách nàng ba thước, ánh trăng mông lung, cành cây nghiêng ngả, hắn mang gương mặt anh tuấn mà u ám, ánh sáng không rõ, khiến cho nàng không thể nhìn ra trong đôi mắt kia của hắn đang mang cảm xúc gì"Người nào?" Cửu Sát tức giận quát"Vương gia tha mang, thuộc hạ cái gì cũng không thấy, cái gì cũng không nghe được!" Một nam tử thanh âm run rẩy ở sau bụi hoa vang lên"Đem mắt hắn móc xuống!" Trung Sơn vương môi mỏng khẽ mở, nói ra lời nói lạnh vô cùng.
35 "Bên người Trung Sơn vương ngay cả một thị nữ cũng đều không có" Nam tử bên cạnh hắn liền đáp lạiNữ tử đứng giữa hai người bên cạnh không lên tiếng, ánh mắt của nàng gắt gao nhìn về phía Trung Sơn vương đang tiến vào đại điệnBên cửa, Cửu Sát thấp giọng hỏi: "Vương gia, người vừa rồi nên xử lý thế nào?""Mang về thẩm vấn" Trung Sơn vương nói một câu, liền tiến vào đại điệnLạc Vân Hi giờ phút này đã ngồi trên ghế, lấy một khối anh đào lên miệng nhấm nhápNàng vốn muốn cho Đoan Mộc Kỳ hoặc Trung Sơn vương giúp nàng điều tra xem ai đang theo dõi nàng, lại không nghĩ rằng Trung Sơn vương tàn nhẫn như vậy.
36 "Sính Đình" Tề thị lang một màn kinh hãiHiển nhiên hành động này của Tề Sính Đình hắn cũng không dự liệu đượcNàng là trưởng nữ của Tề giaTề Sính Đình nhanh chóng nói nha hoàn mang đàn đến, sau đó chậm rãi đứng lên gảy đànLạc Nguyệt Kỳ sắc mặt trắng bệch, hận ý rõ ràng bắn ra, tại sao? Chỉ một vị trí sườn phi cũng muốn giành với nàng"Ngũ muội, ta có thể giúp ngươi" Lạc Vân Hi nói khẽ bên taiLạc Nguyệt Kỳ cả kinh, nghiêng đầu nhìn nàngLạc Vân Hi nhấp một ngụm trà thơm nói: "Ta có thể giúp ngươi đạt được vị trí sườn phi thái tử, nhưng ngươi phải đáp ứng với ta một điều kiện""Ngươi thật sự có thể giúp ta?"Lạc Vân Hi cười khẽ: "Cơ hội chỉ có một lần, ngươi chọn đi""Được, ta đồng ý với ngươi"Nếu như lúc trước nghe Lạc Vân Hi nói như vậy, Lạc Nguyệt Kỳ chắc chắn sẽ bật cười không thèm đếm xỉa tới.
37 "Ba ba ba!" Tiếng vỗ tay truyền đếnMọi người nhìn lại, thì ra tiếng động này phát ra từ chỗ Trung Sơn vươngHắn lạnh lùng mà xa cách cười nói: "Thật không nghĩ tới, ngũ tiểu thư Lạc gia học vấn uyên thâm như vậy.
38 "A, Dĩnh Nhi, ngũ muội của ngươi có tài vậy sao?" Trên lầu các, một thanh âm tò mò của nam tử nhu nhược phát raNữ tử kia ánh mắt mang theo lãnh ý, thật lâu mới mở miệng nói: "Ta làm sao biết, nàng đã lâu không ở trong phủ"Nam tử mặc xiêm y xanh lục khóe miệng khẽ cười: "Thái tử, ngươi lấy được bảo bối"Lạc Phi Dĩnh không nói lời nào, giơ tay hé ra cây cung, tay phải từ thắt lưng lấy ra một mũi tên bén nhọn, ôn như nói: "Các ngươi hôm nay cũng nhìn thấy, tài bắn cung của ta đã tiến bộ rất lớn.
39 Lạc Vân Hi không nói gì, nàng còn thật sự phục sức tưởng tượng của Trung Sơn vương"Người trong điện loạn không phải có một mình ta, người như thế nào lại hoài nghi một tiểu nữ tử?""Nàng, tiểu nữ tử?" Trong bóng đêm, có một thanh âm nhạo báng đột ngột van...
40 Lạc Vân Hi vừa muốn xoay người, một bàn tay lớn liền ôm lấy hông nàng, ánh mắt nàng trở lên bén lạnh, nhấc tay, hung hăng đánh xuốngBàn tay to lập tức lùi lại, thấp giọng giải thích: "Đừng nhúc nhích, Hi Nhi là ta!" Thanh âm nam tử vô cùng trong trẻo, dễ nghe êm tai"Ngươi là ai?" Lạc Vân Hi không khỏi nhíu mày hỏi, bất động thanh sắc lùi về phía sau hai bước"Nàng.