Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Thiên Niên Sầu Thiên Kiếp U Mê

Thể loại: Bách Hợp
Số chương: 60
Chương mới nhất: Chương 60
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Thể Loại : Bách hợp,tiên hiệp. Tình Trạng : Hoàn thành. Tác Giả : Mạc Ngữ ThầnNguồn: https://macnguthan. wordpress. com/Chuyện xưa kể về đạo sĩ chân chính bị một nữ hiệp "đánh khắp thiên hạ vô đối thủ" bẻ cong,còn là tự nguyện bị bẻ cong,chẳng cần tới phiên nữ hiệp ra tay.

Danh sách chương Thiên Niên Sầu Thiên Kiếp U Mê


Chương 1

1 Thế gian điều đáng trân quý nhất chẳng phải quyền lợi,sự giàu có hay danh vọng,tình cảm giữa người và người với nhau chính là thứ đáng trân quý nhất,nó đang dần bị lạc mất bởi rất nhiều nguyên do,vương đồ bá nghiệp của những kẻ có tham vọng vô tận đã gieo rắc nên những cái chết thảm khốc,hy sinh hàng vạn người vô tội,nước mắt và nỗi đau của người ở lại,trần thế mãi là kiếp sống đầy oán khổ đối với chúng sinh,kẻ theo đuổi kiếp trường sinh mỗi lúc một nhiều hơn,họ khát khao được thoát ly khỏi sinh tử luân hồi,sống cuộc đời tiêu diêu tựa thiên tiên,đấy cũng chính là một trong những lý do khiến tu chân giới ngày càng lớn mạnh,vạn vật đều có hai mặt của nó,ma lực cám dỗ đằng sau tu chân giới lại là thứ đáng sợ nhất,khi đã có trong tay mọi thứ liệu còn bao nhiêu người nguyện từ bỏ tất cả để sống cuộc sống tiêu dao.


Loading...

Chương 2

2 Kỷ Quân Đằng đi được không bao lâu thì mưa đã ngừng rơi,hắn đến gốc đại thụ ven rừng ngồi nghĩ ngơi,nhắm mắt tĩnh tọa tu luyện,hấp thụ năng lượng từ thiên địa,tu vi của hắn chỉ là hạt cát nhỏ bé giữa đại mạc mênh mông bất tận,con đường tu chân là vô hạn,tựa hồ chẳng có điểm dừng,trải qua gian nan tiên luyện càng nhiều thì thành tựu càng cao,hắn sẽ không bỏ qua bất kỳ thời gian rảnh rổi nào dành cho việc tu luyện.


Chương 3

3 Kỷ Quân Đằng đã từng nghe đến trận pháp Tam Mê Ảnh,đây là lần đầu tiến vào,vượt qua được hai tầng Tam Mê Ảnh thì chưa chắc đã có cơ may thoát khỏi nơi này,hắn cố gắng tĩnh tâm để ứng phó mọi tình huống xấu có thể diễn ra,đi không lâu tìm thấy ánh sáng mờ ảo nơi cuối đường,một nơi trải đầy hương hoa,xung quanh có nhiều ngọn núi cao,nơi đây hoàn toàn giống với cảnh tượng ở trong quá khứ,một quá khứ bi ai mà hắn chẳng cách nào quên được,hắn đi dạo xung quanh hồi tưởng ký ức,phương xa có một hồng y nữ tử mỹ mạo xinh đẹp phong hoa tuyệt đại đang bay đến,nữ tử khẽ mỉm cười yêu mị.


