1 "Em bỏ cậu ta thật hả? Đơn giản thế thôi à? Ngay trong chuyến đi tham quan ở trường ư? Em có điên không?"
"Trái lại, giờ em thấy thoải mái hơn bao giờ hết chị ạ", Lizzie vừa nói vừa kéo chiếc vali qua sân tennis của trường đi về phía bãi đỗ xe.
2 Trong các chị em Lizzie là người thẳng thắn nhất
Làng Longbourn Oaks thành hình từ thế kỷ thứ X, nằm cách thị trấn Meryton mở rộng khoảng 8 dặm. Làng rất tự hào vì có một nhà thờ Saxon, hai quán rượu (quán “An hem nhà Gardiner”, địa điểm yêu thích của người dân địa phương, và quán “A – ti – sô”, nơi mà ai cũng tránh xa như tránh bệnh dịch hach), một bưu điện, một cửa hang tổng hợp, và nhà hát Barn nổi tiếng khắp vùng (vốn được cải tạo từ một cái chuồng bò, là mái ấm của tất cả các diễn viên nhà hát Longbourn).
3 Ôi tôi rất thích những tiếng cười’
Hôm sau, nhà Bennet là những người cuối cùng đến bữa tiệc, chủ yếu vì mẹ Lizzie phải mất gần hai tiếng để quyết định xem nên mặc gì.
4 Được xây trên nề nhà máy giầy cũ của thị trấn Clickers là tụ điểm vui chơi ban đêm mới nhất và cao cấp nhất, mặc dù như nhận xét khô khan của James thì căn cứ vào tiêu chuẩn của các câu lạc bộ trên đời, chỗ này khó có thể gọi là xuất sắc.
5 ‘Nếu Elizabeth Bennet đang có mặt ở đây, đề nghị đến ngay văn phòng hỗ trợ sinh viên’.
Thông báo vang khắp phòng tập, khi Lizzie đang vật lộn với cái máy bán đồ uống tự động trong thời gian nghỉ giữa giờ buổi luyện tập của năm thứ 7.
6 ‘Chị thật ngu ngốc. Chị đã làm rối tung hết mọi thứ’.
Jane hơi xẵng giọng khi ra khỏi giường, rồi đi cùng Lizzie và Meredith về phía cửa ra của bệnh viện lúc 7 giờ tối hôm đó.
7 ‘Cái gã Drew đó thật không thể tin được!’. Lydia tuyên bố, khi đang nằm ườn trên cái ghế làm bằng gỗ liễu ở sân trong vào cuối chiều ngày thứ bảy. Cô hí húi vặn nắp lọ sơn móng tay màu đen mới của mình.
8 Lizzie nhảy cẫng lên và vẫy vẫy phong thư trên đầu.
‘Bà ấy đồng ý! Con đã được chấp nhận! Bắt đầu từ mồng 1 tháng 10, trong vòng 6 tuần, có thể lâu hơn thế! Tuyệt phải không ạ?’
‘Lizzie, giá mà bố có chút ý tưởng nào để biết con đang nói về cái gì’, bố cô nói, uống hết cốc cà phê trước khi đi làm.
9 ‘Làm sao để biết con ngựa nào sẽ thắng?’. Lizzie hỏi, tựa người vào hàng rào quanh chuồng ngựa khi các chú ngựa diễu hành trước lúc bắt đầu vòng đua thứ nhất.
10 “Sự tưởng tượng của đàn bà nhanh như ánh chớp. Từ ngưỡng mộ, chuyển sang tình yêu… Tất cả chỉ diễn ra trong khoảnh khắc”.
‘Cậu có đùa không thế. Emily? Cậu nói Drew hôn cậu à?’
Lisie nhìn Emily chằm chằm khi cô bạn ngồi vào ghế sau cô trên xe buýt, một ngày trước bữa tiệc sinh nhật
‘Cậu bất ngờ quá hả?’.
11 Tuần tiếp theo bận rộn đến mức Lizzie chẳng có thời gian nghĩ về bất cứ việc gì đang diễn ra ở nhà. Cô đi học, ghi chép, chơi đàn ghi ta, hát trong tất cả các buổi luyện giọng và giai điệu.
12 Hai ngày sau, ngồi trong phòng đọc tin nhắn trên mạng,. Lizzie bỗng há hốc mồm vì tin về cuộc họp hội đồng gần đây nhất đăng trên tờ Merylon Chronicle.
13 Khi cô vừa lau nước mắt và bình tĩnh lại để đi vào bếp thì giật mình vì giọng ai đó rì rầm. Mẹ cô đang ngồi ở bàn ăn sáng, cứ hết mở rồi lại gấp một cái khăn ăn, Jane, vừa từ trường về hôm Lydia biến mất, đang bận rộn chuẩn bị trà.
14 Hai ngày tiếp theo. Lizzie cố gắng gọi cho James. Khi thấy không gọi được vì hình như điện thoại của James tắt thì cô gửi tin nhắn. Nhưng anh không trả lời.
Thể loại: Tiểu Thuyết, Trinh thám
Số chương: 5