1 Trung úy Blue McCoy dẫn đầu, theo sau là sáu người đàn ông khác của đội 10 Alpha Squad SEAL băng qua mặt đất lầy lội. Anh di chuyển một cách chính xác, chậm rãi từng bước xuyên qua bóng đêm, cảm nhận độ lún của mặt đất, dò tìm những cái bẫy vụng về và địa lôi trước khi đặt trọng lượng của anh xuống từng bước chân.
2 Lucy lái chiếc xe tải của cô vào con đường tao nhã của Câu lạc bộ thị trấn Hatboro, cảm thấy cô không thuộc về nơi này. Cô đậu xe ở bãi xe phía sau, không sẵn lòng trao chìa khóa chiếc xe Ford dẫn động bốn bánh cũ kỹ nhưng đáng tin cậy của cô cho người phục vụ.
3 Blue tìm kiếm trong phòng ăn tối của câu lạc bộ thị trấn cho bất cứ dấu hiệu nào của Gerry. Ban nhạc vẫn đang chơi trong góc, và nhiều cặp đôi vẫn trên sàn khiêu vũ, nhưng hầu hết đám đông đang bắt đầu lấy chỗ ngồi xung quanh những bàn tiệc nằm rải rác một nửa căn phòng.
4 Lucy xông vào sở cảnh sát,cô buộc tóc kiểu đuôi ngựa và cố gắng kiểm soát cảm giác khiếp sợ đang lớn dần. Gerry McCoy đã chết, và Lucy hầu như chắc chắn rằng thảm kịch còn chưa kết thúc.
5 “Mình tin anh ấy,” Lucy nói.
Sarah nhìn chằm chằm lại với sự im lặng kéo dài một lúc lâu từ vị trí ngả nghiêng trên ghế trường kỷ. “Richard nói với mình là cổ của Gerry bị gãy hoàn toàn,” Sarah nói.
6 Lucy thả Blue xuống ở motel Lighthouse, sau đó quành lại đường Main, hướng thẳng đến quán thịt nướng. Giờ ăn tối đã qua khá lâu rồi, và cô thì quá kiệt sức để nấu nướng.
7 Đồng hồ báo thức của Lucy reo lúc 5:45, đánh thức cô dậy từ một giấc ngủ sâu không mộng mị. Cô cuối cùng cũng đi vào giấc ngủ lúc nào đó sau nửa đêm. Trước đó cô nằm thao thức trên giường, lắng nghe những âm thanh trầm lặng quen thuộc trong ngôi nhà của cô, căng thẳng để nghe ngóng bất kỳ dấu hiệu nào của sự chuyển động từ Blue quanh phòng ngủ cho khách ở tầng trên.
8 Lucy không tìm thấy Blue trên rừng cây bên đường Gate’s Hill. Blue tìm được Lucy. Anh chỉ kiểu như xuất hiện ngay cạnh cô. Phút trước cô còn một mình ở bìa rừng nơi thi thể Gerry đã được tìm thấy, và phút sau Blue đang đứng ngay bên cạnh cô.
9 Khi Lucy về nhà từ sở cảnh sát, mặt trời đã lặn. Ngôi nhà của cô chìm trong bóng tối. Không có cái đèn nào được bật lên, và cô trèo ra khỏi chiếc xe tải của cô trong lòng tràn ngập sự lo lắng.
10 Sheldon Bradley đang ngồi phía sau cái bàn gỗ sồi đồ sộ và nhìn chằm chằm vào Lucy. “Điều đó thật là lố bịch,” cảnh sát trưởng nói. “ Dù Gerry McCoy có say rượu hay không ở bữa tiệc đó thì cũng không liên quan gì đến những sự việc đã xảy ra gần ba giờ sau đó – những sự việc dẫn đến cái chết của anh ta.
11 Blue tỉnh dậy sau bình minh vài giờ đồng hồ. Anh duỗi người và ngáp, cảm thấy thư thái lạ lùng. Anh không ngủ ngon như thế này từ rất lâu rồi và…Anh mở mắt ra.
12 Họ gặp may. Tommy Parker bé nhỏ ra trả lời cửa và để họ vào nhà.
Lucy biết từ cái nhìn trong đôi mắt của Matt Parker là ông ta sẽ thậm chí không mở cả cái màn cửa ra để nói chuyện với họ cơ.
13 “Ai là người đàn ông trong bức ảnh đó?”
Lucy đang nằm gối đầu lên vai Blue, lần theo những ngọn đồi và thung lũng của những cơ bắp phát triển thích hợp trên ngực anh.
14 Blue đi ra hiên nhà khi chiếc xe cảnh sát lái vào đường dẫn đến nhà.
Lucy vẫn ở dưới thị trấn, và anh nhận ra Travis Southeby ngồi sau tay lái. Điều đó không tốt đẹp gì.
15 Lucy chạy trở lại chiếc xe của Sarah, thậm chí còn nhanh hơn khi cô chạy theo sau R. W. Fisher.
Theo đồng hồ của cô, đã gần sáu giờ bốn mươi lăm. Cô phải đến Northgate lúc mười rưỡi cho giờ thăm viếng buổi sáng để cảnh báo Blue là anh đang trong nguy hiểm.