Chương 4

4 Vài ngày sau Kỷ Quân Đằng đặt chân đến Đế Đô,kinh đô mà hoàng đế ngự trị,nó còn có tên gọi khác là Hoàng Hoa thành,một trong những nơi phồn thịnh bậc nhất An Đế quốc,hắn độc bước ngoài phố,có chút ái ngại khi bị mấy nữ tử ngoài phố nhìn đến,cúi thấp đầu đi vào con phố vắng vẻ,tuy hắn là kẻ vô danh tại cố hương,lại có chút danh tiếng ở tu chân giới,chính vì vẻ ngoài văn tĩnh lại có diện mạo hơn người nên mới thấy khổ tâm,người nào nói qua tuấn mỹ sẽ hạnh phúc chứ,hắn dù là đạo gia nhưng không thể tránh thoát khỏi vận đào hoa,mỗi ngày đều có vô số nữ tử đến Tinh Vũ phái diện lý do cúng bái,kỳ thực lại mong có cơ hội gặp hắn,không tiếc xếp hàng chờ đợi cả ngày để nghe hắn giảng đạo học,dịp lễ hay lúc rảnh rổi liền chạy đến Tinh Vũ phái « cúng bái »,đặc biệt điểm danh Kỷ đạo trưởng phải đích thân nghênh đón,dù được nhiều người ngưỡng mộ hắn lại không đối hoài gì đến các nữ tử đó,thân là đạo gia nào có thể đàm luyến ái,hắn đi dạo xung quanh nơi này một lúc mới dừng bước tại quán trà nhỏ bên đường,Hoàng Hoa thành thực sự quá rộng lớn,nếu đi bộ có lẽ phải mất cả ngày mới tham quan hết quang cảnh phồn hoa nơi đây,thấy khách tới tiểu nhị vội chạy ra tiếp đón.


Chương 5

5 Kỷ Quân Đằng tự tại ngồi dùng cơm,ăn xong nhận lấy khăn tay từ tỳ nữ,nàng không hề khẩn trương hay lo lắng vào ngày đại sự,bởi lẽ đã lẫn tránh hết mười tám năm rồi,cho dù là trọng phạm bị triều đình truy nã cũng không cần phải trốn tránh lâu như vậy,Đinh Cao Hồng không thấy phiền nàng lại thấy mệt mỏi,chưa chào đời đã bị hoàng đế ban hôn là lỗi do nàng sao,sinh ra là cái nữ nhi cũng là lỗi của nàng phải không,lớn lên diện mạo đoan chánh,tài giỏi hơn người lại là lỗi của nàng chứ gì,bây giờ hoàng đế đòi gả nữ nhi cho thì đây vẫn là lỗi của nàng phải không,thôi thì đời này gặp phải Đường Trúc Lam coi như nàng xui xẻo đi,lo lắng cũng bằng thừa,hiện giờ suy nghĩ kế sách đối phó còn hơn,nàng đuổi hết mấy hạ nhân đi ra ngoài,bình thản cất lời.


Chương 6

6 Mọi ngày Kỷ Quân Đằng dậy từ rất sớm,trở về nhà thói quen vẫn không thay đổi,Kỷ Chí Tín còn đang hôn mê mạch tượng rất yếu,nàng nhờ gia đinh đến y quán mua vài phương thuốc,bản thân trở về phòng lấy ra hộp gỗ chứa đựng nguyên liệu chính,bên trong hộp gỗ hiện lên đạo ánh sáng mờ nhạt toát ra từ những đóa hoa mang sắc thái lạnh giá của băng tuyết,loại hoa này gọi Tích Nguyệt,được xem là tiên dược chốn nhân gian,Tích Nguyệt là loại hoa tựa như hàn băng kết tụ từ giông tuyết,ngàn năm thời điểm trăng tròn mới nở rộ một lần,mỗi lần hoa khai chỉ tồn tại không quá vài canh giờ,sự xinh đẹp thoáng chốc đó làm cho người ta tiếc nuối không muốn nó sớm lụi tàn,mỗi lần hái xuống thì nó liền nhanh chống bốc hơi tan biến,muốn hái được nó quả thực không dễ,nàng đã tìm kiếm xung quanh rất nhiều ngọn núi cao mới có may mắn gặp được,dùng pháp thuật tạo ra cổ hàn khí đóng băng đóa Tích Nguyệt rồi hái xuống,vốn định mang về Tinh Vũ phái dùng làm thuốc cứu người,hôm nay phải dùng đến,không lâu sau gia đinh trở lại với những phương thuốc cần thiết cho việc bào chế,nàng sắt nhỏ ra mang tất cả đi bào chế rồi luyện thành đơn dược.


Chương 7

7 Ban đêm là lúc không gian tĩnh lặng nhất,ở khoảng không trống trải tựa hồ không có lấy bóng người đang ẩn núp một nữ hắc y,âm thầm đứng từ xa nhìn về phía phủ đệ phát ra ánh sáng,nơi đó là Kỷ phủ,Kỷ Quân Đằng ngồi bên cửa sổ đọc sách bổng nhiên cảm giác được có người theo dõi mình,nàng không cố tìm hiểu xem vị khách không mời này đến đây vì mục đích gì,chỉ lặng lẽ cảm nhận hành tung của đối phương,chờ một lúc lâu vẫn không thấy người kia có động tĩnh gì,nàng mỉm cười nhìn ra cửa sổ,nơi bị bóng cây che khuất.


