81 Lâm Triệt trừng mắt:
- Ai thích anh chứ! Anh quá tự luyến rồi!
Vẻ mặt Cố Tĩnh Trạch căng lại, nhìn cô chằm chằm:
- Vậy người nào hôm qua được tôi hôn qua còn tỏ ra rất thích.
82 - Bây giờ, chúng ta sang nhà em rồi nói.
Mạc Huệ Linh nói.
Cố Tĩnh Trạch nhìn cô, gật đầu một cái.
Hai người lên xe, rời khỏi Cố gia.
Tới chỗ Mạc Huệ Linh ở, xuống xe, Mạc Huệ Linh kéo Cố Tĩnh Trạch vào trong phòng của mình.
83 Trần Vũ Thịnh nhìn Cố Tĩnh Trạch:
- Tớ cảm thấy, cậu nên dụng tâm với cô ấy nhiều một chút. Cậu xem, cũng đâu phải là bệnh sởi gì. Lần này đổi thuốc là có công dụng, chẳng qua là cậu vẫn chưa quen chạm vào phụ nữ thôi.
84 Lúc này Lâm Triệt muốn đá văng hắn:
- Cố Tĩnh Trạch, đừng ép tôi dùng sức mạnh! Anh mau đi xuống!
- Lâm Triệt, sao thế, em đang tức giận?
Cố Tĩnh Trạch víu lấy tay và nhìn cô:
- Không vui?
Lâm Triệt che má:
- Tôi không tức giận.
85 Buổi tối, Cố Tĩnh Trạch ngủ cực kỳ ngon.
Ngay chính anh cũng không nghĩ tới, tại sao vừa mới nằm xuống ngủ đã ngủ đến trời sáng.
86 Cố Tĩnh Trạch nhìn nhìn:
- Một cô gái cũng không nên chọn quá đắt đâu.
Lâm Triệt vội vàng nói:
- Đúng vậy đúng vậy, không cần quá đắt tiền, quá đắt cũng sẽ bị người khác ghen tị.
87 Trần Mỹ Lệ cười lạnh một tiếng, nhìn Lâm Triệt:
- Cô có thể lừa gạt người khác nhưng muốn lừa tôi sao? Tôi đều đã thấy qua, trước kia, khi còn bé, cô luôn làm bài tập cho Tần Khanh, Tần Khanh nhà chúng tôi đơn thuần, nói cô là người tốt, nhưng tôi đã sớm nhìn ra cô không có ý tốt gì rồi.
88 Tuy nhiên, đôi mắt lướt qua những vệ sĩ cao lớn theo sau khiến cô cũng hơi chột dạ. Chỉ là, mọi người vẫn không tin điều đó, không cam lòng nhìn Lâm Triệt, tức giận nói:
- Lâm Triệt, cô đúng là tiểu tiện nhân, vừa mới bám lên người có tiền thì đã tới đây gây họa, Tần Khanh biết nhất định sẽ tìm cô tính sổ! Tiểu tiện nhân? Cố Tĩnh Trạch lạnh lùng liếc vệ sĩ một cái, vệ sĩ lập tức duỗi tay ra trong tích tắc đánh lên mặt của Trần Mỹ Lệ.
89 Cố Tĩnh Trạch nói:
- Nếu đã biết sai ở đâu, vậy chỉ phạt em một cái.
Nói xong, liền hôn một cái lên môi cô.
Cả khuôn mặt Lâm Triệt đỏ bừng, bực bội nhìn qua Cố Tĩnh Trạch:
- Chưa thấy người nào không đứng đắn giống anh cả!
Cố Tĩnh Trạch nhìn bộ dáng giận dữ của cô, không nhịn được bật cười thành tiếng, Lâm Triệt bất giác sửng sốt.
90 Lễ trao giải đài truyền hình Panda là một trong những giải thưởng truyền hình đứng đầu trong nước, có thể tham gia đã là một việc cực kì khó.
Mỗi năm có vài tỷ người quan tâm tới lễ trao giải này, vì vậy nó không phải tự nhiên mà được coi là một trong những giải quan trọng hàng đầu
Du Mẫn Mẫn cũng rất là thích thú, rất nhanh đã kéo Lâm Triệt đến công ty để bắt đầu chọn lễ phục.
91 Trên xe, Lâm Triệt nhìn Du Mẫn Mẫn đang quay đầu về phía ngoài cửa sổ, suy nghĩ một chút rồi nói:
- Ba của chị làm như vậy cũng là do bất đắc dĩ.
Du Mẫn Mẫn cười khổ một tiếng:
- Thì có làm gì được đâu, ông ấy có tính mê cờ bạc, chị nghe ông nói chuyện trong giới bài bạc suốt.
92 Cố Tĩnh Trạch vẫn cúi đầu cẩn thận cởi giày cho cô.
Chân của Lâm Triệt bị anh giữ trong tay, không khỏi có chút ngượng ngùng:
- Hôi lắm, chân mang giày đi một ngày rồi còn chưa rửa.
93 Lâm Triệt vừa ăn vừa sùng bái nhìn Cố Tĩnh Trạch.
Thật không ngờ anh lại lợi hại như vậy.
Lần đầu tiên làm thức ăn, dựa theo công thức mà làm y như đúc.
94 Trên giường cô gái làm ầm ĩ.
- Cô có ý gì?
- Ý trên mặt chữ!
- Cô. . .
Lâm Triệt nói.
- Chuyện của Du gia, tôi sẽ phụ trách. Chỗ này là tiền, ba của Du Mẫn Mẫn thiếu tiền của cô, tôi trả.
95 Lâm Triệt lắc đầu.
- Cái này… chỉ là phúc lợi của Cố phu nhân, không quan trọng đâu chị.
Du Mẫn Mẫn cười cười.
- Nếu như bọn họ có thể khiến cho cha chị không bao giờ đặt chân sòng bạc một lần nữa thì những ngày sau này sẽ tốt hơn, công việc của em cũng ngày càng thuận lợi, tiền lương của chị cũng sẽ ngày càng cao, có thể trả lại tiền cho em sớm hơn rồi.
96 Lâm Triệt thấy Cố Tĩnh Trạch chẳng nói tiếng nào mà xoay người rời đi, tưởng anh tham dự xong phần đầu đã đi rồi. Vậy thì cô cũng phải bất đắc dĩ kéo chiếc váy dài đang mặc đi dự liên hoan truyền hình thôi.
97 Vương Tình Sở quyến rũ ngồi ở vị trí của mình, Lâm Triệt cắn môi, nhìn bóng dáng của cô ta, tay khẽ nắm chặt lại.
Du Mẫn Mẫn không nghĩ tới, Vương Tình Sở lại kiêu ngạo như vậy.
98 Lâm gia.
Lâm Lỵ xem trên ti vi thấy một màn lên đài lãnh thưởng của Lâm Triệt tại lễ trao giải lần trước, gương mặt biến đen. Ánh đèn rọi theo từng bước chân của cô ta, Lâm Triệt được mọi người vây quanh, nhiệt liệt chúc mừng, kí giả cũng nhao nhao tiến lên phỏng vấn, dáng vẻ muốn bao nhiêu khí phách thì có bấy nhiêu khí phách!
Lâm Lỵ tức giận hừ lạnh, quăng luôn tách trà trong tay.
99 Trong phòng, sau khi Lâm Triệt đã một mạch ăn xong toàn bộ thì thực sự rất thỏa mãn:
- Thức ăn ngon thật!
Cô ngẩng đầu lên, nói với Cố Tĩnh Trạch.
100 Cố Tĩnh Trạch cúi đầu nhìn Mạc Huệ Linh:
- Đến cùng thì có chuyện gì xảy ra? Huệ Linh, tại sao em lại càn quấy mà chạy tới nơi này?
Càn quấy? Cô ta là đang càn quấy? Mạc Huệ Linh tức giận nhìn anh:
- Cố Tĩnh Trạch, em hỏi anh, đến cùng là chuyện gì xảy ra mới đúng! Vì sao anh lại mang cô ta tới phòng của chúng ta.