1 Phần 1 Bạn hỏi về anh chàng đẹp trai có gương mặt vuông vức chữ điền, dáng người cao lớn, và mái tóc cắt ngắn đang đứng ở đường băng số 14 của sân Bowling ấy hả? Anh ta là giám đốc của một công ty chuyên kinh doanh về dược và trang thiết bị y tế, đồng thời bao gồm cả hệ thống bệnh viện và phòng khám tư quy mô bậc nhất Hà Nội và các tỉnh lân cận.
2 Phần 3 Việt đưa tay dụi mắt, ngước nhìn đồng hồ, rồi vội vàng mò dậy. Đã 19h rồi cơ đấy. Công cuộc kháng chiến của cả một hệ tiêu hóa đòi hỏi anh phải bật dậy để tìm cách đàm phán ngừng chiến.
3 Phần 5 Bác sỹ Minh Hạnh, bác sỹ chính của khoa Cai nghiện, viện châm cứu Trung Ương đang nhìn đồng hồ, rồi quay lại với phác đồ điều trị mà cô cầm trên tay.
4 Phần 7 Thái Việt giật mình thức dậy bởi tiếng chuông điện thoại reo inh ỏi. Anh làu bàu, chửi rủa mấy ông sản xuất điện thoại sao lại không lắp chế độ rung cho điện thoại bàn cơ chứ? Hoặc là nút tắt máy như điện thoại di động ấy, có phải đỡ cho anh biết bao nhiêu không? Chắc lại là Phan gọi, những người biết số điện thoại nhà anh, chỉ có Ba mẹ anh và Phan mà thôi.
5 Phần 9 Thảo xoay đi xoay lại chiếc sơ mi Việt Tiến mấy lần vẻ ưng ý rồi đưa cho người bán hàng gập lại cẩn thận. Phan chưa hề than vãn về những chiếc sơ mi của anh, nhưng cá nhân cô cảm thấy cần bổ sung gấp cho anh vài chiếc, chúng đã bắt đầu cũ quá rồi.
6 Phần 11 Tuần ba buổi, đều đặn như vắt chanh, vào những ngày lẻ, Việt lại có mặt ở chốn này, đúng đường băng số 14 sân Bowling Stabow. Thường thì anh đi cùng một cô gái, nhưng hôm nay anh chỉ đi với Phan.
7 Phần 13 Sau vài ngày lạnh lẽo vì gió mùa, không khí đã trở nên ấm áp hơn dù trời có mưa lâm thâm, đúng phong cách mùa thu Hà Nội. Hạnh đưa hai tay nhấc bổng cậu bé lên, trong hơn hai tháng cô làm việc ở đây, chưa bao giờ cô gặp một đứa trẻ nào dễ thương như vậy.
8 Phần 15 Phan đi thẳng vào phòng trong, anh đã đợi Việt 20 phút và "kiên nhẫn" là một tài sản cực kỳ quý giá mà anh luôn sử dụng nó một cách chi li và tiết kiệm nhất có thể.
9 Phần 17 Thái Việt là một người quan hệ rộng, anh có rất nhiều bạn bè và các mối quan hệ công việc. Phần đa trong số đó là những người vui tính và biết cách đùa giỡn đúng mực, như Phan chẳng hạn.
10 Phần 19 Anh chàng bác sỹ Nhi khoa nhìn Thùy với ánh mắt không mấy thiện cảm, nếu không muốn nói là chán ghét thấy rõ. Anh chàng với sự yêu quý hết mực vị tân trưởng khoa của mình đang vòng hai tay trước ngực và nhìn người đối diện với dáng điệu rõ ràng là hết sức kiềm chế.
11 Phần 21 Thảo gấp cuốn sổ ghi chép lại, cũng không có gì đáng để ghi chép, công việc thực tập ở cơ quan của Ba cô không có nhiều việc để cô có thể ứng dụng những gì đã học, ngoài việc pha trà, rửa chén.
12 Phần 23 - Nó có nghĩa là nếu cậu không quay lại đây và tin vào những gì tớ vừa nói, thì tớ sẽ đấm cậu vỡ mõm ra. - Thôi được, thôi được, nhưng cô ấy.
13 Phần 25 Hạnh bần thần đứng nhìn nải chuối vàng ươm đặt trên một chiếc bàn bằng tre trong quán nhỏ bên đường. Cô nuốt nước bọt, ánh mắt thèm thuồng đang ẩn hiện sự đấu tranh quyết liệt.
14 Phần 27 Việt rời khỏi nhà Hạnh với sự thất vọng tràn trề, hai lần đến nhà cô và hai lần trở về mà không tìm kiếm được tin tức gì mới. Cô không về nhà, vậy thì cô đi đâu? Việt đưa gói quà ẹ Hạnh, giải thích với bà rằng đây là một chuyến công tác ngắn ngày, anh đang rất bận vậy nên anh sẽ không ở chơi với bà được, anh phải về Hà Nội ngay, còn nhiều việc đang chờ.
15 Phần 29 Ông Hòa đập mạnh cánh tay xuống bàn khiến bát đũa, xoong nồi rung lên loảng xoảng. Thảo giật mình, đánh rơi bát cơm xuống đất vỡ tan tành. Nếu không có mặt ông bà Hiếu ở đó, chắc là ông đã vung tay hất cả mâm cơm xuống đất.
16 Phần 31 Phan chạy xe hướng về phía cầu Đồng Minh, anh cố đuổi theo Vũ. Chính Phan cũng không hiểu vì sao mình lại làm thế? Anh đuổi theo Vũ để làm gì? Để xin lỗi ư? Những câu xin lỗi sẽ xoáy thêm vào nỗi đau, sự khó xử của Vũ và cả của anh nữa? Hay để phân trần? Để giải thích? Hoặc để làm một điều gì đó khác hơn? Vô ích, anh biết rằng tất cả những gì anh có thể làm lúc này, là để cho Vũ một mình và suy nghĩ.
17 Phần 33 - Nào, uống đi - Hùng đưa chén lên - Quên chuyện lúc nãy đi. - Không phải cậu đến để bắt tớ sao? Sao lại rủ tớ đi ăn sáng? - Phan ngồi yên trên ghế, bát cháo lòng của anh vẫn còn nguyên.
18 Phần 35 Con đường dẫn vào nhà Vũ treo đầy cờ rủ, gió thổi từng đám tro tiền âm phủ bay vật vờ trong không trung. Không gian mờ ảo, ảm đạm không biết là vì sương mù hay là khỏi tỏa ra từ những bó hương lớn được đốt trong nhà Vũ.
19 Phần 37 Chiếc Lexus chạy theo đường Giải Phóng, tới bến xe Nước Ngầm thì ngoặt sang trái, chạy ra đường cao tốc, bỏ lại sau lưng một đám bụi mù cùng với thành phố có những con đường tấp nập xe cộ và nồng nặc không khí ô nhiễm để đi tìm chút hơi thở trong lành, thoáng đãng và sạch sẽ của biển.
20 Phần 39 Việt đóng cửa xe lại, anh nghiêng đầu, tựa người vào thành xe nghĩ ngợi với vẻ rất mông lung. Rồi anh sải từng bước dài để đi ra khỏi cửa, băng qua đường Bình Minh, xuyên qua rừng Phi Lao, hướng về phía bãi biển.