21 Cô vốn muốn gọi Tề Hạo chở bản thân đến cửa hàng lớn và đa dạng về hàng hoá dịch vụ mua sẽ khá tiện nghi, nhưng gần đây anh cũng ra ngoài sớm, buổi tối sau khi về ăn xong cơm tối cô cũng không muốn làm phiền anh, muốn để anh nghỉ ngơi thật tốt.
22 "Mời uống trà. " Thẩm Yên Phi bưng hai chén Hồng Trà đến trước mặt khách. Khi Tề Mẫn giương nanh múa vuốt lung tung đồng thời không ngừng thét chói tai, bảo vệ ở đại sảnh và cảnh sát khu xã cũng ở đây giải quyết hiện trường hỗn loạn, vậy mà Thẩm Yên Phi lại chỉ dám núp ở quầy trong đại sảnh len lén nhìn ra phía ngoài.
23 "Mời uống trà. " Thẩm Yên Phi bưng hai chén Hồng Trà đến trước mặt khách.
Khi Tề Mẫn giương nanh múa vuốt lung tung đồng thời không ngừng thét chói tai, bảo vệ ở đại sảnh và cảnh sát khu xã cũng ở đây giải quyết hiện trường hỗn loạn, vậy mà Thẩm Yên Phi lại chỉ dám núp ở quầy trong đại sảnh len lén nhìn ra phía ngoài.
24 "Reng reng. " Tiếng chuông cửa vừa vang lên, Thẩm Yên Phi vội chạy đi mở cửa nhanh như đạn bắn!"Anh đã về rồi. " Cô nhìn Tề Hạo bằng đôi mắt cực kỳ cảm kích.
25 "Reng reng. " Tiếng chuông cửa vừa vang lên, Thẩm Yên Phi vội chạy đi mở cửa nhanh như đạn bắn!
"Anh đã về rồi. " Cô nhìn Tề Hạo bằng đôi mắt cực kỳ cảm kích.
26 "Tề Hạo, mau dậy đi. " Thẩm Yên Phi từ từ kéo rèm cửa sổ nặng nề ra, làm cho ánh mặt trời chiếu vào. Tối hôm qua Tề Hạo trở về rất khuya, nhưng lại bảo cô phải đánh thức anh vào sáng sớm.
27 "Tề Hạo, mau dậy đi. " Thẩm Yên Phi từ từ kéo rèm cửa sổ nặng nề ra, làm cho ánh mặt trời chiếu vào. Tối hôm qua Tề Hạo trở về rất khuya, nhưng lại bảo cô phải đánh thức anh vào sáng sớm.
28 Thẩm Yên Phi đi theo Tề Hạo tới Nam Bộ mới biết thời gian này anh ấy vội vã không phải là vì chuyện công ty, mà là anh muốn mở thêm vài chi nhánh khách sạn khác trên danh nghĩa của chính mình.
29 Thẩm Yên Phi đi theo Tề Hạo tới Nam Bộ mới biết thời gian này anh ấy vội vã không phải là vì chuyện công ty, mà là anh muốn mở thêm vài chi nhánh khách sạn khác trên danh nghĩa của chính mình.
30 Ở trong đại sảnh, quản lí khách sạn đã chạy tới xử lí chuyện này ngay lập tức, bởi vì tình trạng không ổn định của vị khách kia đã khiến cho mọi người xôn xao, Tề Hạo đang ngồi ở bên trái của đại sảnh tiếp đãi khách hàng nói chuyện làm ăn, anh lơ đãng nhìn về phía thang máy, phát hiện nguyên nhân khiến mọi người xôn xao lại là Phi Phi.
31 Đêm hôm đó Tề Hạo bỏ toàn bộ công việc lại rồi trở về Bắc Bộ cùng cô suốt đêm để xử lý hậu sự của cha, anh nói cho cô biết, cô đã mang thai, nhưng một chút vẻ mừng rỡ cô cũng chẳng có, anh không trách.
32 "Anh sẽ rời khỏi Tề gia cũng sẽ tạo nên cuộc sống như em muốn, cho anh thêm một chút thời gian. " Tay anh nắm quyền không phải nói rời là có thể rời được, cách đây rất lâu anh đã từng nghĩ đến chuyện thoát khỏi thế lực của Tề gia, là cô làm cho anh có động lực hơn.
33 Tề Hạo ôm sát cô vào nơi đã cộm lên dưới thắt lưng, anh hôn cô thật nồng nhiệt không chịu tha, lúc cô sắp thở không nổi mới buông lỏng tay ra.
"Hô, hô.
34 Editor: Tiêu Vũ Chi
Tề Hạo biết mấy ngày qua cô hơi buồn bực, nhưng anh vẫn không hiểu có chuyện gì không vui? Hỏi cô cũng chẳng trả lời.
"Ăn thêm cái này đi.
35 Editor: Tiêu Vũ Chi
"Tiểu, tiểu thư cô có lái xe không? Nếu có mau đưa Tề phu nhân đến bệnh viện, tự đi đương nhiên sẽ nhanh hơn so với việc chờ xe cứu thương đó.
36 Editor: Tiêu Vũ Chi
Vũ lâm quay sang nhìn, thấy Tề Hạo đang xoa bụng vợ gật nhẹ đầu, anh mới bước lên cởi trói cho Tề Mẫn: "Nếu cô không cay cú như vậy, chúng tôi đâu cần phải dùng tới biện pháp này?"
Anh định cởi trói, nhưng sợ làm vậy sẽ gây tới sự chú ý của người khác,vì thế anh nhẹ nhàng rút sợi dây thừng ra, cô cũng sợ mất thể diện nên che kín đôi tay bằng áo khoác.
37 Editor: Tiêu Vũ Chi
"Ta bảo đảm không để cho Tề Mẫn gây thương tổn đến vợ con lần nữa. " Tề Thiên Minh nói, sông Trường Giang sóng sau đè sóng trước, ông không thể không chịu thua cũng không thể không phục anh.