Chương 8

8 Bên ngoài Kỷ phủ có một nhóm người đang khinh chiếc kiệu hoa tiến vào,ngồi bên trong kiệu là nam tử khoảng hai mươi lăm tuổi,diện mạo anh tuấn hơn người,nam tử này là Kỷ Triết Ngạn,hắn tựa hồ đã say đến không còn hay biết gì nữa,Đinh Cao Hồng thấy nhi tử cả ngày say xỉn rất phiền lòng,nàng kêu gia đinh lấy thùng nước đến tạt cho hắn tỉnh lại.


Chương 9

9 Đường Thi Vũ hiện giờ không cần thanh danh của nữ hiệp,vẫn trọng tôn nghiêm của một công chúa,nào có thể để một nam tử nhường mình,làm thế thật mất mặt,nàng đánh liên tiếp nhiều chưởng pháp hiện lên tử quang khiến tiền viện của Lạc Nhan cung phút chốc bay đầy bụi đá,Kỷ Quân Đằng tốc độ né tránh nhanh đến nàng không thể nhìn ra thân ảnh,thoát hiện rồi biến mất khiến nàng không thể kiềm chế sự phẫn nộ nữa,xuống tay tuyệt tình hơn,Kỷ Quân Đằng nhận ra có điểm kỳ quái,nhất thời chưa rõ chính xác thì kỳ quái chổ nào,chiêu thức của Đường Thi Vũ tương đối dứt khoát,một chưởng đánh ra đều là đoạt mệnh,căn bản là đang muốn lấy mạng nàng,phượng nhãn lãnh mị để cho nàng cảm giác rất giống với ma nữ,nhưng thứ công pháp cả hai dùng hoàn toàn khác nhau,ngữ điệu cũng không giống,để cho nàng mơ hồ phân không rõ nữa,vào lúc này Đường Thi Vũ đã tiến đến gần,bất ngờ đánh tới một chưởng,nàng dùng một tay ngăn trở dòng sát khí đang tiến đến,nhẹ phất tay làm cho sát khí chuyển hướng văng đi nơi khác,nàng tiến đến gần thi triển pháp lực khiến Đường Thi Vũ đứng yên bất động,chuyển động của nàng nhanh đến nổi khi Đường Thi Vũ kịp phản ứng thì đã phát hiện mình bị khống chế,tức giận liếc nhìn nàng mà không làm được gì.


Chương 10

10 Chỉ qua gần một tháng sau Đường Diễn cho mở yến tiệc long trọng,các quan viên,đại thần đều tham dự đông đủ,mục đích chủ yếu là để ăn mừng An Đế quốc toàn thắng,thành công đánh đuổi ngoại xâm,ngoài điện có vài người mặc áo giáp tiến vào,người dẫn đầu là nam tử khoản hai mươi ba tuổi,mặc trên người chiến giáp hoàng kim,đầu đội khôi giáp,mang theo cổ khí chất uy phong bức nhân,dung mạo vô cùng tuấn mỹ,khó nam tử nào sánh kịp,hắn là Thượng Quan Tôn,hiện đang là đại tướng quân,phụ thân của hắn vài năm trước đã qua đời,chỉ còn lại hắn cùng mẫu thân,gần hai năm xa cách,ngày trở về người mà hắn muốn gặp nhất vào lúc này chính là Đường Thi Vũ,hắn mừng rở mỉm cười khi nhận ra nàng có mặt ở đây,nàng nay đã trưởng thành hơn trước,nữ tử xinh đẹp thật sự chứ không còn là tiểu cô nương nữa,từ ngày chia ly không có đêm nào hắn không nhớ nhung,muốn gặp lại xa cách vạn dặm,chỉ có thể gửi gắm tình cảm vào thư từ,gặp lại chí yêu nàng nét mặt băng sương chẳng mỉm cười,phượng nhãn lại hàm chứa sự ôn nhu khi nhìn hắn,biểu tình rất nhỏ,không muốn ngoại nhân biết quá nhiều về tình cảm của cả hai,hắn hiểu cả hai chỉ đang yêu đương lén lút,vào lúc này không thể công khai,tỏ ra cung kính cúi người chào nàng rồi đến bàn trống ngồi,hắn là đại thần có mặt trong yến tiệc không có gì lạ,nhưng Kỷ Quân Đằng suy cho cùng chỉ là một thường dân,tham dự yến tiệc của triều đình dường như không hợp lẽ thường,khiến cho mọi người bắt đầu âm thầm suy đoán đủ điều.


