181 Edit+Beta:TieumanulkDiệp Vị Ương xấu hổ thân thể cứng ngắc,lại nghe giọng nói trầm thấp đè nén truyền đến: “Em. . . . . . Đừng động! Cử động nửa chứng tỏ em không mệt.
182 Edit+Beta:TieumanulkSau khi cắt đứt điện thoại tiểu Ngân,Thanh Phong Tuấn đi một chuyến đến công ty,phát hiện điện báo lão gia gửi đến đều liên quan Hàn Thiên Tuyết chịu hành hạ, tuy không tổn thương đứa bé trong bụng cô nhưng từ hình ảnh có nhìn ra cô ấy rất thống khổ.
183 Edit+Beta:TieumanulkLầu dưới Diệp Vị Ương mỉm cười ôm lấy cánh tay Thanh Phong Tuấn,thời điểm hắn không có ở đây cô thật không biết nói chuyện cùng người nào,cô có rất nhiều lời muốn nói với hắn nha.
184 Thanh Phong Tuấn chôn đầu thật sâu vào cần cổ tinh tế trắng noãn Diệp Vị Ương,ngửi hương thơm nhàn nhạt tòa ra từ người cô,cố gắng đè nén thứ gì. . . .
185 Từ ngày tâm trạng hoàn toàn thay đổi buổi tối Thanh Phong Tuấn lần nửa rời đi,sau đó hắn như mai danh ẩn tích không hề quay lại,hắn không bao giờ …… trở lại nửa sao.
186 Ừm,vô luận thế nào thì Diệp Vị Ương cũng muốn cảm ơn,cảm ơn trời xanh đã mang đến cho cô một người đàn ông ưu tú hoàn mĩ như Thanh Phong Tuấn!Cô xốc lại tinh thần,cố gắng thuyết phục mình “Đừng suy nghĩ nhất định phải học được đầy đủ! Mình bây giờ vẫn còn chưa tốt, trình độ còn chưa đủ xứng đôi với hắn,nhất định phải càng nghiêm túc học tập hơn!”Thời điểm Thanh Phong Tuấn và Tiểu Ngân đồng thời trở về nhưng vừa vào cửa,Tiểu Ngân đã tránh đi tìm Dạ Phi Phàm.
187 Edit: DựcBeta:Tieumanulk“Diệp tiểu thư, vừa rồi Tả La đường chủ tiểu Ngân gọi điện về cũng đưa tới một cái thẻ,nói để cô cắm giúp một lẵng hoa,kể cả phần lễ vật đóng gói này, sau đó thiếu chủ sẽ trở về mang đi!”A? Hắn quay trở lại? Hắn thật muốn trở lại rồi!Thật tốt quá,coi như tiện thể chạy về gặp mặt một lần cũng tốt! Hơn nữa……….
188 Edit:Dực Beta:Tieumanulk“Vị Ương, em ở đây nói chuyện phiếm với ai vậy?” Giọng nói trầm thấp mà đầy sức hút từ phía sau truyền đến. Không quay đầu lại Diệp vị Ương cũng biết là aiVốn đã cố gắng bình tĩnh như nước hồ thu nhưng vẫn gợn sóng, hắn trở lại?! Sao………….
189 Edit : Dực Beta:TieumanulkTối nay……………Kết hôn sao? Đây………. . có phải thật không?Trước mắt không tiếng động như sợi dây trân châu bình thường bị đứt rơi xuống cánh tay, rơi xuống nơi yếu đuối nhất trong tim,đau đến mất đi tri giác…………….
190 Edit:Dực Beta|:TieumanulkDiệp Vị Ương không nhớ rõ mình đã đi chân không trên đường bao lâu rồi,chỉ biết dòng người ngày càng đông đúc,chỉ có thể nhìn thấy cảnh ngựa xe như nước,những tòa nhà cao tầng nhưng không biết là nơi nào.
191 Không rảnh chú ý Đông Phương Thước hỏi,Diệp Vị Ương nghiêng trọng tâm cơ thể về phía bên phải,dùng toàn lực mở cửa xe,mái tóc đen nhánh theo tư thế cô rũ xuống để lộ mặt nghiêng hoàn mỹ cùng cần cổ trắng noãn,có thể bởi vì lo lắng gương mặt có chút hồng như quả táo vừa chín làm người ta muốn cắn một cái!Hàm răng trắng tinh chỉnh tề khẽ cắn lên môi dưới kiều diễm ướt át,như dâu tây ngọt để người ta muốn mút,mút mùi vi ngọt ngào thuộc về cô! Ánh mắt dời xuống một chút,có lẽ do dùng sức cùng với tư thế nghiêng người mà váy công chúa cổ tròn chảy xuống thấp,vô hạn cảnh xuân bên trong,nhìn không sót gì.
192 Trên mặt thoáng không còn đùa cợt mà trở nên âm thầm. Chuyện này cũng chưa tính,hắn đỡ Diệp Vị Ương đang bực bội ngồi dậy,nắm lấy đôi tay vung vẫy trên không trung,nghiêm túc nói:”Thiếu chút nữa đã quên chân em bị thương.
193 Quả nhiên,Diệp Vị Ương còn đang sững sờ mắt bỗng nhiên chớp chớp,dùng ánh mắt rất kỳ quái như nhìn quái vật nhìn Đông Phương Thước,giống như đang nói: “Lần đầu nhìn thấy có người lái xe thể thao,mặc áo vest mắc tiền lại hẹp hòi! Ngay cả tờ báo cũng không nỡ bỏ!”Đông Phương Thước cười to: “.
