321 Vào tháng 8, sáng sớm hay trời tối đều se lạnh, thời điểm giữa trưa lại vẫn nóng muốn chết. Chim chóc ở trên cây liều mạng kêu, khiến người có thêm vài phần phiền chán.
322 Mưa thu tí ta tí tách rơi xuống đất, tạt vào cây bồ đào ở ngoài sân, tiếng vang không dứt náo nhiệt giống như một trận mưa to. Lâm Cẩn Dung bị tiếng mưa rơi đánh thức, trợn mắt thấy trong phòng ảm đạm, không khỏi thầm nghĩ mình ngủ trưa đã đủ lâu.
323 Nam tử kia ngữ khí không tốt, Diêu Trác cũng không để ý đến hắn, chỉ thuận miệng đáp một câu: “Không phải. ”Nam tử kia reo lên: “Cái gì không phải?! Mơ tưởng giấu giếm ta chăng!”Lâm Cẩn Dung xuyên thấu qua lớp rèm mỏng manh nhìn ra ngoài, chỉ thấy nam tử kia ánh mắt thẳng tắp cách qua rèm cửa trừng mắt nhìn mình, nửa điểm lễ phép đều không có, thật sự cho rằng mình đoạt sinh ý của hắn, lập tức muốn tiến lên lý luận cãi nhau tìm phiền toái.
324 Ngoài cửa sổ mưa thu vẫn rơi không ngớt, lá cây bồ đào bị quật “Xoát xoát” rung động khiến trong phòng càng thêm lạnh lẽo, Lâm Cẩn Dung nắm thật chặt phi bào tố cẩm trên người, rũ mắt cầm ngân trâm chọn lựa bấc đèn.
325 Nói không thông. Lần thứ hai hai người trao đổi vẫn thất bại. Nhưng là cũng không hẹn trước mà cùng áp dụng tạm thời cho qua việc này, vẫn sinh hoạt như bình thường, cũng vẫn nhìn sắc mặt nhau mà giữ ý.
326 Qua mấy ngày, đám người Diêu Trác ở phụ cận phố Phan Lâu tìm được một cửa hàng mặt tiền lớn, giá gấp đôi so với chỗ trước đó, Lâm Cẩn Dung tính toán đau xót không thôi, nhưng cũng không bởi vậy mà trách cứ Lục Giam.
327 Thời gian như thoi đưa, đảo mắt đã vào tháng 11, Lâm Cẩn Dung mang thai 5 tháng đã lộ chút bụng, nhưng cũng không mập mạp, từ phía sau nhìn lại, chỉ có thể nhận ra nàng béo lên một chút, cũng không nhận ra là phụ nhân có thai.
328 Hai quản sự của Lục gia còn phải quay lại Bình châu qua năm mới, cho nên sau khi Lục Giam lấy được đơn thuốc từ thái y viện, ngày kế liền khởi hành trở về Bình châu.
329 “Tòa nhà này là ngự ban, cho nên không dám dễ dàng thay đổi vận mệnh. ” Vinh Thất thiếu phu nhân dẫn Lâm Cẩn Dung chuyển 2, 3 lần, tới trước một ấm đình, chỉ vào vài cọng mai vàng số lượng không nhiều lắm vừa vặn đang nở thì cười nói: “Nếu có tuyết, nhìn qua cũng có vài phần ý tứ, có điều dường như thời tiết muốn cùng ta đối nghịch, ngày hôm trước thời điểm phát bái thiếp còn có tuyết rơi, nhận được hồi thiếp xong, nó liền ngừng rồi.
330 Lâm Cẩn Dung nay thân thể nặng nề, tất nhiên không thể ngồi lâu, lập tức cũng không khách khí: “Thắt lưng có chút tê mỏi, còn muốn tản bộ một chút. ”Vinh Thất thiếu phu nhân liền đứng dậy nói: “Vậy thì đi một chút nhìn xem.
331 Sau khi trở về từ Vinh phủ, Lâm Cẩn Dung liền thấy ngày trôi qua rất nhanh, mỗi ngày đều có việc mới mẻ, mỗi ngày đều có chuyện để quan tâm. Trong kinh có nhiều thứ không giống với Bình châu, vừa vào tháng chạp thì người nghèo có việc vui của người nghèo, người giàu có việc vui của người giàu.
332 Nghe thấy Đường Tam gia hỏi như thế, Lục Giam không khỏi giật mình, không biết cây trâm này cùng Ngô công tử có quan hệ như thế nào, chỉ chớp mắt một cái rồi cười yếu ớt lên tiếng: “Huynh hỏi Ngô Tương Ngô công tử sao?”Đường Tam gia cười nói: “Đúng vậy, bốn năm trước hắn đến chỗ ta định chế cây trâm này, nói là muốn tặng ột vị bằng hữu sắp thành thân làm hạ lễ.
333 Đêm đầu Tháng giêng, cả bầu trơi sáng trưng. Toàn bộ kinh thành nơi nơi giăng đèn kết hoa, người đi đường như mắc cửi, ngựa xe như nước. Hai bên ngã tư đường đều là sòng bạc tạm thời, từ đồ vật nho nhỏ đến thứ có chút quý giá, đều bị lấy ra để đặt cược, quần chúng trong bao có bao nhiêu tiền, có bao nhiêu lá gan, đều nguyện ý đặt cược khá nhiều tiền.
334 Lâm Cẩn Dung thấy Trương San nương trầm ngâm, cũng không gấp gáp, chỉ kiên nhẫn chờ đợi. Đại gia giống như nhà bọn họ, lúc nào cũng chú ý phô trương mặt mũi, thu vào vị tất đã nhiều, nhưng chi tiêu nhất định rất lớn, hiện tại dựa vào tiền chung thì không sao, nhưng ngày sau rơi xuống trên đầu hai tiểu phu thê thì còn lại được bao nhiêu? Chỉ cần Trương San nương là người đã quen với cuộc sống này, tất nhiên sẽ không cự tuyệt tiền tài rơi vào tay.
335 Lục Giam mặt mày bất động, vẻ mặt không thay đổi: “Nàng hỏi cây trâm hình hoa mai kia?”“Đúng vậy. Chàng đã đem đến cửa hàng Đường gia để sửa mà. ” Lâm Cẩn Dung thấy kỳ quái, bộ dạng này của hắn giống như đã hoàn toàn quên mất vậy.
336 Văn nương bước nhanh đi ra, đến trước mặt Lâm Cẩn Dung thì quỳ xuống, dùng đại lễ. Lâm Cẩn Dung tươi cười ấm áp, ôn hòa hỏi nàng vài câu, rồi lệnh Song Phúc dẫn nàng đi xuống nghỉ ngơi, sau đó lại cùng Cung ma ma nhàn thoại, Sa ma ma ở một bên bồi một lát, biết điều lấy cớ đi phòng bếp xem cơm canh, lui xuống, để hai người ở lại trong phòng nói chuyện riêng.
337 Khí hậu không hợp? Lục Giam kinh ngạc nhìn Lâm Cẩn Dung: “Đã chuyển ra ngoài viện rồi sao?” Tuy rằng vị nhũ mẫu vừa tới này vẻ ngoài nhu thuận khiến người khác thật tiếc nuối, nhưng không thể so sánh với thân thể của Lâm Cẩn Dung, thật sự không phải là đại sự gì.
338 Sa ma ma nhô đầu ra, có chút không kiên nhẫn nói: “Đau đẻ đương nhiên phải kêu, nữ nhân sinh hài tử đều là như vậy, hết thảy vẫn tốt. ”Lục Giam mặt trắng bệch nghiêm túc nhìn bà bất động, Sa ma ma bị hắn nhìn mà ngỡ ngàng, đơn giản trốn trở về, lệnh Lục Lương gia: “Canh cửa cho kỹ.
339 Không biết vì sao, Lục Giam thình lình có một loại cảm giác, lời Lâm Cẩn Dung nói với hắn giống như chứa đựng một tầng ý tứ khác, ngẫu nhiên cẩn thận ngẫm lại, nhưng thủy chung không thể bắt giữ, cả cười: “Xem nàng nói kìa, nàng khổ sở sinh hạ còn không chê vất vả, ta lại có gì vất vả chứ.
340 Lâm Cẩn Dung buồn bực một lúc rồi nói: “Ta đã cho các nàng cơ hội, nhưng các nàng khiến ta thất vọng rồi. ” Từ lúc cùng nhau giúp đỡ Quế Viên vu oan hãm hại Thải Hồng, lại đến mùa thu năm trước cùng Lục Giam giấu diếm mình, Anh Đào trực tiếp tham dự, Đậu Nhi thì lại là ngây ngốc cái gì cũng không biết.
 
    Thể loại: Huyền Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 24