Chương 11

11 Kỷ Quân Đằng ngồi bên giường bắt mạch cho Kỷ Chí Tín,sắc mặt của hắn có dấu hiệu hồng hào trở lại,sức khỏe khôi phục không ít,hắn mang danh nghĩa là phụ thân nhưng nhiều năm qua chưa từng quan tâm đến sống chết của nàng,bây giờ Kỷ gia xảy ra chuyện phải nhờ đến nàng trở về giúp đở,hắn nhất thời thấy rất hỗ thẹn,điều làm hắn an ũi đôi chút là năm xưa đã đưa ra quyết định đúng đắn khi mang nàng đến Tinh Vũ phái,sau nhiều năm được giáo dưỡng hiện tại nàng đã trưởng thành,bản tính trầm ổn,xử sự không thiếu trách nhiệm như Kỷ Triết Ngạn,thân là trưởng tử suốt ngày chỉ nghĩ đến vấn đề không đâu,chẳng lo gì đến tương lai hay vận mệnh gia tộc.


Chương 12

12 Đoàn người ngồi xe ngựa di chuyển không lâu ra đến hải cảng,nơi có nhiều thuyền lớn cập bến,họ dự tính đến hồn đảo cách đây không xa để tham quan,nơi đó sinh thái rất tốt,quang cảnh ảo mộng xinh đẹp vô cùng,Đường Thi Vũ nắm tay Đường Trúc Lam cùng nhau bước lên thuyền,bất chợt có một nam tử tiến đến cản đường,Vương Trí Khanh là thái tử của Đại Thừa quốc,hắn thường ngao du khắp thiên hạ không phải để ngắm nhìn mỹ cảnh mà để tìm giai nhân,hôm nay rất cao hứng khi vừa xuống thuyền đã bắt gặp hai nữ tử tuyệt sắc,ngầm đoán biết nữ tử xinh đẹp mị hoặc liêu nhân này là thất công chúa,hắn mỉm cười tiến đến muốn nắm tay Đường Thi Vũ,không ngờ lại bị nàng tát cho một bạt tay,nàng phượng nhãn hiện lên tia lãnh khí,chính vì biết hắn là ai cho nên càng phải đánh,hắn nhìn nàng bằng ánh mắt không dám tin tưởng,nàng là nữ tử đầu tiên dám ra tay đánh hắn,còn dám đánh trước mặt đám đông,mặt mũi của hắn phải để nơi nào,vừa giơ tay lên định dạy nàng bài học thì bị Kỷ Quân Đằng ngăn lại,hắn tức giận quát lớn.


Chương 13

13 Vào lúc này binh sĩ của Vương Trí Khanh không còn có thể bình tĩnh được nữa,họ điên cuồng xông lên chém giết,hai nhóm người còn đang đánh nhau rất hỗn loạn,Đường Thi Vũ vội chạy đến đở lấy Kỷ Quân Đằng,nàng run rẫy dùng tay lau đi vết máu trên mặt và lỗ tai của hắn,dù cho hắn có lợi hại cũng không cần liều cả mạng sống,lúc nãy nàng cũng nhìn ra được hắn không giống mọi khi,chiêu thức hắn đánh bại Đặng Ngạo Niên mang theo ma khí,hoàn toàn không phải của chánh đạo,bất chợt từ phương xa có một đạo lam quang bay đến đánh văng đám binh sĩ,mọi người kinh ngạc nhìn lại thì nhận ra Đường Diễn đã đến,hắn nghiêm trang nhìn đám người xung quanh.


