Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Thiên Hạ Hoan Ca

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 129
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Đọc truyện Thiên Hạ Hoan Ca bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một truyện có chút lạ lẫm, chút độc đáo, không phải là thế giới hiện thực hoàn toàn, thế giới này trong trí tưởng tượng của con người, có tốt, có xấu, có chút gì đó lạ lẫm với yêu tố truyện huyền huyễn nhưng cũng lại có chút gần gũi, tiên người ma thú, yêu quỷ lẫn lộn nhưng lại không quá phức tạp, rắc rối.

Danh sách chương Thiên Hạ Hoan Ca


Chương 36: Tuyệt Cảnh

41 “Nhị sư huynh. ” Dung Hoan theo Dạ Vi đi xuống đài cao, bước nhanh cùng hắn sóng vai, “Tại sao?”

Dạ Vi không nhìn hắn, thanh âm lạnh không chút nhiệt độ: “Chỉ cần ngươi thắng, ta mới có thể cưới Thù Nhi làm vợ.


Loading...

Chương 37: Phu Quân Như Tư

42 Mọi người đem tầm mắt chuyển lên trên người Tiêu Bảo Thù.

Nàng đi tới bên người Dung Hoan chậm rãi quỳ xuống, mặt không thay đổi nói: “Hôm qua lúc sáng sớm, ta cùng với Tứ sư huynh cùng nhau đưa cha mẹ ta xuống núi, sau đó gặp phải Vân Khương Quỷ Mẫu.


Chương 38: Vân Hải Tuyết Vực

43 “Đào Nguyên Sơn tuy tên rất đẹp nhưng xung quanh đều là sương mù, lại có rất nhiều hoa đào tinh. Mà ngài lại không rõ phương hướng cụ thể thì chúng ta biết đi đâu a?”

Trọng Minh ở giữa không trung lượn một vòng rồi lại bay một vòng, miệng lại phàn nàn không ngừng.


Chương 39: Cầu Hôn

44 Cuối cùng. . . . . .

Bảo Thù xuyên qua cửu khúc hành lang, dựa vào chỉ dẫn của Mạc Tu đẩy cửa đi vào, sau đó, nàng ngẩn người. Trong tưởng tượng của nàng, coi như hắn không phải chỉ còn lại nửa cái mạng thì ít nhất cũng nên người đau thân ốm mặt ủ mày chau chứ, nếu không thì cũng không thể là bộ dạng này chứ?

Nàng thấy gì?

Lưu thiếu gia đang nâng bàn tay như hoa lan, cầm một cuốn sách, thong dong nằm trên giường êm nệm ấm lật sách đọc.


Chương 40: Phiên Ngoại: Hạnh Phúc

45 Vân Hải đoạn tuyệt với nhân thế, thiệp mời chỉ làm một tấm đưa đi Lang Hoa Sơn.

Cho dù như thế, cả Tuyết Vực vẫn như cũ khắp nơi giăng đèn kết hoa, khắp nơi đều là những khuôn mặt hân hoan.


Chương 41: Cái Gọi Là Viên Phòng

46 Ngày tháng sáu, sấm sét đùng đùng.

Hân Liệt quỳ gối trên Cửu Trọng Thiên, đã quỳ tròn ba canh giờ. Mái tóc dài đỏ như lửa bay theo gió, nhưng cánh cửa gỗ kia vẫn không mở ra, hắn cũng không nhúc nhích.


Chương 42: Khất Xảo (*)

47 (*) Khất Xảo = Cầu Khéo Tay: đêm ngày 7/7 âm lịch, theo tục xưa, người phụ nữ bày hoa quả ra trước sân để cầu khấn Chức nữ mong cho mình được khéo tay may vá.


Chương 43: Vân Hải Tuyết Thệ

48 Cuối tháng bảy, Vân Hải nổi lên một cơn bão tuyết lớn.

Lang Hoa một năm bốn mùa tuyết bay đầy trời, Bảo Thù nghiễm nhiên đã không còn khái niệm về bốn mùa xuân hạ thu đông, Dung Hoan thì lại ngược lại, hắn đứng trong sân hai tay chống eo ngửa đầu nhìn trời mãi không chán.


Chương 44: Kết Thúc, Bắt Đầu

49 Dung Hoan đuổi theo hắc y nhân một đường đi, ra khỏi Vân Hải từ lúc nào không biết. Thẳng đến vách kết giới của Đào Nguyên Tiên Sơn, hắc y nhân mới dừng lại, buông Bảo Thù ra rồi lập tức lui ra phía sau quỳ một chân xuống đất.


Chương 45: Mười Năm

50 Ngày hè chói chang, Nguyệt Quế trên đầu đội một chiếc lá sen lớn, ngồi chống chằm thả câu bên một ao nhỏ. Cả tòa thành, chỉ có một ao chứa nước ngọt, mà cũng là một ao nước ngọt không có tôm cá.


Chương 46: Cha Và Con

51 Nguyệt Quế ôm bụng đau chảy nước mắt, nhìn hai thanh niên mặc áo gấm lo lắng đi tới đỡ tiểu hài nhi kia từ trên mặt đất đứng lên, run rẩy nói: “Tiểu thiếu gia, ngài có sao không? Có bị thương ở đâu không?”

Tiểu hài nhi vừa xoa mông vừa nhấc chân lên đá bọn họ mỗi người một cước: “Phế vật vô dụng! Ta nuôi các ngươi làm gì hả!”