194 Chớp mắt một cái nước mắt không báo trước nhỏ giọt rơi xuống,tại sao sợ đến hiện trường hôn lễ sẽ mất tất cả? Tại sao phải đẩy mình đến tình cảnh tiến thoái lưỡng nan? !“Khụ khụ!” Đông Phương Thước giữ vững tư thế như cữ,hắn bây giờ dường như trở thành người rất biết kiên nhẫn,chẳng qua chứng kiến Diệp Vị Ương lặng lẽ rơi nước mắt hắn mới ho nhẹ kháng nghị:”Tiểu Diệp Tử,em thật sự quá dễ suy nghĩ viễn vong rồi,mỹ nam tử cực phẩm anh đây đang đứng trước mặt em,sao em còn có thể mất hồn xa như vậy? Được rồi,nhanh qua đây,hông anh có chút mỏi rồi này.
195 Đi đi,đi cùng Đông Phương Thước mất trí nhớ đi đến hiện trường hôn lễ thôi,cô muốn xem thử khi cô cùng người đàn ông khác xuất hiện trước mặt Thanh Phong Tuấn hắn có để ý không.
196 Edit : DựcBeta:Tieumanulk“Tiểu Diệp,chờ đến khi không muốn nháo lễ kết hôn đó nhớ đi cùng anh chàng đẹp trai là tôi nhé,còn hiện tại tôi dẫn em đến bệnh viện, chân của em phải bôi thuốc,nếu không đôi chân ngọc ngà như vậy bị để lại sẹo thì thật đáng tiếc” Đông Phương Thước ngay cả đầu cũng không cúi xuống, hai mắt vẫn nhìn thẳng về phía trước như cũ,nghiêm túc lái xe, nửa chân thật nửa trêu chọc thanh âm lại còn nhẹ nhàng truyền tới.
197 Bên này hỗn loạn khiến các kí giả chú ý nhưng cô gái cầm ly rượu đỏ không giải thích được nhô ra nữ nhân hiển nhiên không có ý được điểm này,chẳng những không rút lại hành vi cá nhân,thậm chí còn bắt đầu quyết tâm muốn ngăn cản hôn lễ,dưới con mắt của mọi người cô chủ động nhún chân hôn lên môi của Thanh Phong Tuấn!Đèn flash không ngừng nháy, vô số kí giả chụp được cảnh hỗn loạn!Rất dễ nhận thấy,hành động đã vượt quá ranh giới cuối cùng của Thanh Phong Tuấn,hắn dùng sức đẩy cô gái xa lạ ra! Hắn cau mày nhận lấy khăn tay mà Hàn Thiên Tuyết đưa cho,chùi đi dấu son mà cô gái kia ép buộc để lại.
198 Khi nhìn thấy Hàn Thiên Tuyết và Thanh Phong Tuấn cùng nhau tiến tới sân khấu lộ thiên bên ngoài khách sạn, ánh mắt Diệp Vị Ương không thể kiềm chế được ảm đạm thêm mấy phần! Cô tới đây có ý nghĩa gì đây? Người đó thấy cô lại không thèm để ý xem cô như không khí tiếp tục hôn lễ lãng mạn!Diệp Vị Ương cảm thấy tất cả sức lực đều bị rút hết, ở một góc khách sạn giống như đưa đám,cúi đầu,mặc cho ánh mắt phức tạp của Đông Phương Thước cứ soi kĩ trên người cô.
199 Chính một câu trấn an lòng người như vậy khiến Diệp Vi Ương cảm thấy có thể nhảy tốt hơn,như vậy……………cũng để cho Thanh Phong Tuấn nhìn thấy cô cùng người khác khiêu vũ rất đẹp !Đông Phương Thước ghé vào bên vành tai cô hướng dẫn từng bước một “Thả lòng cơ thể,ngẩng đầu lên……”Diệp Vị Ương nghe lời thử bước đi một cách mềm mại quả nhiên chính là cao thủ khiêu vũ!Sau đó, Đông Phương Thước giống như một lão sư dạy khiêu vũ hoàn mĩ nhất lại nhẹ nhàng nói “Đó là một phần của bản nhạc trầm lặng,chúng ta xoay người……………”Diệp Vị Ương bắt đầu nghiêm túc lắng nghe linh hồn của âm nhạc,theo âm nhạc biến đổi sắc mặt!Chỉ thấy có lúc hai hàng lông mày của cô khẽ nhíu lại lộ rõ vẻ xót xa vô hạn,có lúc lại cười tươi tắn lộ rõ vử vui mừng vô biên,lúc lại nghiêng người buông xuống lộ rõ vẻ lưỡng lự uyển chuyển ngượng ngùng,lúc lại nhẹ nhàng ôm lấy cánh tay thể hiện sự nhẵn nhịu vững vàng, ánh sáng trong mắt lóe lên một cái!Những ánh sáng rục rỡ cũng thay đổi linh hoạt nơi Đông Phương Thước vừa đi qua cũng thay đổi rõ ràng.
200 Có vài người chỉ cần một ánh mắt đã phá hủy tất cả,Thanh Phong Tuấn và Đông Phương Thước trong nháy mắt đã nhìn thẳng vào nhau,thay đổi rất nhiều việc cũng thay đổi rất nhiều nhịp điệu diễn biến.
Thể loại: Dị Giới, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Trinh thám
Số chương: 22