Chương 14

14 Ngày hai phe đánh nhau ngoài bến cảng trôi qua không lâu Vương Lưu phái sứ giả đến An Đế quốc,hắn không cần bồi thường tổn hại,chỉ muốn lấy lại công đạo cho nhi tử,buộc Đường Diễn giao ra kẻ hại Vương Trí Khanh bị mù,Vương Trí Khanh tương lai làm hoàng đế,không có ánh sáng coi như tiền đồ mất sạch,thế nhân chế nhạo thì so với chết có gì khác biệt,Đường Diễn dù yêu thương nữ nhi vẫn phải đặt an nguy của xã tắc lên hàng đầu,huống hồ việc này xét theo lý Vương Trí Khanh cũng có lỗi,vạn nhất nếu Vương Lưu không chịu thỏa hiệp đành giải quyết trên chiến trường,Vương Lưu cũng e ngại chuyện hai nước giao tranh vô tình tạo cơ hội cho kẻ khác hưởng lợi,đành tiếp nhận bồi thường,tuy nhiên mối hận này hắn vẫn giữ trong lòng,không thể nào cho qua dễ vậy được,ngày sau có cơ hội chắc chắn trả lại gấp đôi.


Chương 15

15 Kỷ Quân Đằng đi bộ qua con phố dừng chân tại trà lâu nổi danh khắp kinh thành,trà ở đây là đặc biệt thơm ngon nhất,khi đã qua tay bậc thầy pha chế càng tuyệt vời hơn,lúc rảnh rổi nàng thích đến đây thư giản,thưởng thức cảnh sắc và trà ngon,nàng đến nơi trưng bày trà ngắm nhìn,có những loại lá trà hình thái kỳ lạ không biết gọi tên nó là gì,theo giới thiệu thì những loại trà quý hiếm này được nhập từ tây vực,nàng chọn ra loại mình thích nhất rồi căn dặn tiểu nhị đem cho nghệ sư pha chế,chọn nơi an tĩnh ngồi xuống chờ tiểu nhị mang trà đến,Đường Thi Vũ đang ngồi cách đó mấy chiếc bàn,lúc nãy đi dạo không lâu thì Thượng Quan Tôn bận công vụ vội đến quân doanh ở ngoại thành,nàng cũng không giận hắn bỏ rơi mình,công việc vẫn quan trọng hơn,nàng nhận ra sự có mặt của Kỷ Quân Đằng,rót ra ly rượu đưa đến cho hắn.


Chương 16

16 Những ngày sau Kỷ Quân Đằng tiếp tục phái người âm thầm điều tra vài chuyện,hiểu được tầm quan trọng của các vị đại thần cũng như phe phái của họ trong triều đình,Khắc Vân từ lâu ngắm ngầm dùng thế lực khống chế triều đình,kẻ thù lớn nhất của hắn là Đường Diễn,theo điều tra lai lịch cũng như quan hệ thì hắn là dưỡng tử của Triệu hoàng thái hậu,tất mẫu hậu của Đường Diễn,hắn từng là người có công đưa Đường Diễn lên ngôi vị đế vương,nói thế nào đi nữa vẫn là đại công thần,hắn lại có pháp thuật cao cường,khó tìm được đối thủ.


Chương 17

17 Thời gian sau đó cái tên Kỷ Quân Đằng luôn được nhắc đến cùng với Khắc Vân,nàng là nhân vật bị triều đình bàn tán nhiều nhất,chỉ có điều bàn tán chuyện xấu nhiều hơn việc tốt,được sự ủng hộ của hắn,nàng viết tấu chương cải cách quân sự trình lên Đường Diễn,nay đã là thời thế bình yên,cần những binh sĩ đó ở lại quân doanh cũng không ít lợi gì,chỉ làm hao tổn tài nguyên quốc khố,chi bằng sớm cho họ quay về cuộc sống bình thường,kinh doanh giúp ít cho nền kinh tế quốc gia,Đường Diễn cảm thấy đề nghị của nàng khá hay,Thượng Quan Tôn lại phản đối việc ân chuẩn cho những binh sĩ từng đi theo mình và phụ thân đánh giặt nay phải trút bỏ quân phục,trở về nhà sống cuộc sống bình dị,lo ngại chuyện nàng đang muốn làm cho quyền lực trong tay hắn dần suy yếu,An Đế quốc bình an như hiện tại là nhờ vào Thượng Quan gia nhiều đời qua đã dùng tâm huyết đánh đổi,hắn không mong thấy cảnh Thượng Quan gia bị kẻ khác huỷ hoại thanh danh,quan trọng nhất là an nguy của bá tanh,hắn quỳ xuống đại điện khẩn cầu.