Hai gã người hầu sợ hãi trả lời một tiếng: “Dạ!”, Nguyệt Quế đứng ở một bên há miệng ra mà nhìn, nàng còn tưởng rằng ở Tử Sa Thành người không hiểu chuyện nàng là đệ nhất, bây giờ mới biết một đứa trẻ chưa đầy mười tuổi còn hung hăng hơn cả nàng!

Đang định mở miệng dạy dỗ hắn vài câu thì thấy tiểu hài nhi kiêu căng dùng một ngón tay chỉ vào nàng:“Đem tay phải nữ nhân này bẻ xuống cho ta!”

Nghe xong lời này, Nguyệt Quế nhịn không được cười ha hả: “Tiểu tử này là con cái nhà ai vậy, cười chết lão nương rồi, ha ha!” 

Nhưng rất nhanh sau đó, nàng cười không được, bởi vì một tia sáng “Vụt” một tiếng bắn về phía nàng, miệng nàng còn chưa kịp khép lại thì lập tức biến thành hình chữ “O”, tuy giật mình nhưng nàng không sợ chút nào.


Chương 47: Gặp Lại

52 Bảo Dung nói là làm, lập tức phái người đi vào thành Đông nghe ngóng, Vân Thương và Nguyệt Quế đều là danh nhân trong thành, tùy tiện lôi một người ra hỏi là có thể nói liên tục hơn nửa ngày cũng không hết.


Chương 48: Trở Lại U Minh Cung

53 Ban đêm, trong Hoàng phủ.

Hân Liệt thu tay, trên trán toát ra một tầng mồ hôi mỏng.

Bảo Thù nhặt lấy khăn lau đi, thấy hắn điều khí xong mới khẩn trương hỏi thăm: “Đại sư huynh, Dung Nhi sao rồi?”

Hân Liệt hơi  nhíu mày, an ủi: “Yên tâm, có ta ở đây, hắn không có chuyện gì.


Chương 49: Lựa Chọn

54 Trên đường đi vào U Minh Cung, Dung Hoan vẻ mặt vô cùng lạnh lùng. Nguyệt Quế không ngừng hướng về phía Dạ Vi nói bóng nói gió nói cạnh nói khóe nói xa nói gần, cuối cùng không thể không thừa nhận, vị nam tử này trước mắt nhìn thanh tú như vậy nhưng so với mình còn biết đánh thái cực (*).


Chương 50: Bỗng Nhiên Quay Đầu

55 Khi Dạ Vi thấy Bảo Thù, vẻ mặt cũng có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh lại khôi phục thái độ bình thường. Dung Hoan phát hiện tầm mắt của nàng rơi vào trên người mình, mất tự nhiên cúi đầu xuống.


Chương 51: Lữ Trình

56 Đi Thiên Cung, rồi lại đi Vân Hải một chuyến, chờ khi nhớ ra Nguyệt Quế vẫn còn đang ở trong U Minh Cung thì đã là chuyện bảy ngày sau.

Hắn quả thật không muốn đi vào trong đó lại một lần nữa, lại nhìn tới bất cứ người nào ở đó, nhưng mà Nguyệt Quế từ đầu tới đuôi vẫn không có dấu hiệu rời đi, hắn chỉ có thể xông vào mang nàng đi.


Chương 52: Gương Vỡ? Đoàn Tụ?

57 Nửa canh giờ sau.

Dung Hoan ngồi ở một bên, không nói gì nhìn Quỷ cô nương ăn cá nướng.

Bảo Thù cuộn một lá sen lại, đi đến bên con suối, cẩn thận múc nước rồi quay lại: “Bà bà, ngài uống chút nước đi, cẩn thận kẻo nghẹn.


Chương 53: Động Thiên Phúc Địa(*)?

58 (*) động thiên phúc địa là tên của động tiên ở phía sau Lang Hoa Sơn

Đúng là vẫn làm không được. . .

Dung Hoan chán nản buông mắt xuống, không khỏi cong môi cười khổ.


Chương 54: Cây Sinh Mệnh

59 Lưu Dục mở mắt liếc nhìn Bảo Thù một cái, vẻ mặt hơi đổi, không bao lâu lại nhập định, im lặng không nói gì.

Quỷ cô nương kéo ống tay áo Bảo Thù, thấp giọng nói: “Cái kia Đông Phương Bất Bại trên Lang Hoa Sơn là giả, hắn mới là thật, ngươi tin không?”

Bảo Thù suy nghĩ một chút rồi lập tức gật đầu.


Chương 55: Yên Hoa

60 “Kinh Thiên là ai?”

Bảo Thù sửng sốt một lát rồi nhìn lại trả lời: “Ta không biết. ”

Yên Hoa trên mặt lộ vẻ mê man, nhíu đôi mày đen: “Vậy, chuôi Huyền Băng Kiếm này ngươi lấy từ đâu ra?”

“Phu quân ta tặng cho ta.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Người Chồng Máu Lạnh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 352


Vương Gia, Vương Phi Trèo Tường!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 87



Cô Ngốc Cởi Áo Ra

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 64


Bạch Dạ Mộng Ảo

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 16


Niệm Bồ Công Anh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 20


Từ Bi Thành

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 37


Hiền Thê Xui Xẻo

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 126


Cố Chấp Cuồng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 46