801 Thường Hà cũng vì thành tích này mà được Lý Mật trọng thưởng, không chỉ được hơn mười nghìn xấp lụa mà còn được Lý Mật đem đao và ngựa chiến của Trương Tu Đà thưởng cho y.
802 Bất luận là chủ tướng Thường Hà hay tướng sĩ bình thường, đều chưa bao giờ nhìn thấy các bộ binh trọng giáp, cho nên trong lòng họ đột nhiên hoảng loạn, ai nấy đều lùi lại phía sau, Thường Hà vung đao nên hét to:- Không được hoảng loạn, bắn tên!Ba nghìn cung tên đồng loạt bắn lên.
803 Mấy binh lính bên phía quân Đường đã chú ý tới họ, một phó tướng dẫn đầu hơn trăm người truy sát họ. Tiêu Diên Niên không chút hoang mang, ra lệnh cho thuộc hạ tiếp tục phóng hỏa, còn y xoay người lại xuống ngựa, cắm ba mươi mũi tên xuống mặt đất.
804 La Nghệ vui mừng, liền cúi người hành lễ:- La Nghệ nguyện tận tâm tận lực vì thái tử. Trong lòng La Nghệ rõ như gương, hiện nay Tần vương gần như nắm toàn bộ thế lực quân đội Quan Trung, Thái tử muốn lại trọng dụng lão thì chỉ có thể phong đến Ba Thục và Kinh Tương, cách Trường An càng xa thì quyền lực của lão càng lớn, việc này lão đã sớm mong chờ từ lâu.
805 Quan trọng hơn là gia tộc Đậu thị ủng hộ Tần vương Lý Thế Dân, luôn luôn nói lời hay ý đẹp về y, lâu dần, Đậu hoàng hậu ngoài việc yêu thương ra còn có cả mấy phần thiên vị.
806 Đậu hoàng hậu biết hoàng thượng vô cùng sủng ái ả, cũng không dám xử lý quá tàn nhẫn đối với ả, cơn giận trong lòng bà cũng đã hết, liền thản nhiên nói:- Hôm nay chỉ là cảnh cáo, nếu ngươi dám tái phạm, lần sau ta sẽ lấy cái mạng nhỏ bé của nhà ngươi.
807 Buổi tối tết Trung Nguyên phồn hoa náo nhiệt như vậy, nếu không được chơi bời một chút thì thật là phí hoài tuổi xuân. Cũng may là trị an của Thái Nguyên khá nghiêm ngặt, nơi nào cũng có quân đội tuần tra, rất ít thấy loại du côn lãng tử.
808 Dương Phương Hinh cả kinh, lùi về phía sau một bước:- Ngươi là người phương nào?Hai nữ binh ở bên cạnh phản ứng cực nhanh, tiến lên đẩy tên sĩ tử này ra.
809 Con biết. Nương cất trong tủ quần áo, là song phượng trâm. Đó là vật đính ước mà cha tặng nương phải không?Dương Băng gối đầu lên đùi mẫu thân, miệng nở nụ cười, ánh mắt tỏ ra khao khát, chờ đợi được nghe chuyện xưa.
810 Kẻ sĩ chết vì người tri kỷ. Lúc này, đối với y mà nói, nhiệm vụ của gia tộc Độc Cô đã không còn quan trọng nữa, điều quan trọng là y cần bảo vệ lợi ích của triều Tùy.
811 Dương Nguyên Khánh bưng trà lên hỏi:- Lần này Độc Cô Thiếu bảo đến Thái Nguyên có ảnh hưởng gì tới chuyện triều chính không?Câu hỏi của Dương Nguyên Khánh đầy kín đáo, cũng chính là muốn hỏi, ông đến Thái Nguyên những người khác có biết không.
812 - Trưởng bá, ngũ đệ đến rồi. Độc Cô Vĩ đứng sau nhắc khẽ. Độc Cô tiến lên phía trước hành lễ:- Tham kiến trưởng bá!Độc Cô Lương từ từ quay người lại, cười nói:- Dương Nguyên Khánh đòi bao nhiêu lương thực?- Bẩm trưởng bá, Sở Vương điện hạ đòi ba trăm tấn lương thực.
813 Vì thế hôm nay bà bị cảm nhẹ, bà vẫn miễn cưỡng vực dậy tinh thần, ra chào đón Dương Nguyên Khánh. Dương Nguyên Khánh bước nhanh vào trong điện, khom người hành lễ:- Thần Dương Nguyên Khánh tham kiến thái hậu, tham kiến hoàng đế bệ hạ.
814 La Sĩ Tín uống một chén rượu, chầm chậm nói:- Đợi thêm một thời gian nữa! Dù sao việc cưới cô ấy chẳng sớm thì muộn, ta sợ là cưới cô ấy sẽ ảnh hưởng tới chuyện triều đình tấn công Đậu Kiến Đức, vì thế cứ lần lữa mãi chưa quyết định.
815 Hắn dừng lại nhìn mọi người mo lượt rồi tiếp:- Như vậy sẽ có người nói không cho mặc tơ lụa vậy ngành tơ lụa làm sao bây giờ? Chúng ta sẽ tiết kiệm tơ lụa dùng để buôn bán, đổi lấy trâu ngựa súc vật của người Đột Quyết, trợ giúp nông canh, khôi phục sản xuất.
816 Chính là bởi vì lo lắng xử phạt sẽ khiến cho cục diện chính trị triều đình không yên nên Dương Nguyên Khánh phải lui một bước, chỉ cách chức Vương Tự và Vương Túc.
817 Ở ngoại thành Thái Nguyên cách ba mươi dặm có một tòa điền trang chiếm ước chừng ba trăm khoảnh, nơi này là một trong ba điền trang của Vương gia, tên là Tây Sơn điền trang.
818 Đã không có thu nhập từ ruộng nương thì của cải của Vương gia cũng chỉ có thể duy trì ba năm, sau đó Vương gia sẽ tan thành mây khói. Thân là đại quản sự của Vương gia, Vương Huyền Trị càng thêm lo lắng, cho đến mấy tháng trước người phụ trách tửu quán Vương Tế Trung nói cho gã biết một cách phát tài: ủ rượu.
819 Vương Tự trong lòng mừng rỡ, vội vàng chắp tay nói:- Ba con cháu của Vương gia đều là con trai trưởng, một trong số đó là con trai ta, mong Ngụy tướng quân chiếu cố nhiều hơn, không cần dùng trọng hình, ngày sau ta tất có báo đáp.
820 Trong triều hội, Sở Vương đã xác định chính sách tiết kiệm để kiến quốc, trong đó cấm dùng lương thực để ủ rượu cũng là một loại tiết kiệm. Buổi sáng vừa ra luật, thì Vương gia lập tức xảy ra chuyện.