Chương 18

18 Hôm nay Đường Diễn cho người truyền Kỷ Quân Đằng vào cung,hắn thường có nhã hứng gọi nàng đến đánh cờ,đàm luận đạo trị quốc,nàng kiến thức uyên bác,so với Huyền Tử đạo trưởng không kém là bao,Phật giáo được du nhập từ Thiên Trúc,trải rộng trên khắp trung nguyên,nhưng ở An Đế quốc Đạo giáo mới là chính thống,tại đây người ta phát triển Đạo giáo hơn là Phật giáo,hắn cũng là người tôn sùng đạo giáo,nên có phần ngưỡng mộ tri thức đạo học của nàng,khi nàng đến nơi được hắn dẫn tới một đấu trường rộng lớn xây dựng phía sau hoàng cung,nơi đây thường diễn ra Thiên Anh hội,một đại hội luận võ của những tinh anh trong khắp thiên hạ,sẽ chia ra nhiều cuộc tranh tài cao thấp,nhầm chọn ra người tài năng cho triều đình.


Chương 19

19 Ánh nguyệt quang rực rở xuyên thấu qua những áng mây chiếu rọi màn đêm tịch mịch,tinh tú đua nhau tỏa sáng giữa chân trời vô biên,mỹ quang xinh đẹp phảng phất nỗi buồn mông lung,Kỷ Quân Đằng tâm trạng rối bời không lòng dạ thưởng thức vẻ đẹp thiên nhiên,trầm tư bên lan can cung điện,lạc vào mê võng ái tính để nàng nếm trải đủ loại bi hoan vô thường,càng đau khổ lại càng khao khát được yêu,thiết tha mong được tận hưởng khoảnh khắc hạnh phúc thoáng qua,dù khổ sở vẫn cố chấp hướng về bóng hình trong tâm,nguyện tựa Tích Nguyệt hoa si tâm không đổi,thủy chung hướng về ánh minh nguyệt rực rỡ,trải qua thiên niên đợi chờ thời điểm được vì minh nguyệt khai hoa,khoe sắc hương,rồi lặng lẽ lụi tàn trước ánh hoàng hôn,chờ đợi ngàn năm,đến cuối cùng chỉ tồn tại trong giây phút xinh đẹp ngắn ngủi,vẫn không oán không hận,nàng bước đến bên cạnh nắm lấy bàn tay lạnh giá của Đường Thi Vũ.


Chương 20

20 Đường Thi Vũ chợt nghe tiếng động lớn,cuộc chiến hiện giờ là vì nàng diễn ra,Thượng Quan Tôn mỗi kiếm chém ra đều không nương tay chút nào,hắn thân là dũng tướng hiển nhiên ra tay phải có uy lực hơn người,Kỷ Quân Đằng trong tay không có binh khí,nó sớm bị Đường Thi Vũ cầm đi mất,hiện giờ nàng chỉ có thể né tránh công kích,hắn tựa hồ bị cơn giận lấn áp lý trí,càng đánh càng dồn nàng về phía vách núi,tung ra chưởng pháp hiện lên kim quang đánh nàng rơi xuống vực sâu,không dừng lại ở đó,hắn nhanh chống bay theo,còn chưa thấy nàng chết hắn tuyệt không ngừng tay,Đường Thi Vũ vội đuổi theo,nàng cảm thấy hai người điên mất rồi,đều đã trưởng thành tính khí lại không chút giống đại nhân.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Yêu, Không Đơn Giản Như Vậy

Thể loại: Bách Hợp

Số chương: 26


Thỏ À ! Tớ Yêu Cậu !

Thể loại: Bách Hợp

Số chương: 19


Nữ Dâm Tặc Háo Sắc

Thể loại: Bách Hợp

Số chương: 53


Bảo Hộ Em Suốt Đời

Thể loại: Xuyên Không, Bách Hợp

Số chương: 53


Truyền Kì Bát Nháo Hội

Thể loại: Đam Mỹ, Bách Hợp

Số chương: 15


Bà Xã Của Tui Là Xã Hội Đen

Thể loại: Bách Hợp

Số chương: 14


Ngắm Một Trời Xuân

Thể loại: Bách Hợp, Đam Mỹ

Số chương: 12


Đại Thú Tân Nương

Thể loại: Bách Hợp

Số chương: 96


Áp Đáo Bảo

Thể loại: Bách Hợp

Số chương: 65


Cuộc Sống Này Là Những Con Số

Thể loại: Bách Hợp

Số chương: 64