41 Huyền Dạ trên mặt toát ra thần thái uy nghiêm, hai tay giơ cao Thiên Thần Nộ, ngâm xướng:- Rời bỏ thần quang, ta thu hồi tính mạng ngươi, rời bỏ thần uy, ta thu hồi linh hồn ngươi, rời bỏ thần tín, ta thu hồi quyền sinh của ngươi.
42 Huyền Nguyệt hì hì cười, ghé vào tai A Ngốc nói:- Sẽ không đâu, ngươi dùng đấu khí đưa vào trong cơ thể ta, ta không phải sẽ không lạnh sao? Hơn nữa, ta có thể thi triển thần chi chúc phúc a! Sau đó ghé vào lưng người ngủ là được rồi.
43 Thạch quật cách kiếm phái cũng không xa, rất nhanh, tám người đã đến ngoài thạch quật. Tịch Văn cất cao giọng nói:- Sư phụ, đệ tử Tịch Văn xin cầu kiến.
44 - Nhưng mà, cha…. - Đi xuống!Hội trưởng thanh âm nghiêm khắc hẳn lên. Diệt Phượng cắn cắn môi, tức giận hừ một tiếng, xoay người lui ra ngoài. Hội trưởng thì thào nói:- Xem ra, ta thật sự phải chạm trán hắn.
45 " Ầm……. . "Nộ Thần mạnh mẽ oanh kích lên Quang Chi thủ hộ đang bao bọc thân thể A Ngốc khiến hắn không tự chủ thối lui vài bước, Quang Chi thủ hộ trong nháy mắt suy yếu, chưa tới một giây liền bắt đầu vỡ tan.
46 Thiên Cương kiếm thánh giận dữ nói:- Trên đời này không gì là không có khả năng. Ngươi theo Âu Văn không được bao lâu, bắt đầu từ bây giờ, ngươi ở lại đây theo ta học tập võ kĩ, nửa năm sau mới có thể rời đi.
47 Huyền Dạ mấy ngày nay tâm tình vẫn thật không tốt. Chẳng những bởi vì không thu lại được Minh Vương kiếm mà chính yếu là vì nữ nhi Nguyệt Nguyệt. Tại Thiên Cương sơn mạch mặc dù chưa thể hiện ra uy lực cường đại chân chính nhưng lại bại dưới tay thiên hạ đệ nhất kiếm thánh, nên cũng không phải là chuyện đáng xấu hổ lắm, hơn nữa ngoại trừ vài người thuộc Thiên Cương Kiếm Phái cũng chỉ có nữ nhi mình chứng kiến.
48 - Huyền Dạ, ngươi không phải có chuyện gì muốn nói cho ta nghe sao? Nói đi. Huyền Dạ cũng không dám làm càn như Huyền Nguyệt, vội vã cung kính nói:- Vâng, Giáo hoàng đại nhân.
49 Bảy ngày này, do luôn khắc khổ tu luyện, hắn đã có thể vận dụng Sanh Sanh biến huyễn hóa bạch sắc năng lượng ra hình thái binh khí giản đơn như tiểu đao hoặc một cây tiêm trùy, mặc dù hình thái không lớn nhưng uy lực lại không hề nhỏ, dùng đao năng lượng cắt vật phẩm, quả thực là vô kiên bất tồi.
50 A Ngốc không nghĩ lợi tiễn năng lượng lại có uy lực lớn đến thế, đang âm thầm mừng rỡ thì kinh ngạc phát hiện, cự xà bắt đầu kịch liệt đứng lên, lam máu không ngừng chảy ra, bay tứ tán, Thánh Tà trên không trung phun ra long viêm, năng lượng xám mang theo tính ăn mòn thật lớn tập kích lên vết thương của cự xà.
51 Lộ Văn nghe xong hai người tự thuật, đã đại khái hiểu được sự tình rồi mới kết luận, gõ đầu cháu gái mình một chút, nói:- Cái này không thể trách A Ngốc, đều là tại ngươi nghịch ngợm, ngay cả sư thúc cũng dám đá.
52 Đám người Tịch Văn lúc này mới chú ý tới quái vật trong góc thạch quật, vốn với công lực bọn họ sớm đã cảm giác được Thánh Tà tồn tại, chỉ bất quá bởi vì những lời Thiên Cương kiếm thánh nói, khiến cho bọn hắn đau thương, tinh thần khó có thể tập trung, cho nên mới vẫn không có phát giác.
53 Bảy người lặng yên đứng, lo lắng đợi. Đã hơn một canh giờ, A Ngốc vẫn không có động tĩnh, không khí trong thạch quật trở nên trầm trọng. Mọi người đã có chút mất kiên nhẫn.
54 Trung niên nhân gật đầu nói:- Ra thế, ta gọi là Simon, là quản sự ở đây, ngươi đưa ma pháp tạp cho ta, ta thay ngươi đi lấy lương cùng ma pháp bào. A Ngốc vội vã đưa ma pháp tạp, cảm kích nói:- Đại thúc, cám ơn ngài.
55 A Ngốc toàn thân suy yếu vô lực, gắng gượng đứng dậy nhưng lại ngã xuống. Thánh Tà không thèm đuổi giết Cốt Long, chụp động long cánh phi đến đỡ A Ngốc trên lưng.
56 Tựa hồ cảm giác được tinh thần lực A Ngốc đang tiến vào, một tính mạng trong đó nhanh chóng tới gần A Ngốc, khi hai cỗ tinh thần lực tiếp xúc, không có lời thoại chỉ là song phương cảm giác được nội tâm ý nghĩ của đối phương mà thôi.
57 A Ngốc thấy đối phương quá khách khí, vội vã hoàn lễ nói:- Ngài, ngài đừng khách khí, chúng ta chỉ đi ngang qua mà thôi, Áo thúc thúc cũng không có gì phân phó.
58 Tây Phi Nhi giơ thủy chén lên cười nói:- Trong quân doanh không cho phép uống rượu, hôm nay ta lấy nước thay rượu, Quang Minh hổ quân chúng ta trước xin lỗi vì đã mạo phạm trưởng lão.
59 Nham Thạch khinh thường nói:- Dân tộc như vậy sao có thể cường đại. Thường dân thì sớm đã bị tửu sắc cùng bài bạc biến thành không ra gì. Ta xem, nếu chiến tranh xảy ra, cái thành này thủ không được vài hôm.
60 Mã Duệ sao mà không biết Phì thúc nơi này gian trá chứ. Hắn đối với tên mập mạp này cũng chẳng có hảo cảm gì, chỉ là bởi hắn có chút quan hệ với Thành Chủ nên ít nhiều cũng chiếu cố đến.
Thể loại: Khoa Huyễn, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 40
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 50
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn
Số chương: 50