1 Một bóng người nhỏ nhắn vội vàng đi trên đường phố đông nghẹt, bởi vì nơi này không phải khu náo nhiệt và bởi vì bây giờ đã là hơn một giờ sáng, cho nên có vẻ cực kỳ an tĩnh.
2 Hắn còn chưa từng gặp tiểu thư nào trong quán rượu mà có thể so sánh được với vẻ đẹp của cô gái trước mặt này, đừng nói gương mặt, chỉ là da thịt của cô lộ ra ngoài một chút xíu cũng đủ làm cho đàn ông mơ màng.
3 "Xác định là Đại Hùng cung cấp. " Vũ lâm tất cung tất kính báo cáo. Anh nghĩ đại ca đã sớm biết người cung ứng phía sau là ai, chỉ là muốn nắm chứng cứ để chặn miệng gấu bưu.
4 Cái trừng mắt này, mắt nhỏ của Hùng Bưu đã có thể thấy rõ khuôn mặt nhỏ nhắn của Thẩm Yên Phi, mặt đã bị đánh sưng thành như vậy còn có thể làm ánh mắt người ta sáng lên! Hùng Bưu rất hài lòng, cũng không biết khi cởi quần áo ra có như dự đoán hay không?
Người đàn ông lắc đầu một cái, "Không cần lãi sao?"
"Lãi, cho dù cộng thêm lãi cũng làm sao có thể đến ba trăm ngàn?" Thẩm Yên Phi hơi thở mong manh căm giận nói.
5 Tề Hạo và Vũ Lâm vừa đi vào quán rượu, các tiểu thư xinh đẹp ở hai bên liền dính vào.
"Ai u, trai đẹp, hoan nghênh, hoan nghênh. " Tiểu thư xinh đẹp của quán rượu mặt trang điểm đậm nói.
6 Hùng Bưu há miệng rộng cười lớn, "Kêi đi, kêu nữa đi, hahaha. . . . " Hùng Bưu vừa nói vừa từ từ đến gần, như vậy mới muốn chơi không phải sao?
Phụ nữ bên cạnh hắn chỉ biết hắn thích các cô ở trên giường phóng túng gọi, nhưng không biết hắn thích phụ nữ lúc kinh hoảng thét chói tai hơn.
7 "Ô ô. . . . . . " Từ trên đỉnh đầu truyền tới phập phồng ổn định, khiến Thẩm Yên Phi từ từ thả lỏng căng thẳng trong lòng, lý trí quay về một chút, một chút nhỏ vào trong đầu vốn trống không của cô, "Ô ô.
8 Lời của hắn còn chưa nói hết, sắc mặt Tề Hạo cũng đã chìm xuống, Hùng Bưu lại vẫn không biết sống chết nói: "Còn không qua đây, cô nhóc thối tha này, xem tôi bảo mẹ Tang dạy dỗ cô thế nào?"
Sắc mặt Hùng Bưu cam đoan, đang muốn tiến lên trước kéo Thẩm Yên Phi qua, ai ngờ Tề Hạo kéo cô gái đang núp ở phía sau mình, lưu loát chặn ngang đặt cô trên bắp đùi mình, cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ nhắn không kịp phát ra tiếng.
9 Từ giây phút đôi tay nhỏ bé của Thẩm Yên Phi đụng vào vách tường kia, thì sẽ không dời khỏi trên người Tề Hạo, cho dù cô đã xác định bản thân sẽ không bị Hùng Bưu làm nhục, cũng sẽ không bị chộp tới quán rượu làm việc trả nợ, vì chẳng những Tề Hạo giúp cô trả sạch tất cả các khoản nợ,còn thêm vào gấp đôi số tiền, bảo đảm sau này cô sẽ không bị quấy rầy nữa.
10 Khi cô còn đang trong trạng thái ngủ say Tề Hạo đã ôm cô vào thang máy, nhấn tầng chót của thanh máy, áo sơ mi của anh thay đổi hiện ra ttạng thái rất không tự nhiên, cho dù đã ngủ cô cũng không nguyện ý bỏ quần áo của anh ra.
11 Những lời này thế nào hơi nóng? Làm ngực anh có cảm giác ấm ấm. Ngày hôm qua anh không đánh nhau, hôm nay thế nào lại có cảm giác mỗi lần đánh nhau xong, trên người không tránh được có chỗ hơi sưng đỏ.
12 Động tác Thâm Yên Phi gọn gàng làm xong một bàn món ăn, nấu nướng luôn luôn không làm khó được cô, cô hài lòng nhìn món ăn trên bàn cơm, anh sẽ thích chứ? Phần lớn đàn ông đều thiên về thức ăn loại thịt, mặc dù cô rất muốn anh hoan tâm, nhưng cô cũng có lương tâm, có không ít rau cải.
13 "Nấu cơm là chuyện của phụ nữ. " Anh chưa bao giờ phải xuống bếp.
Sau khi ăn món ăn cô nấu, những đồ ăn sẵn kia thất sắc rất nhiều, trước kia đến tột cùng anh làm sao có thể ăn những thứ đó? So với thức ăn phong phú mới mẻ, mùi vị đồ ăn sẵn có vẻ chế tạo rất nhiều loại.
14 Thẩm Yên Phi nhìn anh vẫn nhìn mình chằm chằm, mình có phần là lạ ở chỗ nào? Cô cúi đầu xem xét, "Ách, mặc dù em mặc chính là cùng bộ quần áo, nhưng mà em có tắm đó, anh cho em mượn quần áo màu hồng em lập tức hong khô thôi.
15 "Nếu hôm nay đã ra ngoài, thì nên ăn ở bên ngoài một lần. " Tề Hạo nói. Bọn họ rất ít ra cửa, bình thường cũng đều ở nhà, Vũ Lâm còn tưởng rằng gần đây thân thể anh không thoải mái.
16 Thẩm Yên Phi đẩy cửa gian phòng của bản thân ra.
"Ba?" Thẩm Yên Phi nhìn thấy ba quay lưng về phía mình, không biết đang tìm cái gì, "Ba, làm sao ba lại làm phòng con loạn như vậy?" Cô giơ chân lên bên gì đó.
17 Thẩm Gia Hùng nhanh chóng đoạt lấy một xấp tiền mặt bỏ vào túi quần áo của bản thân, một tay kéo túi da trên vai Thẩm Yên Phi, "Con nhóc chết tiệt, có tiền sao không sớm lấy ra một chút,cố ý hành hạ lão tử không đúng ?" Một cái tát trực tiếp đánh lên đầu cô.
18 Thẩm Yên Phi bị nụ hôn rập rạp chằng chịt hôn tỉnh, cô mở mắt ra, đã nhìn thấy anh anh tuấn nở nụ cười phóng đại ở trước mắt bản thân.
"Chào buổi sáng.
19 Cô theo thường ngày, sau khi đưa Tề Hạo ra cửa mới bắt đầu làm chuyện của bản thân. Có chút xử lý cần đun nhừ trước mấy giờ, sáng sớm cô sẽ bắt đầu chuẩn bị, chờ lúc Tề Hạo trở lại là có thể bưng lên bàn rồi.
20 Cô vốn muốn gọi Tề Hạo chở bản thân đến cửa hàng lớn và đa dạng về hàng hoá dịch vụ mua sẽ khá tiện nghi, nhưng gần đây anh cũng ra ngoài sớm, buổi tối sau khi về ăn xong cơm tối cô cũng không muốn làm phiền anh, muốn để anh nghỉ ngơi thật tốt.