1 “Em chưa bao giờ biết chuyện tình trên ghế sau xe có thể như thế nào,” Ivy nói, ngả người trên ghế sau, cười với Tristan. Sau đó cô nhìn lướt qua anh vào đống đồ tạp nhạp trên sàn xe.
2 “Tớ cảm thấy giống như một gã hề. ” Tristan nói, lén nhìn xuyên qua ô cửa sổ được tạo hình viên kim cương trên cánh cửa thông giữa nhà bếp và phòng ăn tối của câu lạc bộ nam sinh của trường đại học.
3 Ivy đông cứng. Cô bị sững sờ trước cảnh tượng của Tristan, cần tây nhét trong hai tai, salad xé vụn trên tóc, thứ gì đó mềm và đen trên răng, và – thật khó tin ai đó lớn hơn tám tuổi có thể làm điều này – những chiếc đuôi tôm gắn trên mũi anh.
4 Ivy cảm thấy như thể cô trôi lơ lửng qua gần hết tuần lễ sau đám cưới, từng ngày nối tiếp trôi đi, chú ý duy nhất là những lần thảo luận buồn nản với Philip.
5 Thật nhẹ nhõm khi đi làm vào sáng thứ bảy, nỗi nhẹ nhõm được trở lại lãnh vực mà Ivy quen thuộc. Khu thương mại Greentree tọa lạc ở thị trấn kế bên nhưng lôi kéo những đứa nhóc trung học từ tất cả các thị trấn xung quanh.
6 Ivy đặt bàn chân trần trên sàn lạnh ẩm, cong những ngón chân lại. Hơi ẩm và mùi chlorine nồng nặc của hồ bơi lan tỏa khắp gian phòng thay đồ. Cánh cửa kim loại đóng sầm và gian phòng xây bằng gạch xỉ than âm vang giống như một hang động.
7 “Nhưng cậu là người ưa thích chó mà. ” Gary nói vào buổi chiều ngày thứ Sáu. “Cậu luôn là một người ưa thích chó. ” “Tớ nghĩ cha mẹ tớ sẽ thích một con mèo.
8 Chiều hôm đó Ivy không muốn về nhà ngay, cô lái xe theo đường xuôi về phía nam cách khỏi trung tâm của Stonehill, đi theo hàng cây rợp bóng với những ngôi nhà mới hơn dàn thành hàng bên đường.
9 “Cậu bé hạ gục anh!” Tristan nói. “Philip thắng anh 2 trên ba ván!” Ivy đặt tay trên phím đàn Piano, nhìn Tristan qua vai, và cười. Đã một tuần kể từ nụ hôn chấn động của họ.
10 “Nhưng anh đã kể với em là Gary muốn ra ngoài vào tối thứ sáu mà. ” Ivy nói. “Anh đã. ” Tristan đáp, nằm ngả lưng bên cạnh cô trên bãi cỏ. “Nhưng cuộc hẹn hò của cậu chàng đã làm thay đổi suy nghĩ của cô ấy rồi.
11 “Em có biết anh không hiểu được điều gì không?” Gregory nói, vênh đầu, nghiên cứu Ivy trong chiếc váy lụa ngắn của cô. Một nụ cười tinh quái trải rộng trên gương mặt anh ta.
12 Thật chói lòa : Đôi mắt của con nai giống như một đường hầm tăm tối, trung tâm của chúng cháy lên với ánh sáng. Tristan đạp thắng mãi, nhưng không gì có thể ngừng sự lao tới, không gì có thể giữ anh khỏi việc bắn mạnh xuyên qua lòng phễu dài thăm thẳm của bóng tối vào trong sự bùng nổ của ánh sáng.
13 Khi Tristan tỉnh lại, anh cố nhớ đó là ngày nào trong tuần và bài học nào anh phải huấn luyện cho đội bơi. Đánh giá ánh sáng lờ mờ trong phòng, đã quá trễ để trở dậy và mặc đồ để làm việc.
14 Khi Tristan hồi tỉnh từ bóng đêm không mộng mị, mặt trời đang chiếu sáng rực rỡ qua ô cửa sổ của Ivy. Tấm trải giường của cô đã được kéo lên và vuốt phẳng với một tấm mền lông vũ nhẹ.
15 Lacey tìm Tristan lần nữa vào chiều muộn ngày hôm đó. Cô gọi khi anh đang đi dọc theo sườn đồi làm anh giật mình. Anh nhìn lên để thấy cô đang ngồi trên một nhánh cây.
16 “Well” Suzanne nói khi cả nhóm bon họ đi thành một hàng ra khỏi rạp chiếu phim. “Trong vài tuần gần đây, tớ nghĩ chúng ta đã coi nhiều phim ngang ngửa với Siskel và Ebert.