1 Amrita I Bệnh trầm uất Tôi thuộc loại thức đêm nên thường chỉ đi ngủ vào lúc tảng sáng và nhất là không bao giờ dậy trước buổi trưa cả. Vậy nên, hôm đó có thể coi là đặc biệt ngoại lệ.
2 - Dù sao vẫn phải công nhận hai chị em cô hay nhắc đền từ đó hơn người khác. Ryuichiro nói. - Lần nào cô đến chơi, hai chị em cô cũng xoắn lấy nhau rồi toàn nói những chuyện về hạnh phúc, líu lo cả buổi như mấy con chim non đấy thôi.
3 - Vì dù sao nó cũng từng là diễn viên mà. - Tôi nói. - Chính tôi cũng đã nghĩ khá nhiều về điều này, sau khi Mayu chết. Nào đạo diễn, nào trợ lý, nào bạn diễn.
4 1. Mưa lành Người ta thường nói, nếu phải trải qua một chấn động mạnh nào đó, ta sẽ thấy mọi thứ xung quanh thay đổi hẳn, nhưng chuyện này đối với tôi có lẽ không hoàn toàn như vậy.
5 - Thôi được rồi, cố gắng viết một cuốn tiểu thuyết hay rồi cho chị xem nhé. Tôi nói. - Vâng. Thằng bé gật đầu, nhìn nét mặt nó như của một người lớn. - Nhưng này! Chị.
6 2. Một ngày kỳ lạ Đúng vào hôm đám cưới bạn tôi, trời mưa tầm tã từ sáng. Vì phải chuẩn bị đi dự nên cực chẳng đã, tôi phải dậy từ tám giờ, giữa một buổi sáng u ám trong tiếng mưa rơi, uể oải bước dọc hành lang trong bộ đồ ngủ rồi lần xuống bếp.
7 - Chị nghe về vụ giết người chưa? Mikiko bất ngờ hỏi, vẫn quay lưng lại. - Sao? Gì cơ? Quá ngạc nhiên, tôi hỏi lại. - Cả ngày hôm qua mọi người chỉ nói mỗi chuyện đó thôi mà.
8 Bố của tôi và Mayu đã chết do tai biến mạch máu não. Trong cơn hôn mê, ông đã trút hơi thở cuối cùng ngay trước mắt chúng tôi. Nói thế này nghe có vẻ lạ tai, nhưng ông đã sống và chết một cách rất.
9 3. Sự cố gắng của mẹ Mẹ tôi là một người kỳ lạ. Sống bên bà hơn hai mươi năm nay mà tôi vẫn không hiểu hết. Nước dai hơi sẫm màu, đôi mắt xếch, vóc người nhỏ, trông bà như Matsuoka Kikko thu nhỏ.
10 Đêm khuya, xong việc tôi về nhà thì thấy một lá thư của mẹ đặt trên mặt bàn trong bếp. "Sakumi, Nghe nói hôm nay con đi ăn okonomiyaki với Yoshio. Cám ơn con nhé.
11 4. Still be a lady/girls can't do Một khung cảnh rực rỡ, trong trẻo đến nghiêm cẩn. Bầu trời xanh, một màu xanh đậm, sắc, như thể được làm từ một loại vật liệu cứng như thủy tinh.
12 - Bỏ rồi. Cũng chỉ tại chuyện này thôi. Eiko cười, giơ ngón tay cái lên. - Bố mẹ cậu đã biết chưa? - Làm gì có chuyện ấy! Các cụ mà biết thì không khéo từ mặt mình ra mất.
13 Không biết có phải tại bộ mặt chán nản của tôi không mà Ryuichiro bỗng nhiên hỏi: - Lại đau đầu sao? - Không. Tôi lắc đầu. - Anh không ốm ở những nới anh đến bao giờ sao? Tôi hỏi.
14 5. Ngôi sao đẹp Thấm mệt, tôi ngồi bên bể bơi trong làn không khí ẩm và ấm. Dưới trần nhà cao, mọi người đang ra sức bơi làm tung những bọt nước trắng xóa, không phải vì niềm ham thích mà theo kiểu khổ luyện.
15 Ngày hôm ấy, cũng với cơn thèm bơi như vậy, tôi ngồi trong phòng khách, quên hẳn bộ phim truyền hình đang phát lại trên màn hình trước mặt. Chỉ có tiếng khỏa nước, mùi clo, lối đi hơi tối dẫn vào phòng thay đồ, tất cả những hình ảnh của một thiên đường thân thuộc lần lượt hiện lên trong tâm trí tôi như một giấc mơ.
16 6. Thực sự nghỉ ngơi Mùa xuân đã đến. Không khí ấm dần lên, nhanh như tốc độ giảm số lần phải mặc áo khoác vậy. Anh đào ngoài sân nở dần từng ít một. Hàng ngày, chỉ cần nhìn qua cửa sổ tầng hai, ngắm sắc hồng loang dần trong đám lá xanh cũng đủ thành một niềm vui.
17 Nói rồi mẹ tôi nhấp một ngụm trà với khuôn mặt tươi tỉnh. Em tôi lại khóc tướng lên. Nó vừa gào khóc như không muốn cho ai dỗ nữa vừa giãy giụa, khiến cuối cùng cô Junko và Mikiko phải dìu lên tầng hai.
18 7. Cuộc sống Trích nhật ký. Mọi chuyện là vậy. Lúc này tôi đang nằm trong giường và viết lại tất cả. Em trai tôi đang ngủ đằng kia. Tôi nghe thấy cả nhịp thở đều đều của nó.
19 - Để hôm nào nói chuyện dài dài nhé! Nói rồi cô ấy đặt vào tay tôi chiếc chìa khóa và tấm bản đồ. Rồi bờ vai nhỏ của cô ấy lẫn vào đêm. Một cảm giác là lạ khi mỗi lần tỉnh dậy lại nghe tiếng sóng bên tai.
20 8. Đường về - Mình về thôi! Em tôi nói vậy vào bữa tối của ngày thứ bảy kể từ hôm chúng tôi tới Kochi. Đang định gắp miếng sashimi (món cá (hoặc thịt) sống nổi tiếng và rất phổ biến ở Nhật - ND), tôi ngừng tay lại, như một cảnh trong phim truyền hình, mặt nghệt ra trong giây lát.