1 “Vô dụng thôi mẹ ơi, con không may được như mẹ đâu. Con sẽ đi tìm việc làm. ” Người đàn bà nằm trên giường kêu lên khe khẽ. “Không được, Canuela. Mẹ không để con ra ngoài làm việc! Hơn nữa, con có thể làm chuyện gì đây?” Canuela mỉm cười.
2 “Đây là bản báo cáo, thưa senor. ” Đang ngồi viết lách tại bàn làm việc Ramón ngước lên nhìn, và Canuela thấy hắn có vẻ ngạc nhiên. “Bản báo cáo tôi đưa cho cô hôm qua à?” “Vâng, senor.
3 “Tôi có thể nói chuyện với ông không, senor?” Đang đọc báo Ramón de Lopéz ngước lên thấy Canuela đứng bên cạnh mình. Từ nãy đến giờ hắn không nghe tiếng chân của cô.
4 Khi Canuela thay y phục cho bữa tối thì nghe có tiếng gõ cửa, rồi tiếp viên bước vào tay cầm một chiếc hộp. “Cô à, đây là quà tặng của senor Ramón de Lopez!” Canuela nhìn chiếc hộp một cách ngỡ ngàng.
5 Khi Canuela thu dọn hết mọi đồ đạc của mình, luôn cả sách vở và giấy tờ liên quan đến Ramón de Lopez thì chợt nhận ra cô đã bỏ quên hộp bút chì trong phòng khách của hắn.
6 “Cô rất là đẹp, senorita,” Dolores suýt soa. Bóng của Canuela trong gương nói với cô rằng bộ áo cải trang trông rất xứng với cô. Thân áo chẽn đen phô bày vòng eo thon, và chiếc áo cánh cổ cắt thấp bằng muslin thêu những đường nhún hình tổ ong màu đỏ càng tôn thêm vẻ mỏng mịn của làn da.
7 Sau khi rời khỏi thành phố đèn đuốc sáng choang đồng quê trống trải dường như tối hẳn cho đến khi Canuela dần dần quen mắt với bóng tối. Trên cao sao đang ló dạng và khắp vùng đất thẳng tắp mênh mông khoảng trời rộng bao la dường như trải ra đến tận chân trời vô định.
8 Ra đến bên ngoài sứ quán Canuela thấy một chiếc Cabriolet tứ mã đang đợi. Đây là kiểu xe đời mới nhất cô chưa từng thấy trong Buenos Aires nhưng cô biết loại xe này được ưa chuộng ở London như là phương tiện đi lại nhanh chóng, lịch lãm.