1 Sân bay Bombay, ngày 23 tháng Giêng năm 1966, 3 giờ sáng. Những hành khách cuối cùng đáp chuyến bay Air India 101 đang qua đường băng và lên cầu thang dẫn vào chiếc máy bay Boeing 707.
2 Một bàn tay gạt lớp tuyết khỏi mặt anh. Một giọng nói xa xăm khẩn nài anh mở mắt. Trong một vầng sáng, anh thấy Suzie đang cúi xuống bên anh, mặt mày tái mét.
3 Khi Shamir biến mất dưới đáy khe núi, Suzie đã gào thét đến lạc giọng. Cô không nghe thấy cái âm thanh trầm đục của cơ thể anh khi gãy vụn trên băng. Cô cứ treo mình lủng lẳng như thế, bất động trong im lặng và bóng tối, chờ đợi cái lạnh giá đến mang cả cô theo.
4 Chiếc xe chở thi hài chạy chầm chậm trên đường, phía sau là ba chiếc ô tô hòm với các cửa kính nhuộm màu. Simon, ngồi bên ghế cạnh lái, nhìn chăm chú ra đường.
5 Người đàn ông dựa lưng vào chiếc xe hơi, vừa kiên nhận rình chờ vừa đọc một quyển cẩm nang du lịch. Khi người phụ nữ thuê nhà trên tầng bốn ra ngoài đưa chó đi dạo, gã quảng quyển cẩm nang đi và lẻn vào trong trước khi cánh cửa sập kín lại.
6 Andrew đã trải qua một đêm tồi tệ. Bay phía trên bia mộ của mình ngắm nhìn xa lộ, lòng rối bời, cho đến tận khi Valérie tới thăm anh và khi rốt cuộc anh cũng choàng tỉnh, người vã mồ hôi, chẳng có gì thú vị.
7 Quảng trường Washington, 20 giờ Arnold Knopf dạo bước trên lối đi chính, liếc mắt dò xét tất cả những người mà ông chạm mặt trên đường. Một người vô gia cư đang ngủ trên góc bãi cỏ, giấu mình dưới chiếc chăn cũ kỹ; một nhạc công trôm pét đang ôn luyện các thang âm dưới một gốc cây; những người dẫn chó đi dạo gặp những kẻ nghiện thuốc cô đơn; hai cô cậu học trò ngồi trên gờ đài phun nước mà hôn nhau đắm đuối; một họa sĩ ngồi trước giá vẽ đang phác họa nên một thế giới màu sắc dưới ánh sáng mờ ảo tỏa ra từ ngọn đèn đường và một người đàn ông, hai tay giơ lên trời, chất vấn Đấng Tối Cao.
8 Andrew ghé qua tòa soạn lấy thư. Freddy Olson đang bò lổm ngổm dưới gầm bàn, uốn éo cặp mông. - Cậu nghĩ mình là chó bông chắc, Olson? Andrew hỏi trong lúc mở phong bì thư.
9 - Cô biết về quá khứ của bà ngoại cô nhiều hơn rất nhiều so với điều cô muốn cho tôi biết, Andrew nói khi ngồi xuống bên cạnh Suzie tron phòng đọc thư viện thành phố.
10 Suzie vẫn đang ngủ, co ro trên thảm sàn. Andrew đi vào bếp, mang theo những giấy tờ mà Ben Morton đã phó thác cho mình. Anh pha cà phê và ngồi bên quầy.
11 Andrew đánh thức Suzie dậy khi những tia sang đầu tiên của ngày mới vừa le lói. Cô ngủ dưới chân xô pha, còn anh nằm trên xô pha và cũng chợp mắt được vài giờ ngắn ngủi.
12 Andrew hỏi đường người gác cổng ký túc xá. Suzie đi trước anh vào nhà C khu ký túc xá sinh viên. Andrew gõ cửa. Colman chắc đang vừa làm vừa đeo tai nghe.
13 Elias Littlefield ngồi đầu một chiếc bàn dài, yêu cầu lần lượt từng cộng sự nói. Ông ta chăm chú hết sức lắng nghe họ. Tài liệu thì rất nhiều và cuộc họp đã kéo dài suốt hai tiếng đồng hồ.
14 Chiếc ô tô chạy xuyên qua tầng rừng thấp mà tiếp đò là một vùng nông thôn trằng xóa. Những cánh đồng, ngăn cách nhau bằng những bức tường thấp, san sát nối tiếp nhau, buồn tẻ như những khoảnh sân nhà tù khi mùa đông đến.
15 59o 56’2 9’’ 7’’’T. - 79o 7’ 37’’ 71’’’B. Hệ thống định vị GPS trên bảng điều khiển vừa hiện lên vị trí này. Máy bay chao cánh và bắt đầu hạ độ cao xuống vùng địa cực, xuyên thủng màn mây che phủ mặt đất.
16 Chiếc ô tô tới đón họ trước khách sạn, như đã thông báo. Ra khỏi Oslo, Ashton yêu cầu hai hành khách phải băng kín mắt cho tới cuối hành trình. Họ đi hai giờ đường trong cảnh hoàn toàn tối tăm.
17 Máy bay hạ cánh tại New York vào sáng sớm. Suzie trở về nhà cô, Andrew về nhà anh. Họ gặp lại nhau tại quán Frankie’s vào giờ ăn trưa. Suzie đang chờ Andrew bên bàn anh thường ngồi, một túi du lịch đặt dưới chân.