1 PHẦN I: CÁCH GẶP MẶT ĐẶC BIỆT “Có ai nói với bạn, lúc tức giận khuôn mặt của bạn đáng yêu đến thế nào không? Lông mày nhíu lại, mắt trừng thật to, lại còn nghiến răng, bặm miệng nữa.
2 PHẦN II: KHÔNG MUỐN GẶP MẶT “ Tôi há miệng, cắn một cái thật mạnh vào cánh tay cậu ta. Răng tôi cắm sâu vào trong da thịt cậu ấy, để như trút hết bao nhiêu nỗi phiền muộn, đau buồn dồn nén trong lòng từ sau khi cậu ấy ra đi.
3 CHƯƠNG 5: NHÂN VẬT THẦN BÍ TRONG NGÔI BIỆT THỰ BÍ ẨN Tôi không ngờ cách bãi biển không xa lại có một nơi như vậy. Chúng tôi đi trên con đường nhựa thẳng tắp, thỉnh thoảng lại thấy từng đống lá nằm hai bên đường.
4 PHẦN III: CÓ PHẢI NGƯỜI TÔI YÊU “Cô là ai vậy?” “Cô là ai vậy?” Cả hai chúng tôi đồng thời hỏi. Chúng tôi đang dò xét đối phương, dường như mở miệng cùng một lúc.
5 PHẦN IV: BÍ MẬT CỦA BÙI KỶ TRUNG “Những người yêu nhau thường hoài nghi lẫn nhau. Người kia có yêu mình không? Điều này, vô tình đã làm tổn thương đến người mà mình yêu thương.
6 PHẦN V: TÌNH YÊU: SÓNG NƯỚC TUNG TRÀO GIỮA ĐẠI DƯƠNG “Chúng tôi vừa đi vừa cười, vừa cất giấu một điều gì đó. Vì thế, chúng tôi cảm thấy được sự cô đơn của cả hai.
7 PHẦN VI: SỰ GIÀY VÒ CỦA TÌNH YÊU Lúc đó trong bãi đậu xe là một cảnh tượng hoảng loạn, kinh hãi. Tiếng kêu la gào thét, những thứ có thể quăng đều quăng hết, những đồ có thể đập phá đều đập phá hết… Toàn cảnh là tiếng khóc nức nở.
8 CHƯƠNG 17: VẬT BẢO VỆ CỔ TAY ĐẾN MUỘN Tôi quay người lại, rồi lao ra khỏi đám đông hỗn loạn. đi ra khỏi bãi đậu xe, như ra khỏi thế giới mà Kỷ Trung từng cho tôi, như ra khỏi tình yêu đầu khiến tôi khắc cốt ghi tâm.
9 PHẦN VII: ƯỚC HẸN KIẾP NÀY ĐẾN KIẾP SAU Truyền thuyết nói rằng, một người mang trong mình dòng máu của người khác có thể làm cả hai người cùng yêu thương nhau.
10 PHẦN VIII: TÌNH YÊU SAO PHỨC TẠP ĐẾN THẾ Tình yêu là điều không thể lí giải, càng không thể hiểu rõ hết được. Cho nên tôi mới không hề băn khoăn do dự, tiếp tục yêu.
11 CHƯƠNG 21: ÁNH MẮT SẮC SẢO ĐÓ Sau khi liên hoan âm nhạc kết thúc, tôi bị Thái Hi kéo lại. Kỷ Trung nhìn thấy nhưng lại không nói gì, xem ra có tâm sự gì đó rất nặng nề.
12 PHẦN IX: TÌNH YÊU ĐẦY BÃO TÁP Tình yêu đẹp như thế lại phải chịu thử thách đầy khốc liệt, cho dù đến cuối cùng chúng tôi đều kiên trì không chùn bước, lấy niềm đau trước đây đổi lấy niềm hạnh phúc mãi mãi.
13 CHƯƠNG 23: CƠN SÓNG GIÓ TRONG PHÒNG BỆNH Lúc tôi đến cửa phòng bệnh Thái Hi, thấy Kỷ Trung hành động giống như mất đi lý trí vậy. Không lẽ anh ta không biết rằng như vậy chỉ khiến tôi lún sâu vào đau khổ thôi? Mẹ anh ta đã nói rõ ràng như thế, tôi không thể kéo chân Kỷ Trung được.
14 CHƯƠNG 24: SỐ MỆNH LẠI TRÊU ĐÙA MỘT LẦN NỮA Sáng, Kỷ Trung nói anh ấy phải về nhà mang đồ dùng hàng ngày vào bệnh viện, ở trong bệnh viện cùng tôi. Thật là đồ ngốc.
15 CHƯƠNG 26: CUỘC HỘI NGỘ SAU MẤY THẾ KỈ Tôi cứ nghĩ Kỷ Trung sẽ lập tức đến, nhưng không ngờ, sao lại lâu đến thế. Chỉ có chim bồ câu không ngừng mang thư của Kỷ Trung đến.
16 Lúc Kỷ Trung nằm trên giường bệnh, chúng tôi thường bàn luận với nhau đợi sau khi khỏi bệnh, cả hai chúng tôi sẽ làm những gì. Dù bệnh của Kỷ Trung không có chuyển biến tốt nhưng chúng tôi vẫn cứ vui vẻ nói về mỗi kế hoạch, lại không ngừng sửa đổi chúng nữa.
17 CHƯƠNG 27: SÂN BAY LÚC CHIA TAY Trời mưa. Trong phòng đợi của sân bay Nhân Xuyên đông kín người, náo nhiệt, xe đưa đón nườm nượp, những cảnh chia ly, tái hợp của cuộc đời vẫn diễn ra.