61 A Ngốc đơn thuần nhìn thấy “cảnh đẹp” không khỏi có chút nhiệt huyết sôi trào, hắn dù sao cũng mới chỉ là một thiếu niên chưa đến 20 tuổi, nhìn thấy một màn da thịt trắng nõn lấp ló dưới lớp vải mong tang, thân hình đầy đặn uốn éo của các cô nương, bảo sao không bị kích thích cho được.
62 Nham Thạch hừ một tiếng, nói:- Mỹ nữ chúng ta thấy qua đã nhiều, giờ chỉ muốn có chút kích thích mới lạ mà thôi. Aaiii, đáng tiếc a! Các ngươi mệnh danh là một trong các câu lạc bộ đêm lớn nhất Lạc Nhật đế quốc mà lại không thể làm ta hài lòng.
63 A Băng than nhẹ một tiếng, nhẹ nhàng mặc lại quần áo rùi chậm rãi tiêu sái bước ra ngoài. Khi nàng ra tới hành lang, thấy được một màn vô cùng buồn cười.
64 Cảm giác được cơn giận của A Ngốc đã biến mất, A Băng đôi môi dần rời ra, nhẹ nhàng rời khỏi đùi hắn, ngồi xuống bên cạnh ôm lấy cánh tay hắn như cũ, thân thể mềm mại ngả vào vai hắn.
65 Đêm đã khuya, trăng mờ sao thưa, thế giới bên ngoài hết sức hôn ám, Hắc Ám thành một mảnh yên tĩnh, đại đa số mọi người đều đã tiến vào mộng đẹp. Tại ngã tư đường trong một con hẻm nhỏ hẻo lánh, A Ngốc ngừng lại, đưa Miêu nữ cho Nham Thạch, vỗ vỗ lưng thiếu nữ Tinh Linh, nói:- Đừng khóc, ngươi đã được cứu.
66 Hoắc Đốn sớm đã có ý thối lui, nghe vậy liền không do dự quay đầu chạy đi. Miêu nữ hừ một tiếng, thân thể như hóa thành tia chớp xanh, không ngừng di chuyển vòng quanh Thánh Tà.
67 A Ngốc tiêu hao thật sự quá lớn, kim thân màu bạc tại đan điền đã trở nên lờ mờ không ánh sáng. A Ngốc cẩn thận thúc dục năng lượng trong cơ thể vận chuyển không ngừng, kích thích tiềm năng, một bên tu bổ kinh mạch, một bên khôi phục công lực.
68 A Ngốc ngưng thần vận công, phát hiện có hơi thở chung quanh. Khi hắn cảm giác không còn bất cứ nguy hiểm nào nữa liền phiêu hướng vào trong thành, thi triển thân pháp thành công thâm nhập Hắc Ám thành.
69 Một thanh âm lạnh lẽo đột nhiên vang lên:- Ta nghĩ…Các ngươi không cần đi. Bởi vì ta đã tới. Trong góc khuất đại môn một đạo thân ảnh chậm rãi đi ra, thân ảnh hôn ám được ánh trăng chiếu xuống dần dần sáng rõ, đó là một người toàn thân hắc y, mái tóc dài màu đen bù xù phía sau, khuôn mặt anh tuấn không chút cảm xúc, sát khí lạnh băng không ngừng truyền ra từ thân thể hắn.
70 Phó hội trưởng lắc đầu, nói:- Còn chưa rõ!Chuyện phát sinh tại Hắc Ám thành gây chấn động đến cả cao tầng Lạc Nhật đế quốc. Hoàng đế đế quốc tự mình hạ lệnh, phái đại thần thân tín đến xử lý, tất cả tin tức đều bị phong tỏa.
71 Huyền Viễn yên lặng gật đầu:- Hy vọng, hắn cũng có thể trở thành động lực kích thích ta tu luyện. Cám ơn ngươi, đại ca. Nói xong, cũng không quay đầu lại liền hướng phòng mình đi đến.
72 Huynh đệ, ngươi nói nhỏ thôi, nếu để các lão gia biết được bảo đảm ngươi sẽ ăn đủ ah. - Ta mới không sợ đâu, lão gia nhà ta đã sắp làm gia nghiệp bại lụi rồi, ngay cả bảo tiêu cũng nuôi không nổi.
73 Trác Vân chấn động, lời Nham Thạch nói đánh sâu vào lòng nàng. Đúng vậy, nếu như chính mình là người bị lăng nhục, bản thân như thế nào có thể đối mặt với người yêu, như thế nào đối mặt tộc nhân? Chính mình cũng sẽ không chút do dự đi tìm chết.
74 Trác Vân thở dài một tiếng, nói: - Chúng ta đi thôi, phía trước không xa chính là Lạc Nhật thành, đây là thành trì duy nhất chúng ta chưa tìm, hy vọng sẽ tìm được công chúa ở đây.
75 Đột nhiên, A Ngốc nhớ tới tình huống lần đầu tiên hắn sử dụng Minh Vương kiếm. Khi đó hắn ra chiêu “Minh Vương nhất thiểm! Thiên địa động!” giết chết một gã thu hoạch giả cấp bậc đạo tặc có công lực cao hơn hắn rất nhiều.
Thể loại: Kiếm Hiệp, Xuyên Không, Khoa Huyễn, Dị Giới
Số chương: 100
Thể loại: Đam Mỹ, Khoa Huyễn
Số chương: 5
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Khoa Huyễn, Dị Giới
Số chương: 165