1 LỜI DẪN Ánh đèn flash hắt lên tường bóng cái xác người cứng ngắc treo nơi giá đèn giữa phòng. Do thợ ảnh xoay quanh cái xác để lấy hình cho nên cái bóng tuần tự hắt lên những bức tranh, lên các tủ kính đầy đồ sứ, lên giá sách, lên tấm rèm trên khuôn cửa sổ mở.
2 Corso ngồi ghi chép. Rành mạch, bất chấp đạo đức và nguy hiểm như một con rắn đen châu Phi, sau này một người quen gã mô tả như vậy khi cái tên gã được nhắc tới trong câu chuyện.
3 Họ là bạn bè cũ. Cả hai đều thích bia sủi bọt và rượu gin Bols đựng trong chai bằng đất nung tráng men. Nhưng trên hết họ đều say mê những cuốn sách cổ hiếm có và những phiên đấu giá tổ chức trong gian phòng cổ kính ở Madrid.
4 II. BÀN TAY NGƯỜI CHẾT Milady mỉm cười, và d’Artagnan cảm thấy chàng có thể xuống địa ngục rồi từ đó quay về vì nụ cười đó. Dumas, BA NGƯỜI LÍNH NGỰ LÂM.
5 Liana Taillefer lặng im chăm chú nhìn những bức tường với các đường viền bằng sách. Một sự im lặng khó chịu, Corso nghĩ, mặc dù hơi miễn cưỡng. Có vẻ ả đang làm bộ đắm mình trong suy nghĩ, giống như một diễn viên ngừng lại trước khi tiếp tục đoạn đối thoại để tăng tính thuyết phục.
6 III. NGƯỜI LÀM VÀ NGƯỜI NÓI “Người chết không biết nói. ” “Họ sẽ nói nếu thượng đế muốn,” Lagardère sửa lại. P. Féval, THẰNG GÙ. Người nữ thư ký gõ gót giày lộp cộp trên sàn gỗ bóng lộn.
7 Gã thợ săn sách lật thêm mấy trang. Tranh khắc tuyệt đẹp với vẻ tao nhã giản dị, huyền bí. Trong một bức khác, một thiếu nữ sắp bị viên đao phủ mặc áo giáp chém đầu, thanh gươm giơ cao.
8 IV. NGƯỜI MẶT SẸO Tôi không biết hắn từ đâu đến, nhưng biết hắn sẽ đi đâu: hắn nhập địa ngục. A. Dumas, BÁ TƯỚC MONTE CRISTO. Corso về đến nhà thì trời đã tối đen.
9 Các tiểu thuyết của Alexander Dumas xuất hiện trên báo theo kỳ: 1831: Cảnh lịch sử (Revue des Deux Mondes). 1834: Jacque I và Jacque II (Journal des Enfants).
10 V. NHỚ LẠI Ông ta ngồi đó đúng như khi hắn bỏ ông lại, đằng trước lò sưởi. A. Christie, VỤ ÁM SÁT ROGER ACKROYD. Đây là thời điểm tôi tham dự tấn trò này lần thứ hai.
11 Đám sinh viên bị kích động bởi cuộc đột kích của bọn tôi vào chủ đề truyện nhiều kỳ, vội lấy bút ghi chép hoặc há mồm lắng nghe. Nhưng cô bé mắt xanh vẫn bình thản ngồi hơi tách ra, như thể cô chỉ tình cờ có mặt ở đó.
12 VI. SÁCH GIẢ VÀ SỰ TỰ Ý THÊM TRANG May mắn ư? Xin lỗi vì tôi bật cười, có Chúa biết. Lời giải thích đó chỉ đủ làm hài lòng một thằng khờ. M. Zevaco, LOS PARDELLANES.
13 “Chuyện gì xảy ra nếu trang bị mất là tranh minh họa?” “Không có gì khác cả. Tất nhiên nếu có cơ hội tiếp xúc với tranh khắc gốc, kỹ thuật tạo bản in sẽ đơn giản hơn.
14 VII. CUỐN SÁCH SỐ MỘT VÀ CUỐN SÁCH SỐ HAI Thực ra quỷ luôn luôn ranh mãnh. Thực ra không phải lúc nào nó cũng xấu xí như người ta nói. J. Cazotte, CON QUỶ ĐANG YÊU.
15 Fargas sau một hồi lục lọi trong tủ đã quay lại với một cái ly và một chai Rémy Martin. Lão soi nó ra ngoài sáng để xem bên trong. “Rượu tiên của Chúa,” lão nói với vẻ đắc ý.
16 Corso cúi xuống những cuốn sách. Gã mở ra ở trang có minh họa, một bản khắc gỗ với ba người đàn ông và một người đàn bà đang làm việc trong hầm mỏ. Đó là De re metallica của Giorgius Agricola tiếng Latinh xuất bản lần thứ hai, do Froben và Episcopius in ở Basle, chỉ năm năm sau ấn bản đầu tiên 1556.
17 VIII. GIỜ CUỐI SÁT NHÂN “Có ai không?” “Không. ” “Tệ quá. Anh ta chắc chết rồi. ” M. Leblanc, ARSÈNE LUPIN. Lucas Corso biết rõ hơn ai hết rằng một trong những vấn đề chính trong nghề của gã là những cuốn thư mục được biên soạn bởi các học giả chẳng bao giờ nhìn thấy những cuốn sách họ kê tên; thay vào đó họ chỉ dựa vào những báo cáo gián tiếp và thông tin do người khác thu thập.
18 Sau khi Pinto đi rồi, Corso lên phòng sắp xếp lại những ghi chép của mình. Gã làm việc đến khuya, cái giường đầy giấy tờ và Chín cánh cửa để mở trên gối.
19 IX. NGƯỜI BÁN SÁCH PHỐ BONAPARTE “Bạn thân mến,” Athos tư lự nói, “nên nhớ rằng chỉ có với người chết ta mới không phải chẳng may gặp lại trên thế giới này.
20 Replinger nhún đôi vai lực lưỡng, do dự. “Cũng chẳng bao nhiêu,” Lại một lần nữa hắn có vẻ lảng tránh. “Kém Dumas mười tuổi. Một người bạn chung, Gérard de Nerval, đã giới thiệu